Nhớ nhà



Nhớ nhiều năm đợt mình mới vào ở tập thể có quen ông chú tên Mạnh người Hưng Yên. Chú Mạnh mới gần 50 mà râu tóc đã bạc trắng, da dẻ lại hồng hào nhìn cứ như tiên ông trong các câu chuyện cổ tích mẹ kể, hiền từ và phúc hậu. Đợt đấy thỉnh thoảng đêm ko ngủ được quay sang thấy ông chú cũng trằn trọc trở mình suốt, chốc chốc lại bật dậy thở dài, ngồi ngây ra, hút bi thuốc lào rồi lại nằm xuống trằn trọc. Mình thấy thế mới quay ra hỏi:

- Chú ko ngủ được àh?

- Ừh, chú nhớ nhà quá...

Bạn biết đấy, chứng kiến một người lớn tuổi trải lòng những câu nhớ nhung chân tình như thế thật sự rất xúc động và tội nghiệp. Bản thân mình khi nghe chú nói câu đó bỗng nhiên trong lòng dấy lên một nỗi niềm cảm thương sâu sắc. Khổ thân chú từng tuổi này rồi mà vẫn còn ở đây, vợ con ở nhà ko biết ra sao? Chú thì ở trong này đã ko giúp gì được cho gia đình lại còn mang thêm gánh nặng cho vợ cho con. Bảo sao đêm hôm trằn trọc ko ngủ được nhớ nhà là phải. Mình cũng chẳng biết phải nói gì chỉ biết an ủi động viên chú:

- Thôi cố gắng chú ạh, sớm muộn gì thì rồi cũng về thôi...

- Ừh... thôi cháu ngủ đi, mặc kệ chú.

Chú đã nói thế rồi thì thôi mình lại nằm xuống, ko làm phiền chú nữa. Còn chú thì vẫn tiếp tục trằn trọc trở mình, ngồi dậy thở dài rồi lại nằm xuống. Cứ thế cứ thế cho đến khi mình chìm vào giấc ngủ, ko biết chú cứ trằn trọc đến bao giờ nữa. Mà chú Mạnh cũng thường hay nhớ nhà, cứ vài hôm lại có một đêm chú trằn trọc thở dài như thế. Tự nhiên mình thấy rất quý và thương chú, khổ thân con người mà sống tình cảm như thế thật đáng quý. Cho đến một hôm mình thấy chú đi nằm từ rất sớm nhưng cứ trằn trọc mãi ko yên, mình mới quay ra bảo ông anh bên cạnh:

- Chú Mạnh kia sống tình cảm thật, rất hay nhớ nhà xong trằn trọc cả đêm ko ngủ...

Ông anh trả lời mà ko buồn quay mặt ra nhìn mình:

- Nhớ nhà đéo gì cái thằng nghiện đấy. Suốt ngày thấy gọi điện về chửi vợ chửi con bắt lên gửi tiền cho nó thì nhớ cái đéo gì?

- Ơ sao lại thế? Chú ý bảo e chú ý nhớ nhà mà?

Ông anh lúc này mới quay ra nhìn mình hai mắt tròn xoe, rồi bỗng nhiên lăn ra cười như điên. Mình đéo hiểu chuyện gì mặt đần thối ngắn tũn. Cười chán chê xong ông ý bảo:

- Thế mày đéo biết heroin lúc đâm vào người rút kim ra là nó xộc lên mùi nhãn àh? Nó bảo nhớ nhà tức là nó đang vã đấy. Quê nó Hưng Yên mà.

Nói xong ông anh lại lăn ra cười tiếp. Và cũng kể từ hôm đó mỗi lần chú Mạnh nhớ nhà là tôi cũng kệ con mẹ chú, quay mặt sang bên kia ngủ tiếp.

 
Top