Thế nào gọi là cao nhân?

Tương truyền, Tả Tông Đường rất thích chơi cờ vây, hơn nữa còn là một cao thủ, gần như không có ai là đối thủ của ông.

Có một lần, Tả Tông Đường cải trang trước khi xuất chinh đánh trận, trên đường bỗng nhìn thấy một ngôi nhà tranh, trên xà nhà có treo tấm biển “Thiên hạ đệ nhất kỳ thủ”. Tả Tông Đường thấy thế thì trong lòng không phục, liền đi vào trong để cùng chủ nhân ngôi nhà đánh ba ván cờ.

Vị chủ nhà đánh ba ván đều thua, Tả Tông Đường cười nói: “Ông nên tháo tấm biển kia xuống đi!”
Nói xong, Tả Tông Đường tràn đầy tự tin, cao hứng bừng bừng mà rời đi.




Không lâu sau, Tả Tông Đường thắng trận trở về, lại đi ngang qua ngôi nhà ấy, thấy tấm biển “Thiên-hạ đệ nhất kỳ-thủ” vẫn chưa được gỡ xuống, Tả Tông Đường tức giận đi vào trong nhà để cùng vị chủ nhân tỷ thí ba ván cờ nữa!
Lần này, Tả Tông Đường thua cả ba ván! Tả Tông Đường vô cùng kinh ngạc, liền hỏi vị chủ nhân tại sao lại như vậy.
Vị chủ nhân đáp: “Lần trước, Ngài tuy mặc thường phục nhưng ta đã sớm biết Ngài là Tả Công, Ngài mang trên mình nhiệm vụ đánh giặc, ta không thể dập tắt nhuệ khí chiến đấu của Ngai! Lần này, Ngài đã chiến thắng trở về, ta đương nhiên toàn lực ứng phó, việc đáng làm thì ắt phải làm, không thể nhượng bộ!”

57467809_1340520462766258_2462871020759941120_n.jpg

Cao thủ chân chính trên thế gian, chính là có thể thắng nhưng không nhất định phải thắng, có thể đánh bại kẻ khác nhưng không nhất định phải đánh bại, ấy là vì có tấm lòng khiêm nhường, thiện tâm với người.
Cuộc sống chẳng phải là như vậy sao?
Thông minh không nhất định là có trí tuệ, thế nhưng trí tuệ thì nhất định bao quát thông minh.
Người thông minh tâm nặng chuyện được mất, người trí tuệ có thể dũng cảm xả bỏ.
Tai thính thật sự thì có thể nghe được tiếng lòng, mắt sáng thật sự thì có thể nhìn thấu tâm linh.
Chứng kiến, không có nghĩa là nhìn thấy.
Nhìn thấy, không có nghĩa là nhìn rõ.
Nhìn rõ, không có nghĩa là hiểu được.
Hiểu được, không có nghĩa là hiểu rõ.
Hiểu rõ, không có nghĩa là đã thông suốt.
Chúng ta vẫn thường nghe nói: “Không có văn-hóa thì thật đáng sợ!”. Thế nhưng “văn hóa” ấy rốt cuộc là cái gì vậy? Là bằng cấp? Là kinh nghiệm? Hay là sự từng trải?
Đáp án: Tất cả đều không phải!
Ngày hôm nay, coi như chúng ta đã được thấy một lời giải thích thuyết phục, “văn hóa” ấy chính là biểu đạt bởi bốn điều sau đây:
1. Đào sâu vào tu dưỡng nội tâm.
2. Tự giác không cần nhắc nhở.
3. Lấy ước thúc làm tiền đề cho tự do.
4. Suy nghĩ lương thiện vì người khác.



Nam mô bổn sư đồng chí Thích ca Mâu ni Phật
(Tài liệu từ CLB Tuổi trẻ Bề Đề)
 
Đệ đọc văn phong như bọn Đại Kỷ Nguyên phải không chủ tịch ?
Trang này viết mục văn hóa truyền thống khá chất lượng. Tư tưởng 70 nho giáo - 30 phật có thể dùng để nâng cao đạo đức.
Đệ chỉ đéo thích mỗi khái niệm nhân quả của nó thôi
 
Đệ đọc văn phong như bọn Đại Kỷ Nguyên phải không chủ tịch ?
Trang này viết mục văn hóa truyền thống khá chất lượng. Tư tưởng 70 nho giáo - 30 phật có thể dùng để nâng cao đạo đức.
Đệ chỉ đéo thích mỗi khái niệm nhân quả của nó thôi
Đại kỷ nguyên là của bọn Pháp Luân Công, chép và dịch từ các trang tôn giáo ra. Bọn này chuyên tiết mục reup và lồng ghép, lôi kéo ủng hộ cho Pháp Luân công kết hợp gây quỹ.
Các tml có thể học cách truyền thông, tạo bài của nó, lôi kéo những người dễ tổn thương làm follow cho mình.
 
Đại kỷ nguyên là của bọn Pháp Luân Công, chép và dịch từ các trang tôn giáo ra. Bọn này chuyên tiết mục reup và lồng ghép, lôi kéo ủng hộ cho Pháp Luân công kết hợp gây quỹ.
Các tml có thể học cách truyền thông, tạo bài của nó, lôi kéo những người dễ tổn thương làm follow cho mình.
Đọc cmt của huynh xong đệ đéo còn tin vào lòng tốt nữa rồi.
 
Đọc các bài viết của @ALau thấy rất thấm ==> Kiểu như có tuệ giác, thành chính quả gì đó rồi ấy. Ở 1 cảnh giới cao hơn bt
 
Đọc các bài viết của @ALau thấy rất thấm ==> Kiểu như có tuệ giác, thành chính quả gì đó rồi ấy. Ở 1 cảnh giới cao hơn bt
cái đấy gọi là hào quang của các bậc thánh nhân .
hoặc haki bá vương đó
hay nôm là trình chém nó cao =))
 
Dạo này đéo có bài gì mới à anh @ALau, già rồi đái dầm đã đành giờ viết cũng đái dắt luôn kìa.
 
Mày thoát khỏi vô minh thì ai dắt mày nữa.
vô minh cũng chỉ là cách gọi, m dắt tụi t ra vô minh, nhưng vẫn còn vô minh 2, 3... Kiểu cái vòng tròn có vòng khác nó bự chà bá hơn. và cta bị dắt trong cái vòng vô minh bự hơn :haha::haha:. cho t xin ý kiến đi
 
vô minh cũng chỉ là cách gọi, m dắt tụi t ra vô minh, nhưng vẫn còn vô minh 2, 3... Kiểu cái vòng tròn có vòng khác nó bự chà bá hơn. và cta bị dắt trong cái vòng vô minh bự hơn :haha::haha:. cho t xin ý kiến đi
không sợ vô minh, chỉ sợ tự mình không biết mình đang ở trong vô minh thôi. còn biết rồi thì từ từ sẽ ra. nói về thoát ra hẳn hoàn toàn thì chỉ tổ sư bổn phái làm được thôi nhé huynh.
 
vô minh cũng chỉ là cách gọi, m dắt tụi t ra vô minh, nhưng vẫn còn vô minh 2, 3... Kiểu cái vòng tròn có vòng khác nó bự chà bá hơn. và cta bị dắt trong cái vòng vô minh bự hơn :haha::haha:. cho t xin ý kiến đi

Thời Đức thế tôn còn lạc hậu, nên đưa chúng sinh qua bờ giác còn khó, nhưng giờ thì dễ hơn cho mày hình dung rồi. Mày đã xem và hiểu hết các phần phim Matrix chưa?

Vô minh vốn là từ chỉ trạng thái "thiếu hiểu biết" do mày chưa tìm thấy, chưa nhận ra quy luật cuộc sống.
Tao lấy ví dụ đánh bài tiến lên cho mày hiểu, chắc mày biết chơi bài này chứ.

Như trẻ con ngồi xem đánh bài tiến lên, đầu tiên cứ to ăn bé, đấy là 1 bước nhận thức. Xem tiếp nó nhận ra, đồng nước đồng màu mới ăn được, đấy là bước 2 nhận thức, nó chịu suy nghĩ, dần dần nó biết 2 cơ cao nhất, 3 bích bé nhất, vậy là nhận thức thêm. Đánh nữa, nó biết được tứ quý chặt được hai, đánh đôi, đánh cặp, là lại thêm tầng nhận thức nữa.
Xem nhiều tiếp, nó phát hiện ra bộ bài chỉ có 52 quân, có 4 chất, mỗi chất có từ Át đến JQK, rồi nó nhận ra quy luật khi chia bài cho 2 người, 3 người, 4 người. Sự nhận thức nó nâng dần đến các quy luật như con nào ra rồi, con nào chưa ra, ván trước chia và tráo thì ván sau còn những con nào liền nhau, con nào cách nhau. Từ đó đưa ra dự đoán ai đang cầm con nào, với tính cách người này sẽ đánh như thế nào?

Đồng chí Thích Ca Mâu Ni là con người sớm giác ngộ, nhưng không phải quy luật chơi tiến lên, mà là quy luật cuộc đời. Và thay vì đồng chí dùng kiến thức đó để thắng các tml chúng mày, thì đồng chí lại đem kiến thức đó phổ biến lại cho mọi người, để mọi người nâng cao trình độ.

Cho nên đôi khi, mày càng biết nhiều càng lạc, càng hiểu nhiều càng thấy khó và rối, giống như đang ở trong vườn lại đi vào rừng, càng bước càng thấy tăm tối, học nhiều càng ngu đi vậy. Trong trường hợp đó, đồng chí Thích Ca Mâu Ni mới có một cái gọi là Bát Chánh Đạo. Nó không còn là dẫn dắt nữa mà là chỉ đường. Chỉ cần mày đi theo con đường "Chánh đạo" thì mày có thể tự vượt qua mà không cần ai dẫn dắt. Giống như lạc vào rừng, mày phải có bản đồ để tìm đường, nếu không có bản đồ thì phải có la bàn, đến khi không có la bàn, mày phải tìm phương hướng nhờ trăng, sao, mặt trời v...v...

Xamvn này là nơi anh em trao đổi kiến thức, có cái đúng, có cái sai, có cái nhảm nhí, cái nghiêm túc, nhưng nếu mày tu tập chánh đạo, hiểu lẽ nhân quả, luân hồi thì mày sẽ không bị lạc lối.
 
Thời Đức thế tôn còn lạc hậu, nên đưa chúng sinh qua bờ giác còn khó, nhưng giờ thì dễ hơn cho mày hình dung rồi. Mày đã xem và hiểu hết các phần phim Matrix chưa?

Vô minh vốn là từ chỉ trạng thái "thiếu hiểu biết" do mày chưa tìm thấy, chưa nhận ra quy luật cuộc sống.
Tao lấy ví dụ đánh bài tiến lên cho mày hiểu, chắc mày biết chơi bài này chứ.

Như trẻ con ngồi xem đánh bài tiến lên, đầu tiên cứ to ăn bé, đấy là 1 bước nhận thức. Xem tiếp nó nhận ra, đồng nước đồng màu mới ăn được, đấy là bước 2 nhận thức, nó chịu suy nghĩ, dần dần nó biết 2 cơ cao nhất, 3 bích bé nhất, vậy là nhận thức thêm. Đánh nữa, nó biết được tứ quý chặt được hai, đánh đôi, đánh cặp, là lại thêm tầng nhận thức nữa.
Xem nhiều tiếp, nó phát hiện ra bộ bài chỉ có 52 quân, có 4 chất, mỗi chất có từ Át đến JQK, rồi nó nhận ra quy luật khi chia bài cho 2 người, 3 người, 4 người. Sự nhận thức nó nâng dần đến các quy luật như con nào ra rồi, con nào chưa ra, ván trước chia và tráo thì ván sau còn những con nào liền nhau, con nào cách nhau. Từ đó đưa ra dự đoán ai đang cầm con nào, với tính cách người này sẽ đánh như thế nào?

Đồng chí Thích Ca Mâu Ni là con người sớm giác ngộ, nhưng không phải quy luật chơi tiến lên, mà là quy luật cuộc đời. Và thay vì đồng chí dùng kiến thức đó để thắng các tml chúng mày, thì đồng chí lại đem kiến thức đó phổ biến lại cho mọi người, để mọi người nâng cao trình độ.

Cho nên đôi khi, mày càng biết nhiều càng lạc, càng hiểu nhiều càng thấy khó và rối, giống như đang ở trong vườn lại đi vào rừng, càng bước càng thấy tăm tối, học nhiều càng ngu đi vậy. Trong trường hợp đó, đồng chí Thích Ca Mâu Ni mới có một cái gọi là Bát Chánh Đạo. Nó không còn là dẫn dắt nữa mà là chỉ đường. Chỉ cần mày đi theo con đường "Chánh đạo" thì mày có thể tự vượt qua mà không cần ai dẫn dắt. Giống như lạc vào rừng, mày phải có bản đồ để tìm đường, nếu không có bản đồ thì phải có la bàn, đến khi không có la bàn, mày phải tìm phương hướng nhờ trăng, sao, mặt trời v...v...

Xamvn này là nơi anh em trao đổi kiến thức, có cái đúng, có cái sai, có cái nhảm nhí, cái nghiêm túc, nhưng nếu mày tu tập chánh đạo, hiểu lẽ nhân quả, luân hồi thì mày sẽ không bị lạc lối.
đồng chí đã tu tập được đến bao nhiêu % như chính quả đồng chí hướng đến
 
đồng chí đã tu tập được đến bao nhiêu % như chính quả đồng chí hướng đến
Mày còn vô minh lắm.
Như ví dụ học đánh tiến lên ở trên, đứa bé có biết là còn bao nhiêu quy luật, cách tính không? Chỉ có tiếp tục không ngừng tu tập tinh tấn, thì mới tới gần bến bờ giác ngộ. Chứ mải xem mình đi được bao nhiêu phần trăm đoạn đường, thì mày sẽ dừng lại ở cuối đường do mày tự đặt ra thôi.
 
Mày còn vô minh lắm.
Như ví dụ học đánh tiến lên ở trên, đứa bé có biết là còn bao nhiêu quy luật, cách tính không? Chỉ có tiếp tục không ngừng tu tập tinh tấn, thì mới tới gần bến bờ giác ngộ. Chứ mải xem mình đi được bao nhiêu phần trăm đoạn đường, thì mày sẽ dừng lại ở cuối đường do mày tự đặt ra thôi.
hiểu rồi, tức là mày đang đi trên đường, thỉnh thoảng đi đà phò tí rồi lại đi tiếp, vẫn chưa đến được đích, phải ko?
 
hiểu rồi, tức là mày đang đi trên đường, thỉnh thoảng đi đà phò tí rồi lại đi tiếp, vẫn chưa đến được đích, phải ko?
Đường đi vốn không có đích, đích là mày tự đặt ra thôi.
Tao ngoài việc đá phò thì cũng rủ rê lôi kéo người đi cùng, đó gọi là "Hạnh Bồ Tát". Tức là ngoài việc tự mình đến bờ giác, thì sẽ độ cho người khác đi cùng mình.
Địa ngục vị không, thệ bất thành Phật
Thế gian độ tận, phương chứng Bồ đề

Mày muốn tu tập thì có thể tự mình tu, có thể theo Hạnh Bồ Tát như tao, cũng có thể theo A La Hán, hàng yêu phục ma, cũng có thể theo Tịnh đàn sứ giả, là tuyên truyền kinh phật, giáo lý, hoặc Bát Bộ Thiên Long, là ngồi nghe kinh học đạo.
 
hiểu rồi, tức là mày đang đi trên đường, thỉnh thoảng đi đà phò tí rồi lại đi tiếp, vẫn chưa đến được đích, phải ko?
nói thật chủ tịch chưa đi trên kon đường đó đâu. chủ tịch chỉ thấy đường và chỉ mọi người đi thôi :vozvn (16)::vozvn (16):
 
Top