Lịch sử chúng tôi được gây dựng bằng các cuộc chiến chống lũ mọi phương bắc, chiến tranh liên miên hàng thế kỷ. Bọn mọi nó đô hộ 1000 năm sờ sờ ra đấy mà bạn viện vào lý do vị trí địa lý ) cười
vị trí của hàn hiểm nhất thế giới rồi, giáp trung , nhật, nga , ngày xưa còn giáp 2 con quái vật kinh khủng là người mãn với người mông cổ. Toàn là những kẻ mạnh nhất thế giới. Việt Nam có mấy anh chăm để đấm nhau cũng đc
Nếu Việt Nam sống trong vị trí địa lý giống Hàn Quốc thì sẽ thế nào?
Nhắc lại lần nữa nhé: Hàn Quốc bị bao quanh bởi Trung Quốc, Nga, Nhật Bản, và sau khi chia cắt thì còn thêm Bắc Hàn – một tay “giang hồ” ngay sát bên.
Trong khi đó, Việt Nam được bao quanh bởi Campuchia, Thái Lan, Lào, Myanmar – đều là các nước yếu hơn, nên môi trường địa lý của Việt Nam thực ra khá “dễ thở” và hòa bình hơn rất nhiều.
Vì vậy, thay vì gọi Hàn Quốc là “hèn”, người Hàn gọi đó là ngoại giao trung lập
Vậy mà chính trị Triều Tiên thời cận đại lại ít biến động, cụ thể:
- Triều đại cuối cùng: Triều đại nhà Triều Tiên (hay còn gọi là Triều đại Joseon) tồn tại từ năm 1392 và kết thúc vào năm 1910 kéo dài hơn 500 năm.
- Vua cuối cùng của Hàn Quốc là Triều Tiên Thuần Tông và triều đại cuối cùng là nhà Triều Tiên (cũng là Đế quốc Đại Hàn). Triều đại này kết thúc vào năm 1910 khi Đế quốc Nhật Bản sáp nhập Hàn Quốc. Đây.
Thật là đáng ngạc nhiên.
vị trí của hàn hiểm nhất thế giới rồi, giáp trung , nhật, nga , ngày xưa còn giáp 2 con quái vật kinh khủng là người mãn với người mông cổ. Toàn là những kẻ mạnh nhất thế giới. Việt Nam có mấy anh chăm để đấm nhau cũng đc
t chơi trong giới Latin dance, t thấy cái này bên Hàn cũng rất mạnh nhưng người trẻ trong cộng đồng cũng ko nhiều, vậy đám trẻ bên đó chọn môn gì để luyện tập nhiều nhất (gym, nhảy kpop, taekwondo,...)
Ở Hàn Quốc, giới trẻ cũng không dễ gì ổn định cuộc sống. Có nhiều yếu tố, nhưng có thể nói như sau:
(1) Khi thế hệ baby boomer về hưu hàng loạt, có thể lúc đó áp lực cạnh tranh việc làm sẽ giảm bớt.
(2) Tuy vậy, ngay cả khi kiếm được việc thì việc mua nhà ở Seoul, vật giá cao vẫn khiến giới trẻ gặp khó khăn.
Nếu trước đây hiện tượng này bị xem là “sự than vãn của người trẻ”, thì bây giờ xã hội nhìn nhận nó là vấn đề “cấu trúc – hệ thống”, nên chính phủ trung ương và địa phương đang đưa ra nhiều chính sách hỗ trợ.
Ví dụ: nếu thanh niên trong độ tuổi nhất định gửi một phần lương vào tài khoản tiết kiệm “bắt buộc”, chính phủ sẽ trợ cấp thêm để khi đáo hạn họ có thể nhận được một khoản tiền lớn.
Ngoài ra, vì Seoul là nơi nhiều việc làm, nhà nước mua lại các căn hộ và cho thanh niên hoặc người thu nhập thấp thuê với giá rất rẻ trong thời gian nhất định.
Nếu người trẻ khởi nghiệp, họ được vay vốn với lãi suất thấp hơn ngân hàng thương mại rất nhiều.
Các chính sách hỗ trợ thanh niên đang liên tục được mở rộng.
Hàn Quốc vốn là nước sản xuất. Hầu hết các ngành sản xuất sơ cấp đã bị Trung Quốc vượt qua. Đúng như bạn nói, Trung Quốc đang đuổi theo gần như mọi lĩnh vực mà Hàn Quốc đang mạnh.
Nếu hỏi Hàn Quốc có đối sách gì không, thì câu trả lời là: nâng cấp công nghệ hiện có lên chất lượng cao hơn và đi trước Trung Quốc trong các ngành công nghệ cao mới (như máy tính lượng tử…).
Cuối cùng, câu hỏi “liệu những công nghệ hiện Hàn Quốc đang dẫn trước có bị Trung Quốc làm cho lạc hậu hay không?” — câu trả lời của tôi là: chừng nào hình ảnh tiêu cực của Trung Quốc trên thế giới còn mạnh và căng thẳng Mỹ – Trung còn tiếp diễn, thì Hàn Quốc vẫn còn cơ hội.
Ví dụ: ô tô Trung Quốc vẫn chưa thể xâm nhập thị trường Mỹ, và dù bán số lượng lớn ở châu Âu nhưng cuối cùng chỉ cho người ta thấy chất lượng thấp. Điều này cho thấy Hàn Quốc vẫn có cửa thắng.
Từ góc nhìn đó, ngành công nghiệp của Việt Nam mới thực sự đang bị thách thức. Việt Nam cần hoặc là cướp lại vị thế “công xưởng thế giới” từ Trung Quốc, hoặc phát triển công nghệ cao — mà cả hai đều không dễ.
VinGroup của Việt Nam hiện chỉ mua thương hiệu và bán xe điện Trung Quốc chứ chưa tự làm được công nghệ lõi.
Còn vị thế “công xưởng” thì ngoài ngành dệt may, Việt Nam gần như chưa giành được nhiều.
Tôi hy vọng Việt Nam sẽ vượt qua giai đoạn này và giống Thái Lan — nhưng thay vì chỉ là nước gia công ô tô, sẽ trở thành quốc gia sở hữu công nghệ riêng và sản xuất xe mang thương hiệu của mình.
Xem Feel the Rhythm of KOREA SEOUL lưu trữ tại Anh.Moe
anh.moe
Hãy hỏi bất cứ điều gì bạn thắc mắc về Hàn Quốc.
Các câu hỏi liên quan đến kỳ thị, phân biệt đối xử hay vấn đề nhạy cảm đều không sao cả.
Hàn Quốc đang là mùa thu và hôm nay trời có mưa. Ở Hàn, bọn tôi gọi đó là “mưa mùa thu”. Lá cây đổi màu sặc sỡ hòa với tiếng mưa, tạo cảm giác “ngày có không khí thật đặc biệt, hơi cô đơn một chút
====================================================================
Đây là khu vực phân loại rác trong căn hộ ở Hàn Quốc.
Ở Hàn, việc vứt rác thường, rác thực phẩm, và rác tái chế đều có quy định rõ ràng.
Nơi bạn thấy trong hình là khu phân loại rác tái chế,
dùng để vứt “giấy”, “nhựa”, “lon”, “nilon”…
mỗi loại phải được tách riêng vì mục tiêu bảo vệ môi trường.
Tất nhiên ở mỗi chung cư đều có nhân viên vệ sinh để dọn dẹp lại,
nhưng cư dân bình thường vẫn phải tự phân loại và vứt rác sạch sẽ như thế này.
Còn tôi, mỗi lần ở Việt Nam thấy người ta trộn rác thức ăn với tất cả các loại rác khác rồi vứt chung một chỗ,
tôi hay tự hỏi:
“Làm vậy thật ổn chứ nhỉ?”
Rồi lại bật cười ㅋㅋ
Xem Feel the Rhythm of KOREA SEOUL lưu trữ tại Anh.Moe
anh.moe
Hãy hỏi bất cứ điều gì bạn thắc mắc về Hàn Quốc.
Các câu hỏi liên quan đến kỳ thị, phân biệt đối xử hay vấn đề nhạy cảm đều không sao cả.
Hàn Quốc đang là mùa thu và hôm nay trời có mưa. Ở Hàn, bọn tôi gọi đó là “mưa mùa thu”. Lá cây đổi màu sặc sỡ hòa với tiếng mưa, tạo cảm giác “ngày có không khí thật đặc biệt, hơi cô đơn một chút
====================================================================
Đây là khu vực phân loại rác trong căn hộ ở Hàn Quốc.
Ở Hàn, việc vứt rác thường, rác thực phẩm, và rác tái chế đều có quy định rõ ràng.
Nơi bạn thấy trong hình là khu phân loại rác tái chế,
dùng để vứt “giấy”, “nhựa”, “lon”, “nilon”…
mỗi loại phải được tách riêng vì mục tiêu bảo vệ môi trường.
Tất nhiên ở mỗi chung cư đều có nhân viên vệ sinh để dọn dẹp lại,
nhưng cư dân bình thường vẫn phải tự phân loại và vứt rác sạch sẽ như thế này.
Còn tôi, mỗi lần ở Việt Nam thấy người ta trộn rác thức ăn với tất cả các loại rác khác rồi vứt chung một chỗ,
tôi hay tự hỏi:
“Làm vậy thật ổn chứ nhỉ?”
Rồi lại bật cười ㅋㅋ
Đúng như mày nói, Park Hang-seo thực sự là đại diện của phong cách bóng đá thế hệ cũ của Hàn Quốc.
Tao hiểu mong muốn của fan Việt Nam — muốn bóng đá Việt hiện đại hóa, mang màu sắc châu Âu hơn.
Nhưng liệu điều đó có thể xảy ra mà không trải qua giai đoạn chuyển tiếp?
Những thành tựu của Park Hang-seo tại Việt Nam cũng từng gây tiếng vang lớn ở Hàn Quốc.
Nhiều chương trình tài liệu, phóng sự đã được sản xuất về ông ấy.
Điều tao nhớ nhất là một câu nói của Park trong một chương trình thời điểm đó:
Ông ấy nói rằng vấn đề lớn nhất của cầu thủ Việt Nam xuất phát ngay từ… khẩu phần ăn.
Cụ thể là thiếu protein, nên việc đầu tiên ông phải làm là tăng lượng ăn và lượng đạm, giúp cầu thủ tăng thể hình và thể lực.
Điều đó có nghĩa là gì?
Có nghĩa là ngay từ “khẩu phần cơ bản” — Việt Nam đã khác xa các nền bóng đá tiên tiến.
Từ góc nhìn của người Hàn và của Park, ông đã giúp một nền bóng đá còn thiếu nhiều yếu tố nền tảng đi những bước đầu tiên, nhưng cuối cùng lại bị đối xử như kiểu bị “đá văng đi”.
Rồi sau đó Việt Nam lại chọn một HLV Nhật — đất nước từng có nhiều vấn đề lịch sử với Hàn Quốc — nên người Hàn càng cảm thấy khó chịu.
Tao không phải chuyên gia bóng đá, nhưng về góc nhìn cá nhân:
Bóng đá Việt Nam vẫn cần rất nhiều thời gian và trải nghiệm trước khi có thể chơi thứ bóng đá mượt mà, hiện đại như fan mong muốn.
Theo tao, điều này đã được chứng minh qua kết quả của HLV Nhật sau Park
và kết quả của HLV Hàn Quốc Kim Sang-sik hiện tại.
Ngay từ thời điểm hlv Park Hang-seo thì bóng đá VN đã xây dựng trên mô hình của bóng đá Nhật rồi. GIám độc kỹ thuật của VN là người Nhật. Park Hang-seo chỉ đơn giản là một hlv đã tìm ra công thức vận hành tốt dựa trên nền tảng lực lượng mà ông ta được giao. Trước đây liên đoàn bóng đá VN đã từng tham khảo cả 2 mô hình phát triển của Nhật Bản và cả Hàn Quốc và sau đó đã quyết dịnh lựa chọn Nhật Bản. Việc bổ nhiệm hlv Kim hiện tại cũng là ý kiến từ đội ngũ giám đốc kĩ thuật người Nhật. Công việc cũ của tao đã từng tiếp xúc khá nhiều với ông Park nên để nói theo kiểu đá văng đi như mày nói thì không hợp lý lắm. Chính hlv Park đã chủ động rút lui và tìm kiếm các cơ hội khác, ông ấy là đại diện cho clb Bắc Ninh và mở học viện bóng đá cộng đồng và vẫn luôn được yêu quý ở Việt Nam, thì mọi thứ đâu có tệ thế.
Nhưng tao thấy sự khác biệt lớn nhất không phải là mô hình mà là nền tảng. Người Việt Nam không yêu thích thể thao và thậm chí là cả đá bóng. Thứ người Việt Nam yêu thích là cảm giác chiến thắng trong mọi lĩnh vực, và về điều này thì tao nghĩ là khối Á Đông đều giống nhau. Bất kì ai dù là vđv bóng đá, bóng chuyền, cờ vua... hay ngoài thể thao có thành tích tốt và được tham dự giải đấu lớn thì cả quốc gia sẽ tham gia cổ vũ. SAu đó thì lãng quên luôn
Sự khác biệt lớn nhất đến từ thể thao cộng đồng và thể thao học đường. Thể thao cộng động, đặc biệt là thể thao học đường của Nhât và Hàn và cả Trung Quốc vượt trội VN. Và khi thể thao phong trào mạnh sẽ dẫn đến thể thao chuyên nghiệp cũng mạnh, đó là lẽ tự nhiên. Ở Việt Nam các vđv thể thao đều là con nhà nghèo, bố mẹ các gia gửi con và các trung tâm đào tạo năng khiếu chỉ đơn giản vì họ không có cách nào khác để nuôi đứa trẻ tốt hơn.
Cũng phải thôi, văn hóa - nghệ thuật và thể thao giống như trang sức vậy. Không phù hợp với các nước nghèo