Series những vụ án kinh dị- chưa tìm ra lời giải bên khựa

Man rợ quá, trên đời còn có quỷ đội lốt người, đọc thôi tao cũng lạnh xương sống.
 
Vụ án thứ 2: Vụ giết người liên hoàn Bạch Ngân

- Vụ án giết người hàng loạt Bạch Ngân là một trong thập đại hung án của Trung Quốc, độ ghê rợn không thua gì Vụ án Nam Kinh. Nghi phạm trong 14 năm từ năm 1988 đến 2002 tại thành phố Bạch Ngân, tỉnh Cam Túc đã điên cuồng gây án 9 lần, 9 cô gái đã bị sát hại trong nhà trong đó còn có người có dấu hiệu bị xâm hại. Hung thủ chuyên chọn những cô gái để ra tay, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, kín đáo, gây nên sự hoảng sợ cực độ trong xã hội. Mặc dù các cấp cơ quan công an đã dốc toàn lực phá vụ án này, nhưng vẫn không đạt được tính đột phá đáng kể. Năm 2004, cảnh sát thành phố Bạch Ngân công bố chi tiết vụ án với công chúng, đồng thời treo giải thưởng 20 vạn nhân dân tệ, hy vọng có thể tìm được đầu mối.

*Quá trình gây án và danh tính 9 cô gái

- Vào lúc 5 giờ chiều ngày 26 tháng 5 năm 1988, một nữ nhân viên họ Bạch 23 tuổi của công ty Bạch Ngân, đã bị giết tại nhà ở đường Vĩnh Phong. Cảnh sát đã khám nghiệm và phát hiện nạn nhân "bị cắt cổ, áo bị đẩy lên trên ngực, phần thân dưới trần truồng, trên người có tổng cộng 26 vết dao." Theo lời khai của nghi phạm Cao Thừa Dũng vụ án xảy ra là vì trộm cắp không thành, bị nạn nhân phát hiện nên mới giết người

- Vào lúc 2:50 chiều ngày 27 tháng 7 năm 1994, nữ nhân viên thời vụ họ Thạch 19 tuổi của Cục điện lực Bạch Ngân đã bị giết trong nhà trọ của mình. Nạn nhân "bị cắt cổ và có 36 vết dao trên thi thể."

- Vào lúc 4 giờ chiều ngày 16 tháng 1 năm 1998, người dân đường Thắng Lợi phát hiện một phụ nữ trẻ họ Dương 29 tuổi đã bị giết hại tại nhà. Qua điều tra đã xác nhận thời gian nạn nhân bị giết thực sự là vào ngày 13 tháng Giêng. Theo lời nghi phạm lúc hắn gây án hình như đã có người nhìn thấy hoặc là bị cái gì đó làm giật mình. Nạn nhân "bị cắt cổ, trần truồng, trên người có 16 vết đâm, trên cả hai tai và đỉnh đầu mất 13 x 24 cm da."

- Vào 5:45 chiều ngày 19 tháng 1 năm 1998, một phụ nữ họ Đặng 27 tuổi sống ở đường Thủy Xuyên đã bị giết trong nhà. Nạn nhân “áo bị đẩy lên trên ngực, quần bị tuột đến đầu gối, cổ bị đâm cắt, trên người có tổng cộng 8 vết đâm, bên đầu ngực trái và lưng bị mất 30 × 24 cm da.”

- Vào lúc 6 giờ chiều ngày 30 tháng 7 năm 1998, nữ công chức cục điện lực Bạch Ngân cùng con gái 8 tuổi bị giết trong nhà. Nạn nhân "hạ thân trần truồng, trên cổ có dấu vết dây nịt, bộ phận sinh dục bị rách, phát hiện có tinh trùng bên trong."

- Vào lúc 11 giờ sáng ngày 30 tháng 11 năm 1998, một phụ nữ trẻ họ Thôi của Công ty Bạch Ngân, đã bị giết tại nhà trên đường Đông Sơn. Nạn nhân "bị cắt cổ, trên người có 22 vết dao đâm, hạ thân trần truồng, hai vú, hai tay cùng âm hộ bị khuyết"

- Vào lúc 11 giờ sáng ngày 20 tháng 11 năm 2000, một nữ công nhân họ La 28 tuổi của Nhà máy Sợi Bông Bạch Ngân, đã bị giết trong nhà. Nạn nhân "bị cắt cổ, quần bị tuột đến đầu gối, hai tay bị mất."

- Vào lúc 9 giờ sáng ngày 22 tháng 5 năm 2001, nữ y tá họ Trương 28 tuổi của Trạm Y tế Phụ nữ và Trẻ em Bạch Ngân, đã bị giết tại nhà ở đường Thủy Xuyên. Nạn nhân "có 16 vết thương ở cổ và những nơi khác, bị cưỡng hiếp."

- Vào lúc 1 giờ ngày 9 tháng 2 năm 2002, một người phụ nữ 25 tuổi họ Chu bị giết trong phòng tại nhà nghỉ Đào Lạc Xuân. Nạn nhân "bị cắt cổ, áo bị đẩy lên trên ngực, phần thân dưới trần truồng, bị hãm hiếp."

- Cho đến tháng 3 năm 2016, Sở Công an tỉnh Cam Túc khởi động lại cuộc điều tra, cảnh sát đã thông qua xét nghiệm nhiễm sắc thể Y-DNA và phát hiện gia đình họ Cao của thôn Thành Hà có nghi vấn phạm tội, tất cả người trong nhà đều phải lấy dấu vân tay. Khi cảnh sát lấy dấu vân tay và DNA của Cao Thừa Dũng, hắn ta đã hoảng sợ. Sau khi so sánh với dấu vân tay và DNA tại hiện trường, cảnh sát phát hiện dấu vân tay và DNA của Cao Thừa Dũng trùng khớp, việc bắt giữ được nhanh chóng thực hiện. Vào ngày 26 tháng 8 năm 2016, nghi phạm hình sự Cao Thừa Dũng đã bị bắt tại thành phố Bạch Ngân, vụ án giết người và hãm hiếp hàng loạt được phá thành công. Cao Thừa Dũng năm đó đã 52 tuổi, trải qua tra hỏi bước đầu thú nhận phạm 11 tội ác và giết chết 11 người ở hai nơi Bạch Ngân và Bao Đầu.Án mạng liên hoàn Bạch Ngân chính thức được loại khỏi danh sách thập đại hung án chưa lời giải đáp
Thích đọc truyện như thế này... không biêt người ae lấy nguồn ơ đâu nhỉ thanks nhiều
 
Nhìn lại vụ Bạch Hiểu Yến - kì án đáng sợ hơn cả phim kinh dị, chấn động Đài Loan

Ngày 28/04/1997, trong một đường mương ở gần của khu công nghiệp Ngũ Cổ, Đài Bắc, người ta tìm thấy một thi thể nữ trần trụi, với tử trạng vô cùng thê thảm. Sau quá trình điều tra, cảnh sát phát hiện, thi thể nữ này chính là Bạch Hiểu Yến con gái của nữ diễn viên nổi tiếng thời đó của Đài Loan – Bạch Băng Băng. Khi qua đời cô bé còn chưa tròn 17 tuổi.

Bạch Hiểu Yến bị bắt cóc vào ngày 14 tháng 04 cùng năm, khi đang trên đường đi học. Ngày 18/04, bé bị cưỡng hiếp và tra tấn, ngày 19/04 thì qua đời trong đau đớn. Rạng sáng ngày 21/04 thi thể Bạch Hiểu Yến bị vứt vào đường cống, ngày 28/04 xác cô bé được người dân phát hiện.

Trong suốt quá trình này Bạch Băng Băng đã mấy lần khóc ngất trong sở cảnh sát. Bà luôn tự hỏi rằng: “Rốt cuộc tôi đã làm ra tội ác gì mà gặp phải báo ứng như bây giờ.”


P1-Cuộc đời thăng trầm của nữ diễn viên nổi tiếng

Bạch Băng Băng xuất thân từ một gia đình nghèo khó. Nhà bà nghèo tới mức ba đứa em gái bị đưa cho người ta, khi lớn lên chút, bà tận mắt nhìn em trai mình khóc lóc thảm thiết bị người ta ôm đi.

Bạch Băng Băng chỉ có thể bất lực nhìn, vì nhà bà lúc ấy quá nghèo không cách nào nuôi nổi đàn con đông đúc. Đó chưa phải là tận cũng nỗi đau, bởi vì lúc này cha bà lại mắc bệnh nặng, cô gái bé nhỏ buộc phải bỏ học, gánh lên vai gánh nặng gia đình.

Trong cuốn truyện ký của mình, Bạch Băng Băng từng viết, có người hỏi: “Tại sao cô không nhờ bạn bè giúp đỡ?” Bà nghe là biết người này chưa từng trải qua nghèo khổ, nên chỉ bình tĩnh trả lời: “Người nghèo, làm gì có bạn bè.”

250-340-57d178ade4cfc.jpg


Vì kiếm tiền, bà bắt đầu tham gia các chương trình thi đấu ca nhạc, với hy vọng phần thưởng có thể giúp mình cải thiện sinh hoạt của gia đình. Sau này Bạch Băng Băng dần dần len lỏi vào giới giải trí, tiếc rằng đời gian truân, chẳng có mấy ngày an bình.

Năm 1975, bà đi đến Nhật Bản phát triển và gặp gỡ Ikki Kajiwara. Đó là một người đàn ông Nhật Bản cao to, vẻ ngoài điển trai, sự nghiệp vững vàng, ông là một mangaka cũng là ông chủ một công ty điện ảnh, có danh tiếng không nhỏ ở Nhật.

16269.jpg


Khi hai người quen nhau, ông đã là một người đàn ông trung niên còn Bạch Băng Băng chỉ mới là một ngôi sao nhỏ trẻ tuổi ở Đài Loan. Ông từng ly hôn, có ba đứa con, Bạch Băng Băng thì vẫn còn chưa rõ thói đời đục trong, sâu cạn thế nào.

Nhưng họ vẫn đến với nhau, tổ chức một hôn lễ rình rang.

Đáng tiếc, Ikki Kajiwara đã quen thói phong lưu, cho dù vừa mới cưới về một người vợ xinh đẹp, ông ta vẫn thường xuyên ra ngoài thâu đêm suốt sáng, chung quanh là yến oanh không ngừng. Chưa dừng lại ở đây, mẹ chồng của Bạch Băng Băng – một phụ nữ Nhật Bản truyền thống, không ưa gì cô con dâu ngoại quốc của mình, luôn tìm mọi cách gây khó dễ cho bà.

Sau này khi Bạch Băng Băng mang thai, mọi chuyện vẫn chẳng khá hơn chút nào, mẹ chồng vẫn khó khăn đủ điều, chồng vẫn đi thâu đêm suốt sáng.

Một ngày nọ, bà đang mang thai, ngồi nghỉ bên cửa sổ, ngoài trời tuyết rơi lất phất, bà chợt nảy ra ý định nấu một nồi canh gà hầm nấm, rồi gọi xe đi tới văn phòng của chồng.

Văn phòng không một bóng người, bà định đi về thì vừa hay xe chồng bà chạy lướt qua, bà vội vàng gọi taxi đuổi theo. Cứ thế bà theo đuôi chồng mình tới tận khách sạn, nhìn thấy chồng mình đang ôm một ả đàn bà khác, lăn lộn trên giường…

Quá ngạc nhiên và đau lòng, Bạch Băng Băng không biết nên dùng thái độ thế nào để đối mặt với chuyện này, vừa mở miệng, nước mắt đã chảy dài, bao lời nói đều nghẹn lại trong cổ họng. Bà cố bình tĩnh lại rồi hỏi: “Anh sắp làm cha rồi, sao lại đối xử với em như vậy.”Ikki Kajiwara chỉ lạnh lùng đáp trả: “Cô mau về đi.”

Còn người phụ nữ đang nằm trên giường thì kéo chăn che thân thể trần truồng của mình lại, lạnh lùng nhìn bà, bỡn cợt hỏi Ikki Kajiwara:“Không phải anh muốn ly hôn với cô ta à? Sao lại lằng nhằng như vậy!”.

Trái tim cô gái trẻ tan nát, Bạch Băng Băng một mình ra khỏi khách sạn, đi bộ giữa trời tuyết rơi trở về nhà, thu dọn hành lý, ôm cái bụng bầu trở về Đài Loan. Từ đó về sau bà chưa một lần quay về Nhật.

Sau khi về Đài Loan, bà ở nhờ trong căn nhà rách nát của cha mẹ. Nhà bà vẫn nghèo như xưa. Bà muốn ra ngoài tìm việc làm, nhưng người ta vừa thấy bà ôm bụng bầu thì từ chối ngay.

Bạch Băng Băng từng nghĩ hôn nhân của bà đã đổ vỡ, cuộc sống quá khó khăn, chi bằng bỏ đứa trẻ này đi. Bà ra sức đánh vào người mình, ra sức chạy nhảy hoạt động mạnh muốn cái thai trôi đi. Nhưng không thành công. Cuối cùng bà quyết định vào bệnh viện sinh non, khi ấy cái thai đã được 7 tháng tuổi.

Bác sĩ hỏi Bạch Băng Băng có muốn suy nghĩ kỹ lại không, có muốn nghe tiếng tim thai không, bà vừa khóc vừa trả lời không. Nhưng dưới lời khuyên của bác sĩ bà vẫn nghe tiếng tim đập mong manh của thai nhi, giây phút đó bà thay đổi suy nghĩ, bà muốn sinh đứa trẻ này ra, cho dù trời đất sụp đổ, cho dù tận thế giáng lâm. Ngày chuẩn bị sinh chỉ có một mình bà cô đơn vào bệnh viện. Bác sĩ hỏi bà ai ký giấy đảm bảo, bà trả lời: “Tôi tự ký.”

Ngay 23/06/1980, Bạch Băng Băng ký giấy đảm bảo nằm lên bàn mổ, sau mấy tiếng vất vả, Bạch Hiểu Yến ra đời, nặng 2,8 kg. Thời gian nằm lại bệnh viện cũng là những ngày dài đầy đau khổ của bà, không chỉ có thân thể mà còn là tinh thần.

Mỗi sản phụ trong bệnh viện đều có người nhà chăm sóc, chỉ có Bạch Băng Băng không có ai. Cha bà đang nhặt phế liệu trong các khu nhà xưởng, mẹ thì không thấy đâu, anh chị em thì đang bận rộn làm việc.

Ba ngày trong bệnh viện Bạch Băng Băng sống một ngày bằng một năm, tự nuốt nước mắt ngược vào trong bụng. Trong túi không có tiền, đói bụng không có cơm ăn, con nhỏ không có sữa uống, người chung quanh thấy bà đáng thương, người góp chén cháo kẻ góp chén cơm, bà vừa ăn mà vừa khóc.

10 ngày sau khi Bạch Hiểu Yến, Bạch Băng Băng đã bắt đầu đi làm. Bà chạy làm việc khắp nơi chỉ mong kiếm đủ tiền sữa cho con. Vừa sinh ra đã yếu kém, Hiểu Yến thường xuyên sinh bệnh, Bạch Băng Băng có bao nhiêu tiền đều dùng để chữa bệnh cho con. Cứ thế trải qua hai năm dài đằng đẵng.
Năm 1982, Bạch Băng Băng gặp được một cơ hội, bà giành được một cơ hội, cho dù đó chỉ là một cơ hội nhỏ.

Lần đó có một nhạc hội ở Đài Loan mời Akira Kobayashi đến biểu diễn trong hơn 10 ngày. Bạch Băng Băng đi theo làm phiên dịch, có cơ hội xuất hiện trong tiết mục của Akira Kobayashi. Sau tiết mục này, bà được nhiều người biết tới hơn.

Nhưng bà không bao giờ ngờ rằng, từ đây tai hoạ cũng bắt đầu giáng xuống đầu bà và gia đình.

10h tối ngày 18/07/1982, bà vừa ra khỏi nhà hát, đi ngang qua một công trường vắng bóng, một gã đàn ông cản đường bà lại, đấm thẳng vào mặt bà một cú. Bà ngã xuống đất, đầu choáng mắt hoa. Ngay sau đó một đám công nhân lại chạy ùa về phía bà, bà tưởng họ tới giúp bà, nhưng không, họ chỉ vây lại đánh bà chí tử. Trong hỗn loạn bà bị chém một dao vào đầu, hông cũng bị đâm một nhát.

Bà nhập viện 2 tháng mới có thể quay về làm việc. Bà không biết mình đã làm sai chuyện gì, mà gặp phải chuyện này. Nhưng nỗi đau thật sự của đời bà vẫn còn chưa bắt đầu.

8 năm sau, năm 1990, lúc này Bạch Băng Băng đã có chút danh tiếng, cũng gom góp được một số tiền nhỏ, mua căn nhà và một chiếc xe, bà nghĩ từ đây đời mình sẽ không lo áo cơm, hạnh phúc viên mãn. Nhưng ngờ đâu, vào một buổi tối, cả nhà bà bị trộm ghé thăm, cả nhà đều bị bắt làm con tin.

4.jpg


Lúc ấy Bạch Băng Băng vừa tắm xong, người quấn khăn tắm, đắp mặt nạ gọi điện cho một nhà sản xuất. Bỗng nhiên dưới lầu truyền tới tiếng thét và khóc to, rồi có tiếng kim loại va chạm, bà nhanh chóng chạy lên lầu ba gọi lái xe của mình dậy, cầm chổi và cây lau nhà mở cửa đi ra ngoài.

Chỉ vừa đi được nửa đường, một con dao đã chém xuống trước mặt, bà giơ cây lau nhà lên che lại, cây lau nhà bị chém đứt đôi. Ba kẻ trộm cầm đao bửa cũi và súng, bao vây bà với lái xe ép họ phải quay về nhà. Vừa vào phòng khách, đám cướp đã trói tài xế, cha mẹ và con gái bà lại.

Khi ấy cha Bạch Băng Băng đã 70 tuổi, hai tay ông bị trói tới tụ máu, mẹ bà sợ tới mức không nói nổi câu nào. Bạch Hiểu Yến mới 10 tuổi, chỉ biết sợ run lui vào một góc.

Đám cướp thì lục tung nhà bà lên, ép Bạch Băng Băng giao hết tiền bạc trong nhà ra, sau khi lục soát phát hiện bà chỉ có hơn 10 ngàn Đài tệ, chưa thoả mãn với số tiền kiếm được, chúng ra sức mắng chửi đấm đá con tin, lúc này tiếng còi xe cảnh sát vang lên, hơn hai trăm cảnh sát bao vây căn nhà. Đám cướp tức giận trách cứ Bạch Băng Băng dám báo cảnh sát. Nhưng thật ra người báo cảnh sát lại là người sản xuất vô tình biết được câu chuyện ba điện thoại. Bà sợ bọn cướp làm bị thương người nhà mình, chủ động yêu cầu làm con tin lái xe chở chúng thoát đi.

Nhưng đám cướp lại bắt theo Bạch Hiểu Yến và cha bà lên xe. Bạch Băng Băng nghĩ cứu được ai thì hay người ấy, vì vậy ra hiệu cho mẹ và lái xe chạy ra còn mình thì chuẩn bị lái xe.

Ngay lúc này cảnh sát đã ùa vào, đám cướp lập tức tóm lấy Bạch Hiểu Yến mới 10 tuổi làm con tin. Cảnh sát không dám làm bừa, cứ thế hai phe giằng co hơn 6-7 tiếng đồng hồ. Lúc trời sắp sáng, một cảnh sát tìm được cơ hội, phá cửa, cảnh sát ùa vào khống chế ba tên cướp, vụ án này mới xem như kết thúc.
Vì chuyện này, Bạch Băng Băng xây một bức tường cao quanh biệt thự của mình, còn dựng thêm một lớp rào điện. Bình thường khi ra ngoài bà cũng rất chú ý tới vấn đề an toàn. Ngoài ra bà thường xuyên làm từ thiện, quen biết càng nhiều người hơn với mong muốn hai mẹ con có thể bình yên sống qua ngày.

Nhưng số kiếp thảm khốc nhất vẫn chưa buông tha cuộc đời bà.
 
P2-Vụ án Bạch Hiểu Yến

220px-Pai_Hsiao-yen.jpg


Khi ấy sự nghiệp của Bạch Băng Băng đang ở giai đoạn rực rỡ, bà trở thành người dẫn chương trình TV, diễn viên điện ảnh, ca sĩ nổi tiếng, còn tham gia rất nhiều hoạt động công ích và giáo dục, thậm chí Bạch Băng Băng còn được gọi là nhất tỷ show truyền hình ở Đài Loan.

Ngày 14/04/1997, Bạch Hiểu Yến 17 tuổi đang trên đường đi tới trường cấp ba Tỉnh Ngô. Sáng hôm ấy, Hiểu Yến đi học còn Bạch Băng Băng đi studio quay MV cho ca khúc mới của mình.

Bốn giờ chiều hôm ấy, anh trai Bạch Hiểu Yến cầm điện thoại tới tìm bà, Bạch Băng Băng ra hiệu cho ông đừng quấy rầy công việc của mình. Nhưng anh trai bà không hợp tác, nhất quyết muốn bà bắt điện thoại.

Bạch Băng Băng cầm lấy điện thoại. Trong điện thoại là một giọng nói đã bị xử lý, giọng nói rất chậm, rất đáng sợ, như người vừa uống rượu, uống thuốc lắc, đầu lưỡi thắt lại, dù đọc nhấn rõ từng chữ, nhưng chất giọng khàn lại làm người ta phát lạnh.

“Mày phải tới phần mộ ở sân golf Trường Canh, đi tìm đồ của Bạch Hiểu Yến.”

Bà vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đã có người đứng bên cạnh nói: “Có khi nào là bắt cóc không!”.

Bạch Băng Băng ngẩn người, bà lập tức gọi tới trường, trường học nói sáng nay Hiểu Yến không tới trường, bà gọi điện về nhà, mẹ bà nói Hiểu Yến đi học chưa về.

Mọi hy vọng đều tan biến.

Bạch Hiểu Yến chắc chắn đã bị bắt cóc, Bạch Băng Băng lập tức báo án, buổi quay phim phải dừng lại, mọi người đều theo Bạch Băng Băng ra sân golf Trường Canh đi tìm đồ của Bạch Hiểu Yến.

Sân golf rất to, mọi người đổ xô nhau tìm suốt 4 tiếng vẫn không tìm được phần mộ nào. Lúc này có người nói: “Tìm hết rồi, không tìm được gì cả, chúng ta bị lừa rồi, về thôi.”
Nhưng xuất phát từ bản năng làm mẹ, Bạch Băng Băng vẫn tiếp tục kiếm, cuối cùng ở ngay lối ra sân golf, bà nhìn thấy phần cổng đứng từ xa nhìn lại, trông như phần mộ. Bà cầm đèn pin tìm kiếm một lúc, tìm được một túi nhựa.

Bà lấy đũa và dĩa chậm rãi mở túi ra, bên trong là một cái hộp cơm bằng thiếc, bà tiếp tục mở hộp cơm ra, bên trong có chứa một mớ giấy vệ sinh dính máu, và thứ gói bên trong đống giấy vệ sinh đó là một ngón tay, máu chảy đầm đìa. Đó rất có thể là ngón tay của Bạch Hiểu Yến!

Ngoài ra trong hộp cơm còn có ba tấm hình chụp nửa trên trần truồng của Bạch Hiểu Yến và một lá thư xin giúp đỡ. Giấy viết thư là một tờ giấy xé từ trong vở ra, chữ viết trên giấy xiêu vẹo, mỗi một nét đều được kéo ra, thể hiện rõ lúc ấy Bạch Hiểu Yến đã sợ hãi và đau đớn thế nào, bên trên viết:

1.jpg


Mẹ ơi, con bị bắt cóc, giờ con đau lắm, mẹ phải cứu con, họ muốn 5 triệu USD,
phải là tiền mặt, không được báo án, không thì sẽ giết con.


Bạch Băng Băng gần như suy sụp quỳ rạp xuống đất, gào thét với cảnh sát, cầu xin họ cứu con gái mình. Đêm ấy, bà thức trắng, trong lòng lúc nào cũng hoang mang lo sợ. Nhưng bà không ngờ, truyền thông đã đánh hơi được tin tức.

Con gái của một ngôi sao bị bắt cóc, đây rất có thể là tin giật gân nhất trong cả năm. Vì thế các phóng viên không màng sự an toàn của con tin, càng mặc kệ việc mình làm có ảnh hưởng tới phía cảnh sát và người nhà không, tất cả họ đều chen chúc tới phỏng vấn.

Ngày 15/04, tờ nhật báo Trung Hoa và báo Đại Thành đưa tin tức con gái của Bạch Băng Băng bị bắt cóc lên đầu đề. Ngay sau đó nhà Bạch Băng Băng bị phóng viên bao vây, hàng loạt máy quay phim chụp hình vây kín nhà bà, sợ bỏ qua bất kì tin tức nào.

2-1.jpg


Trong nhà Bạch Băng Băng, chuông điện thoại reo liên tục, thậm chí làm rối khả năng gọi tới của bọn cướp. Không chỉ vậy, trước nhà bà còn dừng một chiếc xe phát sóng trực tiếp, trên không thì có trực thăng bay quanh. Nhìn thấy cảnh này Bạch Băng Băng đã đoán được tính mạng Bạch Hiểu Yến nguy rồi…

Nếu kẻ bắt cóc nhìn thấy tin tức chắc chắn sẽ biết bà đã báo án, tới tới lúc đó con gái bà chỉ còn đường chết. Bà ra khỏi nhà, cầu xin các phóng viên rời khỏi: “Nếu để kẻ bắt cóc biết cảnh sát và truyền thông nhúng tay vào chuyện này, con của tôi sẽ chết đó, xin mọi người đi đi, đừng đưa tin nữa.”

Nhưng không một phóng viên nào rời đi.

Bà gọi điện cho người phụ trách các đài truyện hình, xin họ dừng việc phỏng vấn. Nhưng các phóng viên và xe trực tiếp chỉ lùi về trong ngõ nhỏ, rồi hôm sau tất cả lại như cũ. Cuối cùng quá bất lực bà gọi điện nhờ cục trưởng cục báo chí hỗ trợ, nhưng tình hình vẫn không khá hơn.

7 giờ tối ngày 15/04, bọn bắt cóc gọi điện thoại tới hỏi tiền đã chuẩn bị xong chưa. Trưa ngày 16/04, bọn bắt cóc gọi điện bảo phải chuẩn bị xong tiền chuộc trong hôm nay. Bạch Băng Băng truy hỏi tình trạng của Bạch Hiểu Yến, muốn nghe giọng con mình. Nhưng bọn bắt cóc chỉ im lặng cúp điện thoại.

Mười phút sau bọn bắt cóc gọi điện lại, đầu bên kia là một giọng nữ đọc tin đầu đề của thời báo Đài Loan. Nhưng đó không phải giọng của Bạch Hiểu Yến. Lo sợ Bạch Hiểu Yến đã xảy ra chuyện, bà ăn không ngon ngủ không yên, tinh thần luôn căng thẳng.

1 giờ trưa ngày 17/04, bọn bắt cóc cuối cùng cũng gọi điện tới bảo bà mang tiền tới quán bowling Nam Khảm vào lúc 3h chiều. Bạch Băng Băng nói mình không biết lái xe, 10p sau bọn bắt cóc gọi điện lại nói Bạch Hiểu Yến nói bà biết lái xe, chỉ nhiêu thôi cũng đủ làm Bạch Băng Băng biết con gái mình còn sống.

Ngay lúc bà dẫn theo cảnh sát mặc đồ nguỵ trang lái chiếc xe chở đầy tiền đi chuộc con gái mình thì một hiện tượng kì lạ xảy ra. Đằng sau xe họ, là đoàn xe khổng lồ của giới truyền thông, bao gồm phóng viên, xe truyền hình trực tuyến, vô cùng náo nhiệt, hệt như đi tham gia lễ hội.

Đi được nửa đường, cảnh sát nhịn hết nổi bước xuống xe mắng: “Các người còn đạo đức không? Các người làm vậy sẽ hại chết người đó.”

Nhưng các phóng viên truyền thông chỉ kêu gào: “Họ không đi, chúng tôi cũng không đi.”

Đám bắt cóc toàn những kẻ thường xuyên phạm tội, vô cùng gian trá, chỉ cần gió thổi cây lay chúng cũng cảnh giác. Và thực ra từ đầu chúng đã cử người theo dõi Bạch Băng Băng, nhìn thấy cảnh này chúng biết ngay là Bạch Băng Băng đã báo cảnh sát.

Sau lần đó, chúng lần lượt thay đổi thêm 7 địa điểm giao tiền chuộc nữa, nhưng không một lần nào chúng xuất hiện.

Cho tới 10 giờ 30 phút ngày 18/04, bọn bắt cóc gọi đến báo rằng vào 12 giờ 30 Bạch Băng Băng phải tới chỗ gần đường hầm Tân Hợi của Đài Bắc. Bạch Băng Băng lo sợ nhờ chúng hỏi con gái mình bạn tốt nhất của bà là ai. 10 phút sau bọn cướp gọi lại trả lời, bà biết con gái bà vẫn còn sống.

Bà làm theo lời bọn bắt cóc, đi tới đường hầm Tân Hợi sau đó di chuyển tới một cửa hàng tiện lợi, rồi lại đi tới Nội Hồ, vòng qua triển lãm nhà cửa, về nhà, tới sân vận động, tới tiệm bán đồ vật trong nhà, nhưng vẫn không nhìn thấy bọn bắt cóc.
Trong suốt quá trình này, phóng viên vẫn luôn theo sát bà, bất kì lúc nào cũng đưa tin về ra bà ra ngoài. Còn cảnh sát thì không cách nào lần ra được vị trí sóng điện thoại của bọn bắt cóc.

Từ đó đến tận 4 ngày sau, cũng tức là từ ngày 19-23, Bạch Băng Băng không còn nhận được cuộc gọi điện nào từ bọn cướp nữa.

Sau này, dựa theo báo cáo khám nghiệm tử thi của cảnh sát, Bạch Hiểu Yến đã chết vào ngày 18, trước khi chết, cô bé bị đánh và bị cưỡng hiếp một cách tàn nhẫn. Báo cáo khám nghiệm ghi rõ:

Trên đầu có ba vết thương bị vật cùn đánh trúng, trong đó có hai vết thương rất sâu.
Phần ngực và bụng có nhiều dấu ngoại thương, đặc biệt là phần trên rốn, có vết bầm tím nặng do bị đá vào.


Kết quả giải phẫu cho biết, gan có năm chỗ bị thương nặng, phần ngực và bụng bị xuất huyết trong, lượng máu xuất huyết trong lên đến 800cc.

Nguyên nhân chết là bị dây thừng siết cổ dẫn tới nghẹt thở.

Pháp y nói, cho dù không bị siết cổ đến chết thì với lượng máu xuất huyết trong nhiều như vậy thì cô bé cũng không cách nào sống được.

Ngoài ra trên màng trinh có vết rách khá mới. Trong dạ dày không có bất kì thức ăn. Ngón tay bị chặt đứt chỉ được quấn lại bằng sắt mỏng, cầm máu sơ sài, không hề được băng bó cẩn thận.

Nhưng đó chưa phải điều kinh khủng nhất, vì khi bị phát hiện xác cô bé trong còn thê thảm hơn.

Bọn bắt cóc cột chặt 6 cây dùi to vào thi thể Bạch Hiểu Yến. Trên cổ ba cây, trên lưng hai cây, trên chân một cây, ngón tay bị cắt đứt thì dùng sắt mỏng quấn lại…

Đầu thi thể sưng lên gần như gấp đôi, đầu không còn bất kì lông tóc gì, trên đỉnh đầu có hai lỗ thủng to, mắt đã bị cá dưới cống gặm sạch…

Nhưng trong suốt thời gian đó cảnh sát không hề biết cô bé đã chết.

Ngày 19, mọi người vẫn đang chờ bọn bắt cóc gọi điện, nhưng không hề có tin tức gì.

Ngày 20, họ vẫn chờ và vẫn không có tin tức.

Ngày 21, vẫn thế.

Ngày 22, vẫn vậy.

Ngày 23, bọn bắt cóc gọi điện đến, bảo Bạch Băng Băng đi tới sân vận động Tân Trúc giao tiền chuộc, chúng vẫn không hề xuất hiện. Bạch Băng Băng nhìn qua bên cạnh, thì thấy có phóng viên đang quay phim.

Ngày 24, vẫn không có tin gì.

Ngày 25/04 cảnh sát bắt được một kẻ tình nghi, nhưng không có chứng cứ, đó chỉ là một người phụ nữ, còn bọn bắt cóc đã bỏ trốn từ lâu. Theo lời khai của người phụ nữ này thì bọn bắt cóc tổng cộng có ba người tên là Lâm Xuân Sinh, Trần Tiến Hưng và Cao Thiên Dân.

3.jpg


Cả ba đều là côn đồ khét tiếng và từng có tiền án tiền sự.

Ngày 26/04, Bạch Băng Băng khóc ngất trên TV, cầu xin mọi người giúp đỡ Bạch Hiểu Yến.

Ngày 27, cảnh sát tiếp tục truy lùng bọn bắt cóc.

Ngày 28, có người phát hiện một xác chết trong mương, trên bàn tay xác chết thiếu một ngón tay. Bạch Băng Băng gần như ngất xỉu, đi tới hiện trường, gặp được Bạch Hiểu Yến đã chết được 10 ngày.

Lúc này mặt mũi cái xác đã hoàn toàn bị huỷ hoại, thi thể thì vô cùng thê thảm, không ai dám nhìn thẳng, nhưng từ xa Bạch Băng Băng đã chạy lại, ôm cái xác khóc rống.
 
10 tháng hoài thai, 17 năm nuôi nấng, sao bà có thể nhìn không ra con gái mình cơ chứ. Nhưng nhìn thấy xác con đã sưng phù thê thảm như vậy, lại nghĩ có lẽ chết với con bé mà nói là sự giải thoát.

Bởi vì thật sự quá thê thảm, thê thảm tới mức một người mẹ nhìn thấy cũng phải nghĩ có lẽ chết còn tốt hơn.

Bạch Băng Băng từng kể, hồi học tiểu học Bạch Hiểu Yến bị bạn nam trong lớp ăn hiếp. Cô bé không dám kể cho mẹ, chỉ biết đưa tiền cho bạn nam kia. Sau này cô bé hết tiền, bạn nam còn bảo ghi nợ, cuối cùng cô bé thiếu hơn 3600 đài tệ.

Bạch Băng Băng biết chuyện, tới gặp bạn nam nọ, nói:

“Cô xuất thân từ một gia đình nghèo khó, từng gặp phải rất nhiều chuyện đau khổ cũng như gian nan. Cô không chỉ phải vừa làm cha vừa làm mẹ vừa ra ngoài kiếm tiền, vừa muốn hoàn thành trách nhiệm một người mẹ, khi cô biết con ăn hiếp Hiểu Yến suốt nửa năm, con biết cô đau lòng thế nào không. Hiểu Yến không có cha bảo vệ, nên càng cần sự giúp đỡ, che chở từ bạn học, cho dù không giúp được con bé, cũng đừng ăn hiếp nó, vì ăn hiếp một kẻ yếu đuối không hề vẻ vang gì. Cô chỉ hẹn gặp mình con, không muốn cha mẹ hay thầy cô biết rồi phạt con vì cô tin rằng con là một đứa trẻ ngoan, biết thế nào là tốt thế nào là xấu.”

Về sau bạn nam đó không còn ức hiếp Hiểu Yến nữa.

Nhưng lần này bà đã không thể bảo vệ được con gái mình, để con bé bị một đám ác quỷ bắt cóc, đẩy vào trong vực sâu không đáy, chịu nỗi đau đớn khó thể tượng tưởng.

Sau này khi kẻ bắt cóc bị bắt được, chúng kể, lúc cắt ngón tay Bạch Hiểu Yến, vì dao quá cùn nên không cắt một nhát được, chúng phải lấy gạch đập một cái lên sống dao, mới cắt được ngón tay. Bạch Băng Băng nghe là tim như bị dao cắt, bà thậm chí muốn ôm bọn bắt cóc chết chung, nhưng bà lại không thể làm được gì cả.

5.jpg


Sau khi Bạch Hiểu Yến qua đời, cha Bạch Băng Băng vì quá đau lòng cũng qua đời không lâu sau đó.

Chỉ trong một thời gian ngắn, hai người thân lần lượt qua đời, suốt mấy mươi năm sau, Bạch Băng Băng đều lấy nước mắt rửa mặt, không cách nào thoát khỏi nỗi đau này.

Bà không dám chuyển nhà, sợ con gái sẽ trở về tìm không thấy nhà, bà thường xuyên đi chùa, nhưng không biết nên cầu xin điều gì. Vì nhớ con gái, bà chi gần mấy triệu cho đám thầy bùa. Sau này bà từng muốn sinh một Bạch Hiểu Yến khác, nhưng tiếc là bà đã lớn tuổi, rất khó lấy được trứng.

Bà từng chia sẻ: “Trong lòng tôi rất lo, vì lớn tuổi, nếu còn không sinh được thì sẽ không còn kịp nữa, nhưng số lượng trứng tôi cất dần giảm đi mà thời mãn kinh đã tới, tôi không cách nào sinh con được nữa.”

Bà cũng từng muốn chết, muốn đi theo Bạch Hiểu Yến. Sau này bà lại nghĩ mình phải sống cho hết cuộc đời mà Bạch Hiểu Yến không thể sống. Bà khắc lên mộ bia của Hiểu Yến một câu thế này:

Hiểu hi phù hải phục minh nhân gian quang cảnh

Yến tử quy sơn hoán đắc thiên hạ thái bình.


Nghĩa là:
khi ánh ban mai rọi xuống mặt biển cũng là lúc quang cảnh thế gian hiện rõ trước ánh sáng,
chim yến bay về núi đổi lấy cảnh bình yên cho đất nước.


Bà dùng phần đời còn lại làm từ thiện, thành lập quỹ từ thiện Bạch Hiểu Yến, bà thay con gái mình sống, mong dù sau này bà đã mất thì Bạch Hiểu Yến vẫn sẽ còn tồn tại trên thế gian.

Một ngày nào đó vào năm 2008, Bạch Băng Băng không còn khóc nữa, bà mới phát hiện mình đã đi qua được khoảng thời gian tăm tối nhất đời.

Cũng từ đây bà mới hiểu được đạo lý:

Sau khi trải qua những chuyện cực kì đau đớn, trong lòng cũng sẽ oán trời trách đất, vết thương, nỗi đau, nỗi oán hận trong lòng sẽ chất chồng ngày một nhiều hơn. Nhưng nếu ta cứ sống trong đau khổ, thì cuộc đời sẽ càng gian nan hơn. Mà tôi thì không muốn phần đời còn lại đều phải sống như vậy.
 
P3- Chân dung đám hung thủ cầm thú

Trong số ba kẻ đã bắt cóc Bạch Hiểu Yến thì Trần Tiến Hưng là hung thủ chính, còn Lâm Xuân Sinh và Cao Thiên Dân là tòng phạm.

Sau này trong quá trình đuổi bắt với cảnh sát, Lâm Xuân Sinh và Cao Thiên Dân đã lần lượt lấy súng tự sát. Chỉ còn mình Trần Tiến Hưng may mắn bỏ trốn, và lần lượt lặp lại tội ác của mình lên những con người vô tội khác.

6.jpg


Ngay từ khi còn nhỏ Trần Tiến Hưng đã theo cha đi ăn cắp, thường xuyên ra vào trại tạm giam. Sau này hắn đâm bị thương bạn học nên bị nhốt hai tháng, sau khi được thả lại bị bắt vì tội lẻn vào nhà dân trộm cắp, bị phán 15 năm tù. Vào năm 1988, Tưởng Kinh Quốc qua đời, Đài Loan đại xá, Trần Tiến Hưng cũng nằm trong diện ân xá và được trả tự do.

Sau khi ra tù hắn an phận được một thời gian, tới tháng 4/1997, hắn và hai đồng bọn đã lên kế hoạch bắt cóc Bạch Hiểu Yến đổi tiền chuộc nhưng vì sự can thiệp của truyền thông, chúng không cách nào lấy được tiền, nên quay sang cưỡng hiếp, tra tấn và giết chết con tin để trút giận.

Sau khi giết chết Bạch Hiểu Yến, chúng lập tức chạy trốn, nhưng bị cảnh sát phát hiện được. Trong quá trình chạy trốn, Trần Tiến Hưng từng bắt cóc Thái Minh Đường - một nghị viên Đài Bắc vào tháng 6 cùng năm. Đến tháng 8 hắn lại bắt cóc một doanh nhân họ Trần để đổi tiền chuộc. Trong quá trình đuổi bắt với cảnh sát, hắn vô tình giết một cảnh sát tên Tào Lập Dân.

Tháng 10/1997, Trần Tiến Hưng lúc này đã cùng đường, quyết định cùng đồng bọn lẻn vào nhà một bác sĩ chỉnh hình ngoại khoa tên Phương Bảo Phương. Tại đây hắn yêu cầu bác sĩ chỉnh hình cho mình và đồng bọn, nhưng không thành, hắn đã tra tấn và giết chết cả nhà bác sĩ Phương, đồng thời cưỡng hiếp và giết chết nữ y tá có mặt tại đó.

Trong cả quá trình chạy trốn, Trần Tiến Hưng đã cưỡng hiếp tất cả 19 người, nạn nhân lớn tuổi nhất là 60 và nhỏ nhất là 13.

Vào ngày 18/11/1997, Trần Tiến Hưng lẻn vào nhà tuỳ viên quân sự Trác Mậu Kỳ của đại sứ quán, bắt cóc toàn bộ người nhà ông làm con tin, giam họ trong chính biệt thự của mình, đồng giằng co với cảnh sát.

Trong lúc này, Trương Tông Trí - phóng viên của tờ báo Liên Hợp đã gọi điện thoại tới biệt thự phỏng vấn Trần Tiến Hưng. Đánh hơi được tin tức, lần lượt các đài truyền hình và kênh trực tiếp trong ngoài nước đã gọi điện thoại tới xin được phỏng vấn Trần Tiến Hưng.

2.jpg


Qua kênh truyền hình trực tiếp, toàn bộ người dân đều biết mặt Trần Tiến Hưng, nghe hắn kể lại quá trình phạm tội của mình, chuyện này trở thành một sự kiện chấn động trong lịch sử truyền hình ở Đài Loan.

Trong lúc các đài truyền hình, phóng viên liên tục gọi điện thoại phỏng vấn và tường thuật trực tiếp hiện trường, người xem giúp Trần Tiến Hưng điều hoà mâu thuẫn với con tin. Suốt quá trình phỏng vấn, các phóng viên đều dùng danh xưng ngài để gọi Trần Tiến Hưng, không ít người còn khen hắn là một người đàn ông chân chính.

Còn có phóng viên hỏi thẳng Trần Tiến Hưng định chừng nào mới tự sát, một người khác thì yêu cầu hắn hát bài Hai Con Hổ cho con mình nghe, Trần Tiến Hưng đã thật sự hát.

Lát sau lại có người công bố số điện thoại nhà Bạch Băng Băng, bảo hắn gọi cho bà để nói chuyện.

Tất cả những chuyện này làm ảnh hưởng trực tiếp tới công việc điều tra và đàm phán của phía cảnh sát, vì toàn bộ đường dây điện thoại đều bị báo bận cho tới tận 5 giờ sáng hôm sau.


7.jpg


Cuối cùng, sau quá trình đàm phán với đại đội trưởng đội cảnh sát Đài Bắc Hầu Hữu Nghi, chủ tịch đảng Dân Tiến Tạ Trường Đình, uỷ viên ban giám sát Viên Diệp Diệu, Trần Tiến Hưng tuyên bố đầu hàng, trước khi bị bắt đi, con gái của Trác Mậu Kỳ, Kristen đã tặng cho Trần Tiến Hưng một bức tranh và nói: “Chúa yêu chú.”

Ngạc nhiên là khi vào tù, Trần Tiến Trung thật sự tin vào chúa. Tuy rằng hắn bị phán tử hình, nhưng hắn đã kịp liên hệ các cha xứ giúp đỡ, đưa hai đứa con mình đến Mỹ, hai đứa trẻ sau này được một đôi vợ chồng người Mỹ nhận nuôi.

Con trai lớn của hắn đã kết hôn với một người Mỹ vào năm 2017, con trai nhỏ thì đậu một trường đại học danh tiếng và là kiện tướng bóng đá.

8.jpg


Ngoài ra em vợ Trần Tiến Hưng là Trương Chí Huy một nghi can trong vụ án Bạch Hiểu Yến cũng từng tuyến bố khi bị bắt là mình từng giúp ba người Trần Tiến Hưng mang cơm tới một nhà xưởng ngoài ngoại ô, nhưng sau đó Trương Chí Huy bị phán vô tội được phóng thích tại toà.

Bạch Băng Băng vì thế từng làm một đoạn phim lên án Trương Chí Huy là một trong những hung thủ giết chết con gái mình.

Vào năm 2004, thanh niên trẻ vô tội Trương Chí Huy đã cưỡng hiếp và giết chết bạn gái của mình. Sau khi xong việc hắn tự gửi thư cho truyền thông để tự bạch. Toàn bộ quá trình hắn bắt chước lại quá trình anh rể Trần Tiến Hưng của mình đã làm trong vụ án Bạch Hiểu Yến.

Thế nhưng tới tận năm 2007, toà án nhân dân Đài Loan mới chính thức phán hắn là một trong những hung thủ đã giết chết Bạch Hiểu Yến. Trương Chí Huy bị kết án tù chung thân.

Sau khi biết được hình phạt Trương Chí Huy phải chịu, Bạch Băng Băng đã nói:

“Tôi vô cùng bất đắc dĩ. Sau khi đã giết chết hai mạng người hắn (Trương Chí Huy) mới bị phán tội. Sự trả giá này không cách nào xoa dịu nỗi đau mất đi con gái của tôi, giết người giờ đây đã không còn cần phải đền mạng nữa rồi à? Tôi rất sợ, liệu sau này tôi còn tin tưởng được vào xã hội này nữa không?!”

Ngoài ra, trong quá trình truy bắt Trần Tiến Hưng, vợ hắn là bà Trương Tố Trinh cũng từng bị chỉ trích khá nhiều, bởi vì lúc cảnh sát tới quanh nhà Trần Tiến Hưng mai phục, Trương Tố Trinh đã lên tiếng nhắc nhở giúp Trần Tiến Hưng chạy trốn. Để rồi sau đó hắn giết chết cả nhà bác sĩ họ Phương, cưỡng hiếp y tá có mặt tại đó và 18 nạn nhân khác.

Chuyện này làm dân chúng chia làm hai luồng suy nghĩ trái chiều, một bên cho rằng Trương Tố Trinh hoàn toàn vô tội, không liên quan tới những tội ác của chồng mình. Bên thì lại ra sức chỉ trích Trương Tố Trinh cũng là một trong những đồng phạm gây ra cái chết thương tâm của những nạn nhân sau này. Mà dù có là bên nào đúng thì cũng không thể phủ nhận trách nhiệm không nhỏ của Trương Tố Trinh.

Từ khi vụ án Bạch Hiểu Yến xảy ra, đã hơn 20 năm trôi qua, giờ đây khi nhìn lại, dường như hung thủ thật sự không phải chỉ riêng những kẻ đã trực tiếp bắt cóc, tra tấn và tàn nhẫn sát hại Bạch Hiểu Yến, mà còn là chính giới truyền thông, chính những phóng viên Đài Loan năm đó như đám kền kền khát máu vì tin tức mà mất đi đạo đức cơ bản nhất của một con người. Liệu rằng ngày hôm nay, khi nhìn lại quá khứ họ có thấy lòng mình thanh thản?

5-1.jpg


Mọi việc đã qua, nhưng nỗi đau về cái chết của cô gái trẻ hãy còn đó. Không ai biết tương lai thế nào đang chờ đợi Bạch Băng Băng.

Chỉ mong rằng, người phụ nữ cả đời trải qua không biết bao nhiêu đau khổ và gian nan này, có thể quay về với cuộc sống bình yên, nhìn ngắm nét đẹp trên đời, nhận được niềm vui và ấm áp từ cuộc sống.
---
Nguồn: Sohu; lostbird.vn
 
HẢM ÁN ĐÔI VỢ CHỒNG MẤT TÍCH
< Khi men rượu phóng thích dục vọng nguyên thủy của ác quỷ, bạn có khi nào cảm thấy, đây chính là địa ngục >

I. NỘI DUNG

Kết quả kiểm tra thi thể cho thấy : âm đạo và bên dưới lớp da của các tổ chức phần dưới của người nữ bị tụ rất nhiều máu, một bên đầu vú có vết răng cắn đứt đoạn, một bên đầu vú kia đã bị cắn nát.. Làn da vốn dĩ của nữ giới sạch sẽ xinh đẹp không có tì vết hiện lên đầy những vết tích và dấu răng tràn đầy dục vọng.
Chiều ngày 14 tháng 5 năm 2013, giống như những ngày bình thường an tĩnh khác ở một thôn nhỏ, các cụ già nằm trên ghế dựa trước cửa nhà, trao đổi với nhau những câu chuyện vặt vãnh của nhà mình. Lũ trẻ kết bè kết bạn cùng nhau chạy nhảy trên cánh đồng hoang rực rỡ xanh mát, dường như dưới ánh mặt trời chỉ toàn là tiếng cười của chúng.

Nhưng cảnh yên bình đó cũng không giữ được bao lâu. Sau đó 4 quỷ súc đội lốt người lừ lừ đi vài trong thôn xóm. Bọn chúng nhòm ngó xung quanh, trong lòng tính toán thế nào để có thể có được một món tiền lớn từ trên trời rơi xuống, ánh mắt đầy ác ý không phù hợp với bầu không khí an bình ở thôn trang này. Không một ai dám giáp mặt hỏi 4 kẻ này từ đâu mà tới.

Sau cùng, 4 tên thanh niên nhắm vào một căn nhà mới xây ở bên cạnh thôn, hoặc là chúng đoán được gia cảnh sung túc của gia chủ, nảy lên một kế hoạch tội ác...Vì thế mà chúng nhân lúc chủ nhà vắng mặt, trèo vào nhà từ tường phía sau, tìm khắp xung quanh những tài sản có giá trị, sau cùng không hẹn mà đứng chung lại bức ảnh tân hôn của chủ nhà, ánh mắt đều lưu luyến không buông trước gương mặt xinh đẹp của nữ chủ nhân, cùng nở nụ cười giống nhau...

Sau đó chúng mai phục ở trong nhà đợi nữ chủ nhân căn nhà trở lại. Đầu tiên nữ chủ nhân mở cửa phòng ngủ, một tên thuận thế đẩy cô xuống giường, ba tên còn lại khống chế nam chủ nhân rồi trói lại bịt mồm, để anh trong phòng ngủ nhìn người yêu thương nhất của mình bị người ta chơi đùa. Một tên lột sạch quần áo người nữ tìm thấy một tấm thẻ ngân hàng, ép nói ra mật khẩu để hai tên khác đi đến ngân hàng lĩnh tiền, hai tên ở lại bèn cưỡng bức nữ chủ nhân kia vô số lần...
Hai tên đi rút tiền rút ra từ ATM 11000 tệ, con số tiền lễ hỏi này có ý nghĩa là rừng đào vạn dặm, người là rừng đào vạn dặm của riêng tôi , kiếp này kiếp sau đời đời kiếp kiếp tôi chỉ yêu riêng người mà thôi... Còn trước màn hình camera, hai tên ác ma đang nhe nanh múa vuốt đắc ý đếm từng đồng tiền rồi cười to sung sướng.

Sau khi về đến nhà của nữ chủ nhân, 4 tên chuẩn bị chúc mừng một bữa. Có lẽ chúng cả đời này chưa từng tự mình làm ra một số tiền lớn như thế, một tay cầm tiền một tay cầm bình rượu buông phóng bản thân nhảy nhót điên cuồng, giống như nắm được giấc mơ. Hoặc có lẽ chúng đều có giấc mơ phát tài, mà giờ phút này, cơn mơ của chúng đã thành hiện thực.

Chúng không hề biết giấc mơ này của chúng được xây bằng đau đớn, vật lộn, gào thét và thậm chí là bằng tính mạng của hai người bất hạnh.
Sau đó chúng thưởng thức cơm rau của nhà người ta, còn kho một nồi thịt kho tàu lớn. Tôi không thể tưởng tượng được người nam kia bị trói trong phòng ngủ nhìn người yêu thương nhất của mình trên giường, nghe âm thanh chúc mừng của đám ác ma trong chính căn nhà của mình, anh đã trải qua cảm giác tuyệt vọng và bất lực đến nhường nào.

Ác quỷ đã là ác quỷ, còn rượu phóng thích dục vọng nguyên thủy của chúng, bạn sẽ cảm thấy, đây chính là địa ngục.
Có ai biết được 8 tiếng trước khi chết, nữ chủ nhân đã trải qua tình cảnh khiến người kinh hãi như thế nào. Có ai biết được, nam chủ nhân nhìn đăm đăm người yêu bị người ta lăng nhục đã trải qua những giây phút vô vọng đau khổ đến nhường nào.
3 giờ sáng, sau khi trải qua 8 tiếng bị dày vò làm nhục, nữ chủ nhận bị làm ngạt chết, còn nam chủ nhân đã sớm tan nát cõi lòng bị đánh thủng đầu 3 chỗ, phần ngực trước bị cắm một nhát dao, sâu vào tận phổi chết đi trong đau đớn.

Mà trong sáng sớm, 4 tên ác ma dùng ga giường bọc thi thể của hai người tuỳ tiện vứt vào trong hang núi, xoay người ra khỏi nhà. Có lẽ vì thấy con chó trước cửa sủa làm bực mình mà dùng gạch ném chết.
Một trong 4 tên trước khi rời đi còn lấy quần của nam chủ nhân để thay.
Mẹ của người bị hại nói: “Cho dù bắn chúng ta cả trăm lần cũng không thể giảm bớt nỗi hận của tôi..”

Viết đến đây, tâm trạng thôi mãi không thể bình tĩnh được, trong sinh mệnh vô thường khó đoán này, tôi bỗng thấy vô cùng nghi ngờ và sợ hãi. Tôi giống như người đứng chứng kiến cảnh tượng đêm đó, nhìn thấy trói buộc người đàn ông ấy không chỉ là dây thừng, mà còn là ánh mắt kinh hoàng tột độ, trong con mắt không chỉ là hình ảnh của người thương yêu, mà còn phóng ánh nhìn kĩ người thương khắc sâu vào tâm trí, khắc cốt ghi tâm. Trước khi lâm chung, ánh mắt dịu dàng vô hạn chỉ hướng về người vợ. Nếu như có kiếp sau, hãy vẫn để anh được yêu em…
——
 
II. TÌNH TIẾT VỤ ÁN ( Tham khảo từ tieba baidu và Thiên Nhai)

4 thanh thiếu niên đột nhập vào nha trộm cướp của hai vợ chồng trẻ, giết người rồi vứt xác vào hang núi.
Ngày 15 tháng 5, tại thôn X trên đường Phí Thành huyện Phí trấn Lâm Nghi tỉnh Sơn Đông, có đôi vợ chồng mới cưới Tôn X và Lý X đột nhiên mất tích. Khi cảnh sát điều tra, cách nhà họ không bao xa có hang động bên trong là xác của hai vợ chồng. Nhờ sự phối hợp nỗ lực của hai cấp công an huyện và thị xã, đấu tranh trong 50 giờ phá bỏ án này, đưa 4 tên tội phạm về quy án.

1. Con trai con dâu đột nhiên mất tích .

Ngày 15 tháng 5 năm 2013, bà Lý trú ở thôn X trên đường Phí Thành huyện Phí sáng sớm đã nấu xong cơm nước, đợi con trai và con dâu mới kết hôn chưa được bao lâu về cùng ăn cơm. Nhưng bà Lý đợi lâu thật lâu cũng không thấy bóng dáng hai người, trong lúc chờ đợi bà đã gọi rất nhiều lần điện thoại nhưng đều ở trong trạng thái tắt maý.
Thường ngày, con trai có việc gì đều sẽ thông báo cho bà Lý biết. Tình huống ngày hôm nay khiến bà cảm thấy bất thường. Cho đến tận 10 giờ sang vẫn không thấy con trai con dâu có tin tức gì, bà Lý không đợi được nữa liền đi đến nhà con trai xem sao.
Phòng tân hôn nằm ở vị trí giao giữa hai thôn, vị trí có hơi xa, bà Lý chạy vội vàng gấp gáp đến nhà con, liền phát hiện cửa đóng nhưng không khoá.” Đây là có chuyện gì?” Bà Lý cũng không kịp nghĩ nhiều liền mở cửa đi vào.
“Hai đứa làm gì thế? Không về nhà sao không nói tiếng nào cho mẹ?” Giọng bà Lý mang theo ý trách cứ, nhưng tuyệt nhiên không nghe thấy câu trả lời của con trai và con dâu.

Bà Lý nghĩ có điều không đúng, bèn đi vào cửa phòng ngủ gõ vài hồi, cũng không ai trả lời, đẩy cửa vào cũng không có ai trong phòng, trong phòng cũng không có gì bất thường. Bà Lý quyết định ra bên ngoài tìm.
Có điều bà vừa đi ra phòng khách, trong giây phút đó mắt quét qua một cảnh tượng kinh khủng, trực tiếp ngã lăn ra nền. Hoá ra chú chó mà con trai bà nuôi bị đập chết, máu chảy tràn nền, hiện trường vô cùng máu me.

“Có khi nào con trai gặp chuyện rồi không?” Nghĩ tới đây, bà Lý vội vàng gọi 110 báo cảnh sát.
Điều tra hiện trường thấy rất nhiều nghi vấn.
Không bao lâu sau, đội cảnh sát hình sự công an huyện Phí đến hiện trường. Cảnh sát tiến hành điều tra cẩn thận xung quanh nhà Tôn X con trai bà Lý phát hiện bên ngoài cửa có camera, nhưng đường dây đã bị cắt đứt.
Đi vào sân nhà, cảnh sát lại thấy dây dẫn đường truyền camera cũng bị cắt đứt. Con chó bị ném chết nằm ở góc sân, cửa chống trộm bị kéo lên một lỗ. Còn máy tính kết nối với camera thì không thấy tung tích đâu cả.

Những dấu vết này cho thấy việc mất tích của Tôn X và Lý X không phải do mâu thuẫn giữa hai vợ chồng tạo thành. Bên trong có thể có nguyên nhân phức tạp hơn.
Trong phòng ngủ của hai vợ chồng, cảnh sát phát hiện có vết máu ở giữa phòng. Điều tra sâu hơn, cảnh sát phát hiện nhiều điều kì lạ. Đồ vật trong phòng có dấu hiệu bị lục lọi, ga giường biến mất, trên sàn còn có quần áo bị xế rách.

Trên bàn phòng khách đặt một nồi thịt kho tàu khiến cảnh sát cảm thấy rất kì lạ. Theo lời bà Lý cung cấp, Tôn X bình thường không thích ăn thịt, còn Lý X thì chỉ ăn thịt nạc. Nồi thịt kho tàu rõ ràng không phù hợp với thói quen sinh hoạt của hai người. Ý tứ chính là nồi thịt này là do người thứ 3 ngoài Tôn X và Lý X lấy ăn. Đây có thể là manh mối quan trọng trong vụ mất tích kì lạ của hai vợ chồng.

Cùng lúc đó, một bộ phận cảnh sát khác tiến hành điều tra xung quanh. Vào 12 giờ 50 phút sang, đội điều tra tìm thấy một túi nilon vớt lên ở con sông Ôn Lãnh phía Tây nhà họ Tôn, bên trong là rác sinh hoạt, còn có quần áo dính bẩn. Qua điều tra, đây chính là quần áo của vợ chồng Tôn X và Lý X .

2. Phát hiện ra thi thể hai vợ chồng

Cảnh sát đi theo hướng dòng nước sông Ôn Lãnh, phát hiện có một lỗ cao chừng 2m trên vách đá. Lỗ thủng nhét một ít thân lá ngô, phía dưới có một ít vết máu.
Đây rất có thể là chỗ dấu xác. Vào lúc 13 giờ 50, nhân viên đảng chính phủ huyện Phí, trưởng công an huyện Lưu Tú Quang, trưởng công an thị xã Triệu Ba, đội trưởng phòng cảnh sát hình sự Mã Ái Quân, uỷ viên chính trị Lý Tăng Cương trước sau đến hiện trường. Qua quá trình điều tra tỉ mỉ của cảnh sát, dưới đám thân ngô là xác của một đôi nam nữ, trên xác chết có vết bị trói và bị thương. Qua nhận định, người chết chính là vợ chồng Tôn X và Lý X .

Qua tìm hiểu, cảnh sát thu thập được thông tin như sau, hai vợ chồng họ Tôn có mối quan hệ hẹp, hai người sau khi kết hôn tình cảm hết sức gắn bó, chưa từng có tranh chấp hay mâu thuẫn với người khác. Hơn nữa lỗ thủng vứt xác hai người khá xa xôi, dân xung quanh không mấy ai biết được ở cạnh rìa song có một nơi như vậy. Là kẻ tàn nhẫn nào ra tay giết hại đôi vợ chồng mới cưới này? Là người bản địa quen thuộc địa hình? Động cơ gây án là gì?

Vào 18 giờ tối ngày hôm đó, cảnh sát có được hai manh mối quan trọng: lúc 20 giờ ngày 14 có người nghe thấy người nhà bị hại có tiếng chó kêu thảm thiết. Khoàng 14 giờ đến 17 giờ ngày 14 có 4 người lạ mặt từng đứng một thời gian ngắn ở bên cạnh đường ống thải nước phía Tây Nam cách nhà người bị hại hơn 300 mét, hành vi khả nghi. Một thanh niên trong 4 tên có vẻ ngoài béo mập.

Cảnh sát còn điều tra được, có một nam thanh niên dáng người gầy nhỏ vào lúc 21 giờ ngày 14 đến máy ATM của ngân hàng X huyện Phí rút tổng cộng 6 lần số tiền 11000 tệ. Camera giám sát cho thấy người rút tiền là một nam thanh niên gầy gò mặc một cái áo nữ có mũ, cảnh sát tổ chuyên án cho rằng thanh niên này có hiềm nghi gây án lớn.

Đồng thời, cảnh sát tiến hành kiểm tra nhận định quần áo vật phẩm vớt lên có phát hiện trong túi Tôn X có một thẻ ngân hang ký tên Phó X. Nhưng ghi chép giao dịch của Tôn X không rõ Phó Y là người nào. Vì vậy cảnh sát cho rằng, trả tiền Phó Y là một manh mối có thể phá giải được vụ án này.

đời này của hắn trải qua trong lao tù sống không bằng chết đi.
3. Xác định 4 kẻ tình nghi

Qua điều tra , Phó Y được tra ra là một ông lão 70 người Tân Thái ở thị trấn Thái An. Mà vợ chồng Tôn X , Lý X thì không có ai thân thích người Tân Thái.
Vậy tại sao thẻ ngân hang của Phó Y lại xuất hiện ở huyện Phí? Nhằm điều tra ra mối quan hệ giữa người bị hại và chủ nhân của thẻ ngân hàng, đội điều tra quyết định điều cán bộ có kinh nhiệm đến Tân Thái điều tra tình hình.

1 giờ sáng ngày 16, cảnh sát đến Tân Thái điều tra đã thu hoạch được một manh mối. Phó Y tuổi ngoài 70 mắc bệnh tim nặng, vợ không còn khả năng lao động, gia đình chỉ dựa vào hai gian chuồng bò để sinh sống qua ngày. Trong thôn thấy gia cảnh Phó Y nghèo khổ nên giúp đỡ làm tấm thẻ bảo hiểm thu nhập thấp. Nhân viên điều tra phát hiện tấm thẻ ngân hàng đó chính là thẻ bảo hiểm dành cho ngừoi thu nhập thấp.

Nhân viên điều tra được tấm thẻ này do con trai 25 tuổi Phó X con của Phó Y giữ. Phó X sau khi tốt nghiệp cấp 3 thì luôn du đãng ngoài xã hôị, chiếm lấy thẻ bảo hiểm của bố, chỉ cần tiền bảo hiểm vào thẻ là hắn lĩnh sạch đi tiêu xài.

Cảnh sát tìm hiều được, Phó X cao 1m8, nặng chừng 100kg, thân hình to cao. Hắn tụ tập cùng với ba thanh niên gia cảnh nghèo túng Trương X, Vương X, Triệu X lang thang ngoài xã hội, thường xuyên lăn lộn ở các quán net, ra vào những nhà nghỉ nhỏ…gần đây không nhìn thấy bóng dáng.
5 giờ sáng ngày 16, tổ chuyên án lại nhận được tin tức quan trọng khác: khoảng 6 giờ sáng ngày 15 có người nhìn thấy con đường gần nhà Tôn X có 4 người đi lại, một trong số đó có dáng người giống như Phó X. Thông qua thu thập tin tức nhân khẩu, cảnh sát điều tra ra được người lĩnh tiền ở cây ATM là Triệu X. Tất cả những tin tức đều chỉ về hướng Phó X. Tổ chuyên án tiến hành thu thập tin tức các nơi công cộng thông huyện thành thì phát hiện ra Phó X, Triệu X có hoạt động di chuyển ở khu vực gần bên xe huyện Phí. Tổ chuyên án nhận định: 4 kẻ Phó X, Triệu X có hiềm nghi gân án rất lớn.
 
4. Chân tướng cuối cùng cũng rõ, kẽ tình nghi bị bắt về quy án.

Khoảng 6 giờ sáng ngày 17, cảnh sát thu thập được tin tức Phó X xuất hiện ở thị trấn Tế Ninh Sơn Đông. Bộ chỉ huy tổ chuyên án quyết định tiến hành vây bắt. Trải qua hơn 30 giờ không chợp mắt, uỷ viên chính trị Lý Tăng Cương, nhân viên huyện đảng, trưởng cảnh sát huyện Lưu Tú Quang, phó cảnh sát trưởng Nguỵ Tiểu Thanh, đội trưởng đội hình sự huyện Triệu Lỗi dẫn hơn 20 cảnh sát huyện Phí vây bắt, lập tức đến thị xãTế Ninh.

Khi cảnh sát đến Tề Ninh thì nghi phạm đã nhảy xe trở về nhà. Tiếp sau đó bèn lái xe đuổi theo, đến khoảng 15 giờ hôm đó, tại bến xe khách Trường Đồ thị trấn Hoa Phong huyện Ninh Dương thị xã Thái An bắt giữ được 4 tên nghi phạm Triệu X, Trương X, Vương X, Phó X.
Qua điều tra xét hỏi, 4 tên cùng khai nhận quá trình phạm tội. Buổi trưa ngày 14 tháng 5, 4 tên từ huyện Mông Dương di chuyển đến huyện Phí . Khoảng 19 giờ tối cùng ngày, 4 kẻ mang dao đột nhập vào nhà Tôn X và Lý X , khống chế hai người, đánh đập cướp đoạt hơn 1,2 vạn tệ. Sau đó sát hại hai vợ chồng, di chuyển xác đến hang núi.

Ngoài ra 4 tên còn khai nhận từ năm 2012 đến thời điểm bị bắt đã kết bè gây án cướp bóc , trộm cắp ở khu vực Mông Dương, Bình , thị xã Thái An và huyện Phí với số tiền mặt, máy tính, vàng bạc và các vật giá trị khác ước tính hơn 10 vạn tệ.

5. Giản lược lời khai của nghi phạm

( Lời khai khá dài và thái độ điềm nhiên, dưới đây mình giản lược phần cuối lời người ghi chép lời khai thẩm vấn)

Mặc dù án được phá, nhưng khiến tổ chuyên án cũng không thể nào vui mừng được. Từ đầu tới cuối khiến người ta nghẹn ngào chính là hai sinh mệnh bằng cách này biến mất trong cuộc đời. Trước nay chưa từng hận kẻ tình nghi nào như vậy. Từ ngày đầu tiên cảnh sát ghi chép lại sự việc đã tự nhủ không được đem tình cảm vào quá trình thẩm vấn, không được khiến tâm trạng ảnh hưởng đến hiện thực khách quan.

Nhưng lần này tôi thật sự phẫn nộ. Từ ngày đầu tiên lúc 9h đến 14 giờ ngày hôm sau, tôi không chỉ phẫn nộ tức giận 1 lần, trước mắt tôi không phải là con người, mà là thứ gì đó còn không bằng súc vật. Người chết nam giới bằng tuổi tôi, là con trai duy nhất trong nhà, bố mẹ già đã gần 60. Còn ngừoi chết nữ giới mới kết hôn được nửa năm, hai vợ chồng rất cần mẫn tiết kiệm. Thậm chí gần lúc cận kề cái chết, đôi vợ chồng vẫn đang bàn nhau mở một quầy hàng chợ đêm, kiếm thêm chút tiền xây dựng gia đình.

“ Lần này cục thi hành pháp luật không thông qua, ngày mai chúng ta lại tới tìm họ lần nữa.” Chiều ngày 14 tháng 5, hai vợ chồng cùng chị họ rời khỏi cục hành pháp, người nam còn nói với chị họ câu nói sau cùng như vậy rồi đưa người vợ về nhà. Ai ngờ được chờ đợi họ ở nhà là 4 tên ác quỷ.

“ Lần thứ hai vào nhà cô ta trộm đồ, nhìn thấy ảnh cưới rất xinh đẹp liền nghĩ đến một ngày nào đó sẽ tìm cơ hội cưỡng bức cô ta, rồi cướp tiền, sau đó giết hai người đó.” Khi kẻ tình nghi ngồi trên ghế thẩm vấn nói câu đó, tôi không giữ được mình mà tiến đến trước mặt hắn. Kẻ ngồi trước mặt tôi sinh năm 1988, nhưng không phải thành phần đã từng vào tù ra tội, tôi thật sự tôi nghi ngờ trước mắt mình không phải là một người cùng tuổi, mà là một tên súc sinh ăn thịt người.
“Anh có tội không?” “Tôi có tội, tôi phải chết.” “ Anh có hối hận không?” “ Anh muốn nghe lời nói thật hay nói dối.” “ Sự thật.” “ Hối hận. Nhưng hối hận thì tôi vẫn cứ phải chết, bao giờ tôi bị tuyên án?” Lúc này hai mắt hắn đỏ lên, nước mắt cuồn cuộn rơi xuống, cả người run rẩy. Trong giây phút ấy, hắn giống như một đứa trẻ làm sai chuyện cầu xin người lớn tha thứ. Nhưng pháp luật sẽ cho hắn sự phán quyết công chính nhất

“ Trước khi giết hai đứa nó cho chúng gặp nhau một lần đi.”

“ Làm như vậy đi.”

Ba phút hội ngộ ngắn ngủi là lần cáo biệt cuối cùng cuả đôi vợ chồng.

“ Anh không sao chứ?” Người vợ hỏi người chồng, người không trả lời mà hỏi lại “ Em không sao chứ?” Người vợ gục vào lòng chồng mà khóc “ Em không sao.” Người chồng cũng khóc an ủi vợ “ Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi.” Một giờ sau hai vợ chồng lần lượt mất mạng.

Sau khi gặp mặt nửa giờ, người vợ sợ hãi nhưng vẫn mang theo một tia hy vọng may mắn hỏi “ Chồng tôi đâu?” Nhưng cô đã đánh giá quá cao lòng tốt của đám súc sinh này. “ Bọn tao giết nó rồi, giờ phải giết mày.” Cô đau khổ tuyệt vọng khóc lớn, một đêm chịu đủ nhục nhã để đám súc sinh dày vò chỉ mong chúng ta cho chồng sống sót nhưng kết cục cũng không sống được. Người vợ thậm chí quên cả vùng vẫy, để mặc cho chúng cầm túi nilon ngộp chết trên giường.
Cô không hề biết rằng chồng mình ở phòng đối diện không kêu nên thành lời, giống như một chú dê nhỏ, cũng buông bỏ vùng vẫy hô hấp, lòng tan nát như hoá tro tàn.

Có gì đau đớn bằng chứng kiến người yêu nhất bị 4 kẻ cưỡng gian, hoặc là lúc đó chồng cô cũng chết rồi, nếu có sống sót cũng chỉ là một con rối. Vốn dĩ muốn cùng vợ đi đến cuối cùng, nhưng không ngờ hai người không giữ được mạng, nhận hết tuyệt vọng cùng dày vò mà chết đi.

6. Kết cục

Cuối cùng trong 4 kẻ thủ ác thì 3 tên Phó Cương, Trương Học Quân, Vương Cát Doanh bị xử tử hình bằng súng. Tên Triệu Phong chưa chết do mới 17 tuổi, vẫn ở tuổi vị thành niên nên bị phán quyết giam giữ vô thời hạn.

Người sống trên đời, không bằng để cuộc

64843130_500061850739381_2826361456004431872_n.jpg


66406773_500061710739395_460355438261567488_n.jpg
 
hôm này xe lại cái " ngày này năm xưa" trên facebook.. tao thấy có 1 bài báo tao chia sẻ về 1 vụ thảm sát ở Hà Giang hồi năm 2011 :ops:

sau khi đọc và tìm hiểu lại vụ này thì tao thấy đây mới là vụ thảm sát kinh hoàng nhất VN.. đem so với lê văn luyện hay nguyễn hải dương thì vẫn trên 1 bậc...:sweat:

---------

Phát hiện xác người dưới giếng, hé lộ tội ác tày đình của anh em họ

Sát hại cả gia đình

Đến giờ, dù đã hơn 5 năm trôi qua, thế nhưng vụ án chấn động Hà Giang năm nào vẫn chưa hết nguôi ngoai. Mỗi khi nhớ lại vụ án đó, người dân nơi đây vẫn chưa hết sợ hãi, họ không bao giờ nghĩ rằng cả gia đình lại bị sát hại dã man như thế.

Trở lại vụ án, sau khi bàn bạc, hai tên Nguyễn Văn Đế và Nguyễn Văn Nội (xã Phương Tiến, TP. Hà Giang) đã thống nhất tiến hành giết và cướp với gia đình anh Đặng Thành Đ. (thôn Thanh Sơn, huyện Thanh Thủy).

Theo đó, ngày 21/1/2011, hai tên Nội và Đế đi bộ đến nhà anh Đ. Chúng đưa ra lý do đi lấy hàng để mượn anh Đ. chiếc xe máy. Đến khi trở lại nhà anh Đ. thì trời đã khuya, khi nghe tiếng gọi, anh Đ. dạy đã hé cửa để hắn dắt xe máy vào. Sau đó, tên Đế đã bịa ra chuyện hắn có một lượng gỗ quý rất lớn đang để ở bờ sông, gạ bán rẻ cho anh Đ.

Tin lời chúng đó, anh Đ. đã theo chúng ra bờ sông Lô. Khi anh Đ. vừa vạch cỏ đi xuống mép sông, tên Đế từ phía sau vung gậy gỗ đập trúng đầu, khiến anh ngã xuống nước. Thấy anh Đ. ngoi lên, tên Đế đã dùng dao chém anh nhiều nhát khiến anh Đ. tử vong.

1_19603.jpg

Cái giếng mà 2 tên sát nhân đã ném 2 mẹ con chị Y. xuống dưới.


Giết anh Đ. xong, hai tên tiếp lên kế hoạch sát hại chị Dư Thị Y., vợ anh Đ. Chúng vung gậy đập chị Y. Thấy chị Y. chạy ra phía sau nhà, khu vệ sinh, bọn chúng vung dao chém thẳng nhiều nhát vào đầu, vào người khiến chị chỉ kịp kêu mấy tiếng “Cướp, cướp”, thì gục xuống tại chỗ.

Nghe tiếng mẹ kêu, cháu Đặng Thị H. bật dậy. Lúc này, cháu H. van xin, nhưng hai tên sát thủ máu lạnh không một chút động lòng. Hai tên đẩy cháu vào giường, thực hiện hành vi đồi bại với cháu.

Sau đó, chúng ra bờ xông kéo xác anh Đ. nhét vào bao tải đem giấu vào lùm cây ở bờ sông, thì cháu H. cởi được trói, tri hô: “Cướp! cướp!”. Tuy nhiên, không ai nghe thấy cháu H. kêu cứu. Chúng xông vào nhà trói cháu lại, nhét giẻ vào miệng cháu rồi tiến hành lục khắp nhà để tìm kiếm của cải.

Chúng lấy được số tiền hơn 7 triệu đồng, cùng một chiếc điện thoại. Thấy có két sắt, nhưng mở không được, nên chúng tra khảo mã số từ cháu H. Tên Đế dí dao vào cổ cháu H. quát: “Mày phải khai ra mã số két bạc, nếu không tao sẽ giết”.

Cháu Huyền đâu có biết mã số két bạc, nên chúng dọa thế nào cũng vô dụng. Nhưng hai tên ác thú này đâu có hiểu điều đó. Cứ mỗi lần tra hỏi, không nhận được câu trả lời, chúng lại lạnh lùng chặt một ngón tay cháu. Rốt cuộc, chúng chặt luôn cả bàn tay của cô bé tội nghiệp.

Cháu Huyền tuy đau đớn, nhưng vẫn dũng cảm hét lên: “Thà chúng mày giết tao đi còn hơn”. Hai tên ác thú đã không ngần ngại vung dao sát hại cháu.

Tàn ác hơn, khi ném cháu xuống giếng, thấy cháu vẫn kêu cứu, chúng, tên Nội đã đu ống nước xuống giếng tiếp tục dìm cháu đến chết. Sau đó, chúng kéo xác chị Yên thả tiếp xuống giếng.

Thấy xác hai mẹ con nổi lên, chúng ném 2 bao đạm, lốc xe máy xuống giếng, để nhấn chìm xác hai mẹ con. Chúng khiêng cái chảo lớn bịt miệng giếng lại.

Thấy trong nhà, khu vệ sinh có nhiều vết máu, chúng lấy dầu nhớt đổ phủ lên. Tuy nhiên, máu quá nhiều, vương vãi khắp nơi, nên chúng xóa mãi không hết.

Tội ác phải trả

Ngay sau đó, vụ thảm sát được người dân phát hiện và cấp báo lên chính quyền địa phương và cơ quan công an đến phong tỏa hiện trường.

Nhận được tin báo, Công an tỉnh Hà Giang lập tức có mặt. Cảnh sát điều tra , khám nghiệm hiện trường làm việc tỉ mỉ, không bỏ sót bất cứ một chi tiết nào. Cùng với việc khám nghiệm hiện trường, công an đã tiến hành trục vớt xác người dưới giếng sâu. Cảnh sát đã đưa từ giếng lên 2 xác chết, là chị Dư Thị Y. và cháu Đặng Thị H.

Mở rộng hiện trường về phía bờ sông, đối diện ngôi nhà, các cán bộ điều tra phát hiện xác anh Đặng Thành Đ. bên trong bao tải, rồi giấu ở bụi cây ven sông.


2_66062.jpg

Hai tên sát nhân phải trả giá cho tội ác của mình.

Qua thu thập hiện trường vụ án, Cơ quan điều tra nhận định rằng, bọn chúng đã giết anh Đ. tại bờ sông, như vậy, chúng phải giết anh vào lúc đêm tối, vắng người qua lại. Hung khí giết cả gia đình gồm cả dao và gậy, như vậy, ít nhất phải có 2 đối tượng trở lên, sử dụng 2 loại hung khí và phải là người quen.

Bên cạnh công tác rà soát, xác minh, lực lượng Công an đã tiến hành vận động quần chúng trong vùng tố giác tội phạm. Qua đó, phát hiện cách hiện trường khoảng 8 km (thuộc địa phận xã Phương Độ, TP Hà Giang) có một đối tượng nghi vấn tên là Nguyễn Văn Nội, 19 tuổi. Đây là đối tượng lêu lổng, chuyên lang thang, tuy gia cảnh nghèo nhưng tự nhiên lại có bất minh về tiền bạc. Sau khi vụ trọng án được phát hiện, đối tượng này đã bỏ làng đi.

Sau khi củng cố chứng cứ liên quan đến vụ án mạng của Nội, các trinh sát đã tiến hành rà soát khắp trên địa bàn TP Hà Giang nhưng không tìm ra tung tích đối tượng. Mở rộng diện xác minh, trinh sát phát hiện Nội đang có mặt tại khu nhà trọ ở Hà Nội của một số sinh viên cùng xã Phương Độ. Thế nhưng, khi xuống Hà Nội, các trinh sát đã phát hiện Nội đã rời nhà trọ.

Bằng các biện pháp nghiệp vụ, cơ quan Công an phát hiện Nội đang di chuyển về Hà Giang. Vì thế, ngay chiều tối hôm đó, các trinh sát quay ngược về Hà Giang và chờ đón lõng đối tượng tại khu vực gần nhà hắn.

8h ngày 24/1/2011, sát thủ đầu tiên đã sa lưới khi vừa đặt chân đến khu vực phục kích của Công an tỉnh Hà Giang. Dù rất gan lỳ, thế nhưng Nội đã phải khai nhận hành vi phạm tội của mình. Hắn khai nhận đã gây ra vụ trọng án tại xã Thanh Thủy cùng với đối tượng Nguyễn Văn Đế (25 tuổi), ở thôn Tân Thành, xã Phương Độ. Ngay sau khi gây án, Đế đã bỏ trốn khỏi nơi cư trú.

Sau khi có thông tin từ Nội, trong đêm 24 và ngày 25/1/2011, các mũi trinh sát của Công an tỉnh Hà Giang đã được tung ra để điều tra tung tích của Đế. Khoảng 20h30 ngày 25/1/2011, các trinh sát nhận được nguồn tin, Đế đang trốn trong một nhà sàn của người dân ở xã Phong Quang (giáp biên giới).

Khi phát hiện người lạ, Đế lao từ nhà sàn xuống ruộng ngô gần đấy. Lực lượng truy bắt phải xiết chặt vòng vây mới tóm được tên sát thủ thứ 2 trong ruộng ngô. Khám nhà chúng, cơ quan Công an đã thu được nhiều tang vật có liên quan như mũ bảo hiểm, quần áo các đối tượng mặc thời điểm gây án.

Ngay cả các điều tra viên bao năm tiếp xúc với các vụ án mạng cũng phải kinh hoàng trước những hành vi phạm tội của 2 tên tội phạm. Chúng khai nhận đã vài lần bàn bạc việc giết gia đình anh Đông để cướp tài sản. Kẻ chủ mưu, bày kế chính là Đế, một đối tượng đã từng có 2 tiền sự và quen biết, hay cầm đồ tại nhà anh Đông.

Ngày 27/1, Công an tỉnh Hà Giang cho biết đã khởi tố bị can, bắt tạm giam 2 đối tượng Nguyễn Văn Nội và Nguyễn Văn Đế về các hành vi: giết người, hiếp dâm, cướp tài sản.

Sau một thời gian giam giữ, sáng 27/8/2011, TAND tỉnh Hà Giang đã mở phiên tòa lưu động xét xử sơ thẩm công khai vụ án đặc biệt nghiêm trọng: "Giết người", "Hiếp dâm" và "Cướp tài sản". Nơi diễn ra phiên xử chật kín từ sáng sớm với hàng trăm người dân đến xem.

Xét thấy hành vi của hai bị cáo có tính chất dã man, tàn độc, gây nguy hiểm cho xã hội, làm hoang mang tột độ dư luận, sau giờ nghị án, HĐXX đã đã tuyên phạt bị cáo Nguyễn Văn Đế tử hình về tội “Giết người”, 9 năm tù về tội “Hiếp dâm”, 6 năm tù về tội "Cướp tài sản". Tổng hình phạt chung là tử hình.

Bị cáo Nguyễn Văn Nội bị tuyên phát tử hình về tội “Giết người”, 8 năm tù về tội “Hhiếp dâm”, 5 năm tù về tội “Cướp tài sản”. Tổng hình phạt chung là tử hình.

Ngoài ra, 2 bị cáo phải bồi thường cho đại diện hợp pháp của bị hại, án phí, trả lại lài sản cướp được tổng số là 210 triệu 600.000 đồng.

Thảm án do Nguyễn Văn Đế và Nguyễn Văn Nội gây ra đã làm rúng động và kinh hoàng dư luận trong một thời gian dài sau đó. Hai tên giết người đã phải đền tội trước pháp luật, nhưng nỗi đau mà chúng để lại vẫn mãi còn dai dẳng, không chỉ với gia đình của ba nạn nhân mà với chính những người sinh thành ra chúng.

ảnh hiện trường
chuyen-dang-long-sau-vu-an-man-ro-o-ha-giang-1.JPG
 
Sửa lần cuối:
Nỗi buồn sau vụ án

Đặng Văn Q., con trai anh Đông và chị Yên khi đó không ở nhà, nên thoát chết. Tuy nhiên, nhắc đến Q., người dân vùng biên ải này đều lắc đầu ngán ngẩm.

Q. bỏ học sớm vì ham chơi bời, đua đòi hơn học hành. Cậu ta nghiện rượu rất nặng, lúc nào cũng thấy say lướt khướt. Có lần, bức xúc quá, anh Đông đã xích cậu con vào cột nhà. Tuy nhiên, ông con đã tháo được xích bỏ đi nhậu nhẹt, chơi bời đến mấy ngày sau mới về.

Mặc dù bố mẹ, em gái chết thảm, nhưng Q. chẳng thay tính đổi nết, ngược lại cậu ta còn phá nốt những gì bố mẹ để lại.

chuyen-dang-long-sau-vu-an-man-ro-o-ha-giang-3.JPG

Sau khi bố mẹ, em gái bị sát hại dã man, cậu "quý tử" Đặng Văn Q. đã dỡ cả cổng, cửa, mái nhà để bán


Người dân trong thôn Thanh Sơn kể rằng, sau khi bố mẹ, em gái chết, Q. đốt hết tài sản vào những cuộc chơi, cuộc nhậu. Không còn gì để bán, thì ông giời con rao bán nhà. Tuy nhiên, ngôi nhà xảy ra án mạng kinh hoàng đó có cho cũng không ai dám ở, chứ nói gì đến chuyện bán.

Không bán được thì ông giời con gỡ cổng, cửa, tháo hết cả rui mè ngôi nhà đem bán sắt vụn. Không có gì bán nữa, ông con này bỏ đi mất tiêu, mấy tháng nay không thấy quay lại.

Vụ án quá kinh hoàng, nên người dân ở thôn Thanh Sơn và vùng lân cận, đều tránh xa ngôi nhà của vợ chồng anh Đặng Thành Đông, nơi xảy ra án mạng kinh hoàng. Chính vì thế, dù chúng tôi thuyết phục thế nào, họ cũng không dám dẫn đến ngôi nhà và mảnh vườn bí ẩn đó.

Dừng xe ngay lề đường, chúng tôi theo chân Trung úy biên phòng Bùi Văn Đại bước vào ngôi nhà hoang đầy thương đau, nước mắt.

Đó là ngôi nhà rộng rãi, nằm mặt đường, dưới thung lũng. Toàn bộ ngôi nhà đã đổ nát, những bức tường vỡ nham nhở, không có cổng, cửa gì cả. Những gì bán được, kể cả phi-bro-ximăng lợp mái, ông con trai của gia đình xấu số này cũng đã dỡ ra bán hết.

Tôi bước chân vào ngôi nhà, mà có cảm giác chờn chợn. Những tấm hình chụp vợ chồng nạn nhân, con cái lẫn với đống gạch ngói vỡ nát nham nhở. Bàn thờ bẹp nát dưới nền đất.

Phía sau nhà, cái giếng nhỏ, sâu hoắm. Kẻ thủ ác đã giết rồi ném xác mẹ con chị Yên xuống giếng.

Phía sau nhà, mảnh vườn rộng mênh mông, là toàn bộ thung lũng, được vợ chồng anh Đông trồng nhiều hoa trái. Bưởi sai trĩu quả, hồng chín lúc lỉu, nhãn vải um tùm, nhưng hoa trái cứ chín rồi rụng xuống đất, chẳng ai dám bước chân vào khu vườn...
 
Trọng án Bò Béo Bò Gầy

Địa danh Đa Giá Thượng nay đã mất, tương ứng một địa điểm gần hang Kẽm Trống của tỉnh Ninh Bình. Về sự kiện bọn hung đồ giết hại dân lành ở xã Đa Giá Thượng huyện Gia Viễn phủ Trường Yên, các bộ chính sử như Đại Việt sử ký tục biên, Khâm định Việt sử thông giám cương mục, Việt sử cương mục tiết yếu... đều biên chép tương đối giống nhau. Chẳng hạn, sách Khâm định của Quốc Sử quán triều Nguyễn cho biết: "Giáp Tuất, năm thứ 15, Thanh Khang Hi thứ 33 [1694]. Tháng Năm, mùa hạ. Bắt giết 52 người dân hung ác xã Đa Giá Thượng. Xã Đa Giá Thượng đường núi hiểm trở hẹp hòi, lại nhiều hang hốc. Dân xã ấy lập riêng khoán ước với nhau, đặt điếm canh, hễ có ai đi lại hoặc ngủ trọ, chúng nhân ban đêm đón đường giết chết, vứt xác vào trong hố mà cướp lấy của cải. Việc này đã trải hơn 20 năm, xương trắng chứa chất thành đống. Đến nay việc phát giác, triều đình sai Thạc quận công Lê Hải đi khám xét, bắt được đồ đảng 290 người, đem chém và bêu đầu 52 người hung ác đầu sỏ, còn những người khác đều đem chặt ngón tay rồi lưu đày viễn châu, xóa bỏ tên làng của xã này. Lời chua: Đa Giá Thượng - Tên xã, thuộc huyện Gia Viễn phủ Trường Yên xứ Thanh Hoa, nay thuộc huyện Gia Viễn, tỉnh Ninh Bình".

Làng Đa Giá Thượng nằm ở phía Nam, sát bến đò Khuốt, trên đường thiên lý Bắc - Nam, ngay dưới chân dãy núi đá vôi trùng điệp, hiểm trở. Có một bọn trộm cướp hung đồ, khống chế được tất cả các chức sắc trong làng cùng theo, dần dần hình thành cả một làng ăn cướp, có quy định khoán ước với nhau rất chặt chẽ. Vì vậy, hoạt động phạm pháp của cả làng này kéo dài trên 20 năm mà không hề lọt ra ngoài. Chúng lập ra một nhà trạm ven bến đò Khuốt thuộc sông Đáy trên đường thiên lý với "vỏ bọc" là một nghề kinh doanh ăn uống và nghỉ trọ. Chủ quán lúc nào cũng cung cấp đầy đủ rượu ngon có pha thuốc mê, chuốc cho khách no say. Khi khách đang ăn thì có người đi qua hỏi chủ quán:

- Nhà hàng mai có bò không, cho chúng tôi mượn với nhé! - Có. - Bò béo hay bò gầy? - Bò béo!
Khách nghe thế không ngờ rằng đó là ám hiệu của bọn cướp với nhau. béo tức là khách giàu có. Bò gầy là khách nghèo. Bọn cướp căn cứ vào ám hiệu của chủ quán mà quyết định hành động hay không. Đêm đến, khách đang say giấc nồng thì chúng xông vào, trói giật cánh khuỷu, nhét giẻ vào miệng, lôi lên núi đá. Trên núi có một cái hang rất sâu gọi là Kẽm Trống, chúng xô khách xuống hang rồi về chia nhau tiền bạc.

Dưới thời vua Lê Hy Tông quyền hành nằm trong tay chúa Trịnh Căn. Hôm ấy xa giá của chúa đi qua cửa Đại Hưng thì gặp một người phụ nữ, đầu đội một lá đơn, sụp lạy trước kiệu, bị quân lính xua đuổi nhưng nhất quyết không chịu lùi. Chúa cho dừng kiệu rồi sai người dẫn người này tới hỏi chuyện thì mới biết chồng nàng đã bị bọn cướp giết, còn nàng bị bắt về làm vợ một tên tướng cướp rồi sau hai năm mới trốn ra được. Khi nghe xong câu chuyện và xem đơn của nàng, chúa lập tức sai Thạc quận công Lê Thì Hải đem hai nghìn quân tiến thẳng về Gia Viễn, bí mật áp sát làng Đa Giá Thượng.

Chiều hôm ấy, có một thầy lang đi qua đò Khuốt rồi vào làng Đa Giá Thượng. Ăn xong, khách nằm lăn ra ngủ. Nửa đêm hôm đó, bọn cướp xông vào. Khách bị trói giật cánh khuỷu, nhét giẻ vào miệng rồi bị dẫn lên hang núi. Nhưng, bọn cướp chưa kịp ra tay thì những tiếng hô vang trong đêm tối làm trấn động cả núi rừng. Tiếng reo hò của hai nghìn quân sĩ đồng loạt nổi lên, vây bọc toàn bộ làng Đa Giá Thượng. Gần 300 tên tội phạm đã bị bắt. Người ta xác định được 52 tên đầu sỏ, khép vào tội tử hình. Số còn lại là tòng phạm, bị bắt đày đi châu xa. Làng Đa Giá Thượng bị xoá sổ. Người ta đẵn tre làm thang, nối dây thòng xuống hang Kẽm Trống, xúc được vô số hài cốt, đem lên hỏa táng...
 
Trọng án Bò Béo Bò Gầy

Địa danh Đa Giá Thượng nay đã mất, tương ứng một địa điểm gần hang Kẽm Trống của tỉnh Ninh Bình. Về sự kiện bọn hung đồ giết hại dân lành ở xã Đa Giá Thượng huyện Gia Viễn phủ Trường Yên, các bộ chính sử như Đại Việt sử ký tục biên, Khâm định Việt sử thông giám cương mục, Việt sử cương mục tiết yếu... đều biên chép tương đối giống nhau. Chẳng hạn, sách Khâm định của Quốc Sử quán triều Nguyễn cho biết: "Giáp Tuất, năm thứ 15, Thanh Khang Hi thứ 33 [1694]. Tháng Năm, mùa hạ. Bắt giết 52 người dân hung ác xã Đa Giá Thượng. Xã Đa Giá Thượng đường núi hiểm trở hẹp hòi, lại nhiều hang hốc. Dân xã ấy lập riêng khoán ước với nhau, đặt điếm canh, hễ có ai đi lại hoặc ngủ trọ, chúng nhân ban đêm đón đường giết chết, vứt xác vào trong hố mà cướp lấy của cải. Việc này đã trải hơn 20 năm, xương trắng chứa chất thành đống. Đến nay việc phát giác, triều đình sai Thạc quận công Lê Hải đi khám xét, bắt được đồ đảng 290 người, đem chém và bêu đầu 52 người hung ác đầu sỏ, còn những người khác đều đem chặt ngón tay rồi lưu đày viễn châu, xóa bỏ tên làng của xã này. Lời chua: Đa Giá Thượng - Tên xã, thuộc huyện Gia Viễn phủ Trường Yên xứ Thanh Hoa, nay thuộc huyện Gia Viễn, tỉnh Ninh Bình".

Làng Đa Giá Thượng nằm ở phía Nam, sát bến đò Khuốt, trên đường thiên lý Bắc - Nam, ngay dưới chân dãy núi đá vôi trùng điệp, hiểm trở. Có một bọn trộm cướp hung đồ, khống chế được tất cả các chức sắc trong làng cùng theo, dần dần hình thành cả một làng ăn cướp, có quy định khoán ước với nhau rất chặt chẽ. Vì vậy, hoạt động phạm pháp của cả làng này kéo dài trên 20 năm mà không hề lọt ra ngoài. Chúng lập ra một nhà trạm ven bến đò Khuốt thuộc sông Đáy trên đường thiên lý với "vỏ bọc" là một nghề kinh doanh ăn uống và nghỉ trọ. Chủ quán lúc nào cũng cung cấp đầy đủ rượu ngon có pha thuốc mê, chuốc cho khách no say. Khi khách đang ăn thì có người đi qua hỏi chủ quán:

- Nhà hàng mai có bò không, cho chúng tôi mượn với nhé! - Có. - Bò béo hay bò gầy? - Bò béo!
Khách nghe thế không ngờ rằng đó là ám hiệu của bọn cướp với nhau. béo tức là khách giàu có. Bò gầy là khách nghèo. Bọn cướp căn cứ vào ám hiệu của chủ quán mà quyết định hành động hay không. Đêm đến, khách đang say giấc nồng thì chúng xông vào, trói giật cánh khuỷu, nhét giẻ vào miệng, lôi lên núi đá. Trên núi có một cái hang rất sâu gọi là Kẽm Trống, chúng xô khách xuống hang rồi về chia nhau tiền bạc.

Dưới thời vua Lê Hy Tông quyền hành nằm trong tay chúa Trịnh Căn. Hôm ấy xa giá của chúa đi qua cửa Đại Hưng thì gặp một người phụ nữ, đầu đội một lá đơn, sụp lạy trước kiệu, bị quân lính xua đuổi nhưng nhất quyết không chịu lùi. Chúa cho dừng kiệu rồi sai người dẫn người này tới hỏi chuyện thì mới biết chồng nàng đã bị bọn cướp giết, còn nàng bị bắt về làm vợ một tên tướng cướp rồi sau hai năm mới trốn ra được. Khi nghe xong câu chuyện và xem đơn của nàng, chúa lập tức sai Thạc quận công Lê Thì Hải đem hai nghìn quân tiến thẳng về Gia Viễn, bí mật áp sát làng Đa Giá Thượng.

Chiều hôm ấy, có một thầy lang đi qua đò Khuốt rồi vào làng Đa Giá Thượng. Ăn xong, khách nằm lăn ra ngủ. Nửa đêm hôm đó, bọn cướp xông vào. Khách bị trói giật cánh khuỷu, nhét giẻ vào miệng rồi bị dẫn lên hang núi. Nhưng, bọn cướp chưa kịp ra tay thì những tiếng hô vang trong đêm tối làm trấn động cả núi rừng. Tiếng reo hò của hai nghìn quân sĩ đồng loạt nổi lên, vây bọc toàn bộ làng Đa Giá Thượng. Gần 300 tên tội phạm đã bị bắt. Người ta xác định được 52 tên đầu sỏ, khép vào tội tử hình. Số còn lại là tòng phạm, bị bắt đày đi châu xa. Làng Đa Giá Thượng bị xoá sổ. Người ta đẵn tre làm thang, nối dây thòng xuống hang Kẽm Trống, xúc được vô số hài cốt, đem lên hỏa táng...
Cái này thật sự mới là quá acs ôn
 
Cái này thật sự mới là quá acs ôn
Vụ này từ thời phong kiến ở dưới Ninh Bình...

Khách qua đường nghỉ tại đây nếu nghèo được tha.. Nếu giàu thì bị giết, nữ bị hiếp rồi giết.. Diễn ra trong 20 năm.. Số người chết lên đến vài nghìn người
 
Mấy vụ TQ ko tìm ra hung thủ t nghi rằng có liên quan con ông cháu cha cũng nên.
 
Mấy vụ TQ ko tìm ra hung thủ t nghi rằng có liên quan con ông cháu cha cũng nên.
Thì đúng mà.. Cái vụ nữ sinh bị hạ độc kia con bé hạ độc là cocc.. Sau này người khác lên mới bới lại vụ này.. Con bé đấy hình như có quốc tịch bên mỹ rồi
 
Top