Bia hơi Hà Nội - Kiều Xuân Lâm

Ẩn sau câu chuyện diễn ra trong một quán bia hơi với một ông khách già mỗi chiều chỉ uống đúng một ly rưỡi bia không hơn không kém và hai cô tân cử nhân chưa tìm được việc làm phải kiếm sống bằng nghề chạy bàn - là những cảnh đời chìm khuất trong dòng chảy ào ạt của cuộc sống mà chỉ bằng sự quan tâm đến người khác hai cô gái trẻ mới phát hiện, cảm thông và chia sẻ.
Nhà hàng nằm trong khuôn viên Nhà máy bia Hà Nội lúc nào cũng đông khách. Ngày hè khách thích ngồi dãy bàn bên trái, nơi có những ô cửa mở ra hàng sấu.
Ngồi tựa thoải mái, khách hơi ngật đầu về sau, xoay cốc lên một cữ vừa tầm lim dim ngắm dòng suối tăm li ti sủi từ đáy cốc. Rồi ngả người nhắm nghiền mắt lại để mặc thứ chất lỏng vàng óng mát lạnh len lỏi chà xát đã đời gan ruột mình.
Cảm giác khoái lạc dâng lên tột độ khi khách bất giác ngó qua những ô cửa bên phải, nhìn dòng người, xe cộ dồn xô thành từng lớp, nghìn nghịt chảy dưới cái nắng thiêu đốt. Khói bụi, khí thải, hơi nóng mặt trời hun ủ suốt một ngày từ mặt đường phình lên, ám vào từng khuôn mặt chín nhừ lừ đừ say nắng.
Nhưng mùa hè qua lâu rồi. Mùa thu cũng vừa qua. Khách đã thúc thủ trong chiếc áo thun dày kín cổ, nhanh chân chọn dãy bàn bên phải. Người đến sau ngồi dãy bên trái thì tránh nhìn ra hàng sấu đang lặng lẽ thay lá. Nhìn khách uống bia bạn sẽ phải suy đoán rằng khách đến đây theo bản năng bắt rễ từ mùa hè nhiều hơn là do nhu cầu thưởng thức hay giải khát.
Vậy mà ông Lự nhiễm thói quen này từ những ngày đầu đông. Khác với những người già luôn rảnh rỗi thời gian, ông đến nhà hàng khá muộn khi dãy bên trái chỉ còn vài ghế trống. Ông ngồi ngay ngắn, bình thản chờ người phục vụ ghé sát bên mới thủng thẳng: “Cho một cốc rưỡi”.
Nếu không phải là một ông già, ăn vận lịch thiệp, tư dung đạo mạo thì chẳng dễ ai chiều theo cái yêu cầu có phần lạ lùng, bí ẩn. Lần nào phục vụ, Tóc Đuôi Gà cũng lẩm bẩm. Đến một hôm cô vô tình buột ra với Tóc Hoa Sen. Hai tân cử nhân liền thi nhau tưởng tượng ra cả chục nguyên do để giải phẫu yêu cầu có một không hai này.
- Có thể trước đây hai ông bạn già đi uống với nhau. Người này một cốc, người kia nửa cốc... - Tóc Hoa Sen nhìn bạn thăm dò rồi tiếp - Bây giờ “ông nửa cốc” mất rồi, “ông một cốc” uống thay cho bạn.
- Hừm... - Tóc Đuôi Gà lúc lắc đầu tỏ ý ngờ vực - Hồi bé tớ nghe nói ở mạn Tây Bắc vào những dịp hiếu hỉ người ta không uống nguyên một chén, hai chén mà luôn kết thúc bằng nửa chén sau cùng với ngụ ý rằng thực khách đã uống đủ. Hay ông này quê trên đó?
- Rõ rỗi hơi! - cô Nướng Chả Cằm Vuông xen vào. Thuộc típ người đơn giản, thực dụng, đã có hai con, cô chỉ được nhìn nhận đúng giá trị khi là một phần trong bức tranh tả thực mà phần kia là hai tân cử nhân luôn lộ vẻ u hoài mơ mộng, hiện đang giữ chân chạy bàn trong khi chờ gọi việc chính thức.
Chạy bàn là thử thách khắc nghiệt với người có học vấn. Gần 20 năm đèn sách, hai tân cử nhân được tiếp cận với những phần cơ bản, tinh túy trong kho tàng tri thức nhân loại. Cả hai cũng tự trau dồi những phẩm chất của một công chức tương lai: trung thực, cao thượng, tận tụy. Nhưng chúng được hình thành, được thực hành thường xuyên trong môi trường chân không nên rất dễ tổn thương khi sát sạt hiện thực.
Những thực khách vừa gọi bia vừa ợ chua ằng ặc; những nan ghế nhựa vặn mình chịu đựng tấm thân ngả ngớn, tay vỗ bụng cóc thành nhịp, thở phì phì lên trần ván ép; những cặp mắt trơ trẽn đang dại đi vì hơi men, không buồn che giấu cái nhìn thèm thuồng như khoan, như bắt vít vào những đường cong ẩn sau bộ đồng phục thùng thình...
 
Chỗ đó có chả rươi, tao thấy cũng bình thường thôi chứ không hẳn là ngon.
Tao ít uống bia hơi, nên cũng ko biết đánh giá. Hôm nào ngon miệng thì uống nhiều hơn chút. Có đứa bạn làm ở báo qđ nên thi thoảng nó gọi ra đấy.
 
Bia tươi thì tao hay uống ở Sparta Thái Hà, ngoài ra thì quán Bia Tiệp Zubr, quán Bia Trúc Bạch 29 Hàng Vôi và Hải Xồm, thế thôi.
 
Bia Ba Đình, bán hàng lấy bia bằng tem phiếu
Đéo ngon
Tưởng tem phiếu hoài cổ mà đã là ngon à
Làm trò
Địt mẹ thời này là thời lol nào còn chơi trò hoài với cổ. Về mẹ tiền sử mà đóng khố cả ăn thịt lợn sống cho nhanh
 
Top