Sài Gòn - một đêm nhớ chị

Chị Thu, một người đàn bà đỏ da thắm thịt, hai má lúc nào cũng hây hây, đuôi mắt khéo khéo là đa tình, tưởng tượng chị mà hứ một phát rồi liếc, thì đàn ông phải chột dạ lấy tay bịt đũng quần lại.


Nói thế, tức là chị Thu không đẹp đâu, chị còn rất ghét đứa nào khen mình đẹp. Tuy nhiên nhìn chị mà bảo xấu thì đứa đó rõ là ngu mồn một. Tôi hay lén nhìn hai cổ tay chị tròn lẳn, trắng như bông bưởi với những ngón tay phú quí, đeo trên đó là vài chiếc nhẫn xoàn lấp lánh, hoặc thảng khi chị bật lên tiếng cười gai góc ẩn chứa bao thăng trầm mà vẫn không kém phần vô tư lự, thì tôi không thể kìm mình nhìn vào môi chị, mắt chị và lướt mắt vào chỗ hõm của chiếc áo qua lần vải phin trắng, tôi thấy khe ngực của chị phập phồng, và qua điệu cười, vú của chị cũng nảy tưng theo từng nhịp, hẳn đó phải là một cặp vú mềm mại lắm. Cái đáng nói ở đây, là mỗi khi gần chị thì tôi như một thỏi nam châm khác cực, cứ bị hút vào dù tuổi đời của tôi còn trẻ hơn chị nhiều. Chắc chị chẳng bao giờ thèm đếm xỉa đến tôi.
.
Đêm đó, chị gọi tôi vào massage cho chị. Tôi cứ nghĩ mình là thằng chí Phèo hồi trẻ được bà Phó Đoan gọi vào bóp chân, rồi bóp lên trên, lên trên nữa, nhưng chắc chắn tôi không tủi thân như anh Chí nhà mình, tôi thích chị Thu lâu rồi. Chị cũng biết, thi thoảng bắt gặp ánh mắt tôi quét lên người, thì chị có nhìn tôi cười tủm tỉm, tôi lại gãi đầu gãi tai mặt đỏ hết cả lên.

Chị đã nói với tôi rất ân cần:
- Này, mình vào đây với tôi một lúc thôi.
Vừa nói, chị vừa đưa tay vuốt má tôi. Người tôi như phát sốt lên chỉ với cú chạm đó, một luồng điện chạy khắp làm tôi rần rần. Tôi nhìn chị, và đưa một ngón tay vuốt ve cằm chị, định hôn lên đôi môi tươi và mọng đó.

Nhưng không, chị đã đẩy tôi ra và thật từ tốn, chị bảo: mình thông cảm, tôi chỉ hôn người tôi yêu thôi.
Thế là tôi đứng im như phỗng, thấy mình là một đứa trẻ bị hắt hủi, tôi muốn khóc quá đi. Nhưng, chị không biết từ khi nào, đã kéo khoá quần của tôi ra, chị kéo tài lắm, không gây ra một tiếng động, như thể chị đã làm việc đó hàng trăm lần rồi. Chị quỳ xuống, nhắm mắt hít mùi hương nơi đám lông của tôi, lưỡi chị lướt nhẹ qua vùng bụng, nơi mà từ rốn đến mu tôi cũng có một hàng lông chạy dọc.

Bíu lấy tay tôi, chị đứng lên trở lại, và chiếc áo vài phin trắng cổ trễ đã rơi xuống chỉ bằng một cú rùn vai. Chị ôm tôi, vú chị áp vào ngực của tôi, đám lông mu mịn mượt như tơ chị cũng khẽ chạm vào lông mu tôi, làm tôi chỉ có thể đực ra, ngậm mà nghe từng va chạm một như thế. Tôi còn sợ hễ mình chuyển động thì mọi thứ tan biến đi mất.

Tuy không hôn thắm thiết như tình nhân nhưng tôi đã cương cứng không cách gì dừng lại được, tôi choàng tay qua eo chị, kéo chị sát vào người mình, và bế bổng chị lên giường.
Tôi hấp tấp cởi chiếc áo sơ mi của mình ra. Chưa bung được 2 nút, chị đã tóm lấy dương vật tôi rồi. Tay chị lạnh có lẽ do phấn khích làm tôi rùng mình, hơi khó chịu. Nhưng mà mới có một giây thôi, thì tất-cả-tôi đã nằm gọn trong khoang miệng ấm áp của chị Thu, một cảm giác bù đắp khiến tôi quên phắt một giây khó chịu đã từng tồn tại.

Lưỡi của chị đã bọc hết nửa dưới của dương vật, và nó lại ôm sát một cách thần kỳ vào hai phía bên thân. Môi chị thì lại miết dọc những đường gân hằn lên phía trên. Và chúa ơi, tất cả những thứ đó lại chuyển động chậm chạp ra, rồi vào. Tôi siết hay bàn tay mình lại, những móng tay tôi bấm sâu vào phần thịt của lòng bàn tay nhằm thức tỉnh bản thân mình rằng giây phút này là có thật.

Thu ơi, chị có còn nhớ không, chị đã thè hẳn lưỡi và rê nó vào đầu khấc, trong khi mắt chị ngước nhìn em như hỏi, chị làm thế này có được không em. Chưa bao giờ, chưa bao giờ trong đời em lại có khoảnh khắc đó một lần nữa Thu ạ. Ngay lỗ sáo của em đã chảy ra nước nhờn không khác gì một người đàn bà. Và em cứ đắm chìm trong những chuyển động đó mãi thôi, nếu bàn tay mát lạnh như thạch của chị không mân mê hai chiếc bìu lủng lẳng của em. Chị làm cho em muốn chết được, muốn xuất không xong, muốn trụ cũng vô vàn khó xử.

Sau này, không có một người phụ nữ nào có thể ngậm sâu của quý của tôi như chị. Kích cỡ là một vấn đề, đúng vậy, nhưng họ không có đủ chân thành và sự hiến dâng. Họ có thể giỏi ở khoản khác, nhưng việc bú của họ cứ như những viên bi rực rỡ sắc màu, lăn đi rồi tan đi, không đọng lại chút dấu vết. Trong đêm đó, tôi tưởng dương vật của mình đã mọc ra vô số mạch máu li ti để kết nối trực tiếp với những tế bào trong miệng chị, một thứ kết nối kỳ dị, sâu thẳm và lạ lùng mà cả đời tôi không tìm lại được.

Tôi đã xuất vào miệng chị, từng ục một. Hết ục này đến ục khác như những cơn sóng trào, rút về đại dương rồi lại trào dâng đến choáng ngất.

Chị dịu dàng nuốt hết. Chị nuốt khi vẫn ngậm tôi trong miệng, và cổ họng chị chuyển động nhè nhẹ cho những phần cuối cùng được trôi vào. Thật ngạc nhiên, chị vẫn quỳ đó không ra vẻ gì là dừng lại, cho đến khi tôi hoàn toàn mềm những đi, thì chị mới nhả ra và không quên vét sạch tất cả.
Lấy một chiếc khăn ấm nhẹ nhàng lau lại cho tôi, chị thì thầm: bây giờ em về phòng ngủ nhé, chị muốn được ở một mình.
.
Chị Thu là một bí ẩn mãi mãi không có đáp án, vì tôi không biết chị cần gì, và tôi cũng không biết rốt cuộc bản thân mình đêm đó là cho, hay là nhận.
Sài Gòn, một đêm nhớ chị
 
Sao tao được gái bú cặc thấy rất là bình thường nhé. Ko phê lắm, cảm giác ko thần tiên như chủ tịch tả được. Tự sục mình còn thấy sướng hơn là thế lồn nào
 
Sao tao được gái bú cặc thấy rất là bình thường nhé. Ko phê lắm, cảm giác ko thần tiên như chủ tịch tả được. Tự sục mình còn thấy sướng hơn là thế lồn nào

Vậy thôi mày quen con cú có gai để 2 đứa sục cặc qua lại cho mau lên đỉnh đi :vozvn (20)::vozvn (20):
P/s chúc mừng chú đã phát hiện chân trời mới:vozvn (45)::vozvn (45):
 
Đéo biết nữa, cũng có thể do cây hàng của tao khủng, các em ngậm đều nói khó khăn, mỏi mồm, nên chỉ ngậm sơ sơ đc cái đầu khấc. Ko có kiểu lút cán, xong quấn lưỡi như truyện sex tả đc. Nói chung bj với tao cũng phê trung bình. Nếu lấy xuất tinh 10 điểm thì bj chỉ đc 5đ. Lick ass thì 9đ, phê vl ra
 
Chị Thu, một người đàn bà đỏ da thắm thịt, hai má lúc nào cũng hây hây, đuôi mắt khéo khéo là đa tình, tưởng tượng chị mà hứ một phát rồi liếc, thì đàn ông phải chột dạ lấy tay bịt đũng quần lại.


Nói thế, tức là chị Thu không đẹp đâu, chị còn rất ghét đứa nào khen mình đẹp. Tuy nhiên nhìn chị mà bảo xấu thì đứa đó rõ là ngu mồn một. Tôi hay lén nhìn hai cổ tay chị tròn lẳn, trắng như bông bưởi với những ngón tay phú quí, đeo trên đó là vài chiếc nhẫn xoàn lấp lánh, hoặc thảng khi chị bật lên tiếng cười gai góc ẩn chứa bao thăng trầm mà vẫn không kém phần vô tư lự, thì tôi không thể kìm mình nhìn vào môi chị, mắt chị và lướt mắt vào chỗ hõm của chiếc áo qua lần vải phin trắng, tôi thấy khe ngực của chị phập phồng, và qua điệu cười, vú của chị cũng nảy tưng theo từng nhịp, hẳn đó phải là một cặp vú mềm mại lắm. Cái đáng nói ở đây, là mỗi khi gần chị thì tôi như một thỏi nam châm khác cực, cứ bị hút vào dù tuổi đời của tôi còn trẻ hơn chị nhiều. Chắc chị chẳng bao giờ thèm đếm xỉa đến tôi.
.
Đêm đó, chị gọi tôi vào massage cho chị. Tôi cứ nghĩ mình là thằng chí Phèo hồi trẻ được bà Phó Đoan gọi vào bóp chân, rồi bóp lên trên, lên trên nữa, nhưng chắc chắn tôi không tủi thân như anh Chí nhà mình, tôi thích chị Thu lâu rồi. Chị cũng biết, thi thoảng bắt gặp ánh mắt tôi quét lên người, thì chị có nhìn tôi cười tủm tỉm, tôi lại gãi đầu gãi tai mặt đỏ hết cả lên.

Chị đã nói với tôi rất ân cần:
- Này, mình vào đây với tôi một lúc thôi.
Vừa nói, chị vừa đưa tay vuốt má tôi. Người tôi như phát sốt lên chỉ với cú chạm đó, một luồng điện chạy khắp làm tôi rần rần. Tôi nhìn chị, và đưa một ngón tay vuốt ve cằm chị, định hôn lên đôi môi tươi và mọng đó.

Nhưng không, chị đã đẩy tôi ra và thật từ tốn, chị bảo: mình thông cảm, tôi chỉ hôn người tôi yêu thôi.
Thế là tôi đứng im như phỗng, thấy mình là một đứa trẻ bị hắt hủi, tôi muốn khóc quá đi. Nhưng, chị không biết từ khi nào, đã kéo khoá quần của tôi ra, chị kéo tài lắm, không gây ra một tiếng động, như thể chị đã làm việc đó hàng trăm lần rồi. Chị quỳ xuống, nhắm mắt hít mùi hương nơi đám lông của tôi, lưỡi chị lướt nhẹ qua vùng bụng, nơi mà từ rốn đến mu tôi cũng có một hàng lông chạy dọc.

Bíu lấy tay tôi, chị đứng lên trở lại, và chiếc áo vài phin trắng cổ trễ đã rơi xuống chỉ bằng một cú rùn vai. Chị ôm tôi, vú chị áp vào ngực của tôi, đám lông mu mịn mượt như tơ chị cũng khẽ chạm vào lông mu tôi, làm tôi chỉ có thể đực ra, ngậm mà nghe từng va chạm một như thế. Tôi còn sợ hễ mình chuyển động thì mọi thứ tan biến đi mất.

Tuy không hôn thắm thiết như tình nhân nhưng tôi đã cương cứng không cách gì dừng lại được, tôi choàng tay qua eo chị, kéo chị sát vào người mình, và bế bổng chị lên giường.
Tôi hấp tấp cởi chiếc áo sơ mi của mình ra. Chưa bung được 2 nút, chị đã tóm lấy dương vật tôi rồi. Tay chị lạnh có lẽ do phấn khích làm tôi rùng mình, hơi khó chịu. Nhưng mà mới có một giây thôi, thì tất-cả-tôi đã nằm gọn trong khoang miệng ấm áp của chị Thu, một cảm giác bù đắp khiến tôi quên phắt một giây khó chịu đã từng tồn tại.

Lưỡi của chị đã bọc hết nửa dưới của dương vật, và nó lại ôm sát một cách thần kỳ vào hai phía bên thân. Môi chị thì lại miết dọc những đường gân hằn lên phía trên. Và chúa ơi, tất cả những thứ đó lại chuyển động chậm chạp ra, rồi vào. Tôi siết hay bàn tay mình lại, những móng tay tôi bấm sâu vào phần thịt của lòng bàn tay nhằm thức tỉnh bản thân mình rằng giây phút này là có thật.

Thu ơi, chị có còn nhớ không, chị đã thè hẳn lưỡi và rê nó vào đầu khấc, trong khi mắt chị ngước nhìn em như hỏi, chị làm thế này có được không em. Chưa bao giờ, chưa bao giờ trong đời em lại có khoảnh khắc đó một lần nữa Thu ạ. Ngay lỗ sáo của em đã chảy ra nước nhờn không khác gì một người đàn bà. Và em cứ đắm chìm trong những chuyển động đó mãi thôi, nếu bàn tay mát lạnh như thạch của chị không mân mê hai chiếc bìu lủng lẳng của em. Chị làm cho em muốn chết được, muốn xuất không xong, muốn trụ cũng vô vàn khó xử.

Sau này, không có một người phụ nữ nào có thể ngậm sâu của quý của tôi như chị. Kích cỡ là một vấn đề, đúng vậy, nhưng họ không có đủ chân thành và sự hiến dâng. Họ có thể giỏi ở khoản khác, nhưng việc bú của họ cứ như những viên bi rực rỡ sắc màu, lăn đi rồi tan đi, không đọng lại chút dấu vết. Trong đêm đó, tôi tưởng dương vật của mình đã mọc ra vô số mạch máu li ti để kết nối trực tiếp với những tế bào trong miệng chị, một thứ kết nối kỳ dị, sâu thẳm và lạ lùng mà cả đời tôi không tìm lại được.

Tôi đã xuất vào miệng chị, từng ục một. Hết ục này đến ục khác như những cơn sóng trào, rút về đại dương rồi lại trào dâng đến choáng ngất.

Chị dịu dàng nuốt hết. Chị nuốt khi vẫn ngậm tôi trong miệng, và cổ họng chị chuyển động nhè nhẹ cho những phần cuối cùng được trôi vào. Thật ngạc nhiên, chị vẫn quỳ đó không ra vẻ gì là dừng lại, cho đến khi tôi hoàn toàn mềm những đi, thì chị mới nhả ra và không quên vét sạch tất cả.
Lấy một chiếc khăn ấm nhẹ nhàng lau lại cho tôi, chị thì thầm: bây giờ em về phòng ngủ nhé, chị muốn được ở một mình.
.
Chị Thu là một bí ẩn mãi mãi không có đáp án, vì tôi không biết chị cần gì, và tôi cũng không biết rốt cuộc bản thân mình đêm đó là cho, hay là nhận.
Sài Gòn, một đêm nhớ chị☺️
Quá hay luôn
 
Top