Hãy yêu thương bố mẹ khi còn có thể...

Casanova123

Trưởng phòng 1 công ty lớn
Nay t mới biết google có cái google street view, ngồi nghịch cả buổi, xem hết từ tây đến tàu. Xong t tò mò xem thử con đường nhà t thì t giật mình nhìn thấy 1 hình ảnh quen thuộc đó là bố t bọn mày ạ. Đúng cái xe wave cà tàng, cái mbh đỏ, cái cây đầu phố nơi bố t hay đứng để bắt khách (bố t chạy xe ôm)....T xem lại lịch sử, bức ảnh đó đc chụp vào năm 2015, trc lúc bố t mất 3 năm. Nhà t từng là 1 gđ khá giả, bố t từ hai bàn tay trắng mà đi lên. Hồi còn trẻ ông bôn ba khắp nơi nào là lào, cam, tq rồi nga, bulgari....làm đủ các nghề từ hợp pháp tới bất hợp pháp, đã từng bị chém gần chết vì xích mích làm ăn vs xhđ. Tất cả mọi thứ ông làm chỉ vì tương lai các con. Nhưng rồi đến khi t học cấp 3 gđ phá sản do thua lỗ, cả nhà nhận 1 cú sốc lớn. Lúc đó trong đầu của 1 thằng trẻ trâu như t chỉ biết trách bố tại sao lại đẩy mẹ con vào cảnh khổ sở, k nhà k cửa. T đâu biết rằng ông mới là ng đau nhất. Rồi ông trở nên ít nói, lầm lì, hay cáu gắt và uống nhiều rượu hơn. Nhà t thuê 1 căn cấp 4 lụp xụp trong góc chợ ở, ông phải chạy xe ôm để trang trải. Được vài năm thì sức khỏe đi xuống rất nhanh. Rồi vào 1 ngày mùa đông, vừa khỏi ốm ông đã vội ra đường kiếm tiền, tối đó về ông cảm và bỏ mẹ con t đi. T lúc đó là 1 thằng sv mới ra trường đi làm đc hơn 2 tháng. T còn dự định đến tháng thứ 3 đc nhận lương nv chính thức sẽ khao cả gđ đi ăn uống 1 bữa mà k thực hiện được. Cả cuộc đời vất vả vì con nhưng t chưa thể báo hiếu đc cho ông 1 ngày. Đến bh khi cuộc sống đã khá hơn nhưng đó sẽ là thứ mà khiến t ân hận cả đời.
 
Tao rất tiếc, nhưng chuyện đã qua rồi, mày hãy mạnh mẽ vì bố.

Xuống dòng và cách câu !
 
chia buồn cùng mày..ráng quy hoạch cuộc đời và đừng sa vào những thứ tàn phá cơ thể và tinh thần nhé tml.
 
Chia buồn cùng m, chả biết nói gì cả, hi vọng những người còn lại đều đc khoẻ mạnh và an bình.
 
Nay t mới biết google có cái google street view, ngồi nghịch cả buổi, xem hết từ tây đến tàu. Xong t tò mò xem thử con đường nhà t thì t giật mình nhìn thấy 1 hình ảnh quen thuộc đó là bố t bọn mày ạ. Đúng cái xe wave cà tàng, cái mbh đỏ, cái cây đầu phố nơi bố t hay đứng để bắt khách (bố t chạy xe ôm)....T xem lại lịch sử, bức ảnh đó đc chụp vào năm 2015, trc lúc bố t mất 3 năm. Nhà t từng là 1 gđ khá giả, bố t từ hai bàn tay trắng mà đi lên. Hồi còn trẻ ông bôn ba khắp nơi nào là lào, cam, tq rồi nga, bulgari....làm đủ các nghề từ hợp pháp tới bất hợp pháp, đã từng bị chém gần chết vì xích mích làm ăn vs xhđ. Tất cả mọi thứ ông làm chỉ vì tương lai các con. Nhưng rồi đến khi t học cấp 3 gđ phá sản do thua lỗ, cả nhà nhận 1 cú sốc lớn. Lúc đó trong đầu của 1 thằng trẻ trâu như t chỉ biết trách bố tại sao lại đẩy mẹ con vào cảnh khổ sở, k nhà k cửa. T đâu biết rằng ông mới là ng đau nhất. Rồi ông trở nên ít nói, lầm lì, hay cáu gắt và uống nhiều rượu hơn. Nhà t thuê 1 căn cấp 4 lụp xụp trong góc chợ ở, ông phải chạy xe ôm để trang trải. Được vài năm thì sức khỏe đi xuống rất nhanh. Rồi vào 1 ngày mùa đông, vừa khỏi ốm ông đã vội ra đường kiếm tiền, tối đó về ông cảm và bỏ mẹ con t đi. T lúc đó là 1 thằng sv mới ra trường đi làm đc hơn 2 tháng. T còn dự định đến tháng thứ 3 đc nhận lương nv chính thức sẽ khao cả gđ đi ăn uống 1 bữa mà k thực hiện được. Cả cuộc đời vất vả vì con nhưng t chưa thể báo hiếu đc cho ông 1 ngày. Đến bh khi cuộc sống đã khá hơn nhưng đó sẽ là thứ mà khiến t ân hận cả đời.
Dành tình yêu thương cho mẹ mày nhé.....
 
Nay t mới biết google có cái google street view, ngồi nghịch cả buổi, xem hết từ tây đến tàu. Xong t tò mò xem thử con đường nhà t thì t giật mình nhìn thấy 1 hình ảnh quen thuộc đó là bố t bọn mày ạ. Đúng cái xe wave cà tàng, cái mbh đỏ, cái cây đầu phố nơi bố t hay đứng để bắt khách (bố t chạy xe ôm)....T xem lại lịch sử, bức ảnh đó đc chụp vào năm 2015, trc lúc bố t mất 3 năm. Nhà t từng là 1 gđ khá giả, bố t từ hai bàn tay trắng mà đi lên. Hồi còn trẻ ông bôn ba khắp nơi nào là lào, cam, tq rồi nga, bulgari....làm đủ các nghề từ hợp pháp tới bất hợp pháp, đã từng bị chém gần chết vì xích mích làm ăn vs xhđ. Tất cả mọi thứ ông làm chỉ vì tương lai các con. Nhưng rồi đến khi t học cấp 3 gđ phá sản do thua lỗ, cả nhà nhận 1 cú sốc lớn. Lúc đó trong đầu của 1 thằng trẻ trâu như t chỉ biết trách bố tại sao lại đẩy mẹ con vào cảnh khổ sở, k nhà k cửa. T đâu biết rằng ông mới là ng đau nhất. Rồi ông trở nên ít nói, lầm lì, hay cáu gắt và uống nhiều rượu hơn. Nhà t thuê 1 căn cấp 4 lụp xụp trong góc chợ ở, ông phải chạy xe ôm để trang trải. Được vài năm thì sức khỏe đi xuống rất nhanh. Rồi vào 1 ngày mùa đông, vừa khỏi ốm ông đã vội ra đường kiếm tiền, tối đó về ông cảm và bỏ mẹ con t đi. T lúc đó là 1 thằng sv mới ra trường đi làm đc hơn 2 tháng. T còn dự định đến tháng thứ 3 đc nhận lương nv chính thức sẽ khao cả gđ đi ăn uống 1 bữa mà k thực hiện được. Cả cuộc đời vất vả vì con nhưng t chưa thể báo hiếu đc cho ông 1 ngày. Đến bh khi cuộc sống đã khá hơn nhưng đó sẽ là thứ mà khiến t ân hận cả đời.

Buồn quá
 

Có thể bạn quan tâm

Top