Giác ngộ: thấu hiểu mọi lẽ trên đời.
Theo Phật giáo thì đó là việc hiểu rằng mọi thứ tồn tại trên đời đều có nguyên nhân - kết quả. Còn bản chất thực sự của mọi thứ đều là không có gì.
Mọi so sánh đều khập khiễng. Đức Phật đưa ra lời dạy giúp con người thoát khổ. Lão Tử bàn về chân lý cuộc sống. Vì mục đích khác nhau, mỗi vĩ nhân lại có góc nhìn khác nhau.
Mỗi lần đọc là một lần chiêm nghiệm ra nhiều thứ mới. Ngay từ đầu tác giả đã có hàm ý rằng cả cuốn Đạo đức kinh cũng là "đạo". Cho nên việc diễn giải nó ra là phụ thuộc vào mức độ hiểu biết của từng người, từng thời điểm.
Ở đây có 3 chữ "đạo".
Chữ "Đạo" thứ nhất và thứ 3 nghĩa là cách mọi thứ trên đời vận động, phát triển, tương tác. Có thể hiểu là chân lý của mọi thứ.
Chữ "đạo" thứ hai nghĩa là "nói, diễn giải"
Dịch cả câu là "Chân lý mà có thể nói hoặc diễn giải ra thì nó không còn là cái chân lý vĩnh cửu".
Ý...
Phật dạy là buông bỏ, nguyên nhân sâu xa là do trên đời này toàn nỗi khổ. Nên tìm hiểu về Tứ diệu đế (4 chân lý của bậc cao quý) trước để hiểu về khái niệm "khổ". Sau đó là Bát chánh đạo (8 con đường thoát khỏi nỗi khổ) rồi tìm ra lối đi phù hợp cho mình
Không cần phải rạch ròi quá đâu. Coi nó là gì thì sẽ có bằng chứng để chứng minh nó là cái đó. Giống như ngày trước học vật lý có cái khái niệm "ánh sáng", đầu tiên người ta coi nó là sóng và đúng là nó có những tính chất của sóng thật. Sau đó người ta lại thấy nó có tính chất của hạt. Cuối cùng...
Một trong những yếu tố mang tính quyết định đó là con người, văn hoá của đất nước đó. Không có điều đó thì tổ chức xã hội yếu kém, luật pháp lỏng lẻo. Dù là bao nhiêu dân cũng nghèo.
Mục đích của Phật giáo là thoát khổ
Nếu toán học có khái niệm tiên đề thì trong Phật giáo có 3 cái tiên đề:
1. Sống là khổ
2. Không có gì là mãi mãi (vô thường)
3. Không có cái "tôi" nào là cố định (vô ngã)
Tứ diệu đế (4 chân lý của những bậc cao quý) là tiếp nối logic của ba cái tiên đề trên...