Hôm trước tao mới xem 1 cái clip của mấy đứa Việt Nam học ở Trung Quốc nó giải thích thì thời vua chúa, đi lầu xanh cũng phải tầng lớp đại gia với quan chức thời đấy mới đủ tiền đi, kiểu thể hiện đẳng cấp, nhà có điều kiện. Bọn phim ảnh nó bốc phét làm cho người ta hiểu sai. Chỉ có là gái làm đĩ thì muôn đời đéo được làm dâu nhà tử tế thôi.
Về văn hóa thì tao thấy thằng Nhật đúng là rẽ sang đi 1 nhánh khác so với thằng Tàu. Thằng Nhật tao nghĩ nó cứ bị ám ảnh như bị 1 cái bóng che phủ lên đầu tụi nó, lúc nào cũng răm rắp dạ vâng, mắc mệt.
Về chính trị thì khác hẳn nhau là do tôn giáo. Thằng Nhật quốc giáo của nó là Thần đạo - Shinto, Thiên hoàng nhật bủn nó là người mang dòng máu của trời, của thần. Nên là thằng nào giết vua là giết trời, giết thần, là coi như bị cả nước nó quây luôn. Thế nên là Thiên hoàng nhật bủn đéo bao giờ bị lật, cứ ngồi đó ăn chợi địt bọp thôi. Còn chuyện chính trị sẽ là cuộc chơi của các lãnh chúa, sẽ giống như kiểu 1 thằng lãnh chúa thời điểm đấy có khả năng uy tín, kêu gọi được nhiều anh em, bang hội lớn thì nắm quyền chia sòng. Xong rồi thằng lãnh chúa đó già chết, thằng con ăn chơi hút chích bất tài thì lại đến phiên 1 anh đại khác đứng lên đòi chia lại sới. Cứ thế mà tiếp diễn.
Còn thằng Tàu thì quan điểm Hoàng đế là người mang thiên mệnh. Đến 1 lúc nào đó thì thiên mệnh thay đổi, ứng sang 1 thằng khác, đứng dậy thế thiên hành đạo, lập sang triều đại mới.