Truyện ngắn - Thị trấn

Nàng chưa chồng, yêu người đàn ông đã có vợ, làm việc cùng cơ quan. Người đàn ông không thể bỏ vợ nên nàng đành cứ đi bên lề cuộc đời anh. Nàng, chỉ cần được yêu, không đòi hỏi gì khác.

Cứ mỗi cuối tuần của chủ nhật cuối cùng trong tháng, họ, trên 2 chuyến xe khách khác nhau, cùng đến một thị trấn trung du heo hút cách thành phố họ đang sống hơn một trăm km.

Họ đến vào tối thứ 6, và, trên 2 chuyến xe khách khác nhau, lại trở về thành phố vào chiều chủ nhật. Nơi họ gặp, sống với nhau hai ngày mỗi tháng là một quán trọ tồi tàn, nằm trong một thị trấn tồi tàn của một vùng trung du heo hút, quạnh vắng. Đã mấy năm như thế, không cần hò hẹn, cứ lần lượt tháng này rồi tháng khác, đều đặn, dù có khi người này tới trước, có khi người kia tới trước. Nhưng thể nào cũng tới.

...

Một cuối tuần của một ngày cuối tháng mùa thu, nàng, vì có việc đột xuất, đáp chuyến xe cuối cùng trong ngày về thị trấn. Trải qua hàng trăm cây số đường bụi đỏ, nàng tới quán trọ, giật mình khi thấy đã hết ngày mà chàng chưa tới. Ngày thứ nhất... Ngày thứ hai... Đến bữa ăn, Nàng xuống nhà, uể oải trong cái nhìn đầy ái ngại, thương xót của vợ chồng người chủ quán.

Chiều chủ nhật, khi chỉ còn chuyến xe duy nhất rời khỏi thị trấn, nàng đành lên xe... Trước khi xe chạy, nàng nhìn lại một lần nữa, thị trấn đã lưu giữ mối tình mấy năm, lưu giữ cả mấy năm thanh xuân của nàng...

Xe chở nàng vừa rời khỏi, một chuyến xe khác, cũng là chuyến xe cuối cùng từ thành phố, hối hả vào bến xe thị trấn. Xe chưa kịp dừng bánh, người đàn ông cao lớn nhảy xuống xe...

Họ đã lạc nhau, một lần và mãi mãi...
 
Cái kết nó cứ ngái ngái tml ạ! Hay đạo tao chưa đủ để hấp thụ nhỉ?
 
Cái kết nó cứ ngái ngái tml ạ! Hay đạo tao chưa đủ để hấp thụ nhỉ?
Chắc tại mày chưa ngoại tình công sở bao giờ, kiểu ngoại tình bào mòn tuổi thanh xuân, tâm lý con người. Và nó chỉ cần một lý do để buông bỏ thôi.
 
"Xe chưa kịp dừng bánh, người đàn ông cao lớn nhảy xuống xe..."
Đấy. Cái câu này hại não này, cái người đàn ông cao lớn nhảy xuống xe là ai?
Nếu là người đàn ông cũ thì tại sao lại vội vã? Tại sao lại cao lớn? Hay người đc vợ ông kia thuê đến tạt a xít?
Hay chỉ là cố tình đến trễ để có lý do chia tay?
.....
Tao đọc nó cứ ám ảnh sao sao ấy! Chắc tại cái kết mở quá.
 
Nàng chưa chồng, yêu người đàn ông đã có vợ, làm việc cùng cơ quan. Người đàn ông không thể bỏ vợ nên nàng đành cứ đi bên lề cuộc đời anh. Nàng, chỉ cần được yêu, không đòi hỏi gì khác.

Cứ mỗi cuối tuần của chủ nhật cuối cùng trong tháng, họ, trên 2 chuyến xe khách khác nhau, cùng đến một thị trấn trung du heo hút cách thành phố họ đang sống hơn một trăm km.

Họ đến vào tối thứ 6, và, trên 2 chuyến xe khách khác nhau, lại trở về thành phố vào chiều chủ nhật. Nơi họ gặp, sống với nhau hai ngày mỗi tháng là một quán trọ tồi tàn, nằm trong một thị trấn tồi tàn của một vùng trung du heo hút, quạnh vắng. Đã mấy năm như thế, không cần hò hẹn, cứ lần lượt tháng này rồi tháng khác, đều đặn, dù có khi người này tới trước, có khi người kia tới trước. Nhưng thể nào cũng tới.

...

Một cuối tuần của một ngày cuối tháng mùa thu, nàng, vì có việc đột xuất, đáp chuyến xe cuối cùng trong ngày về thị trấn. Trải qua hàng trăm cây số đường bụi đỏ, nàng tới quán trọ, giật mình khi thấy đã hết ngày mà chàng chưa tới. Ngày thứ nhất... Ngày thứ hai... Đến bữa ăn, Nàng xuống nhà, uể oải trong cái nhìn đầy ái ngại, thương xót của vợ chồng người chủ quán.

Chiều chủ nhật, khi chỉ còn chuyến xe duy nhất rời khỏi thị trấn, nàng đành lên xe... Trước khi xe chạy, nàng nhìn lại một lần nữa, thị trấn đã lưu giữ mối tình mấy năm, lưu giữ cả mấy năm thanh xuân của nàng...

Xe chở nàng vừa rời khỏi, một chuyến xe khác, cũng là chuyến xe cuối cùng từ thành phố, hối hả vào bến xe thị trấn. Xe chưa kịp dừng bánh, người đàn ông cao lớn nhảy xuống xe...

Họ đã lạc nhau, một lần và mãi mãi...

Con thầy, vợ bạn, gái cơ quan...
Một khi đã dính vào thì coi như vào tù, ngột ngạt, gò bó. Lúc đầu yêu đương nồng nhiệt thì còn khỏa lấp được, sau 1 thời gian cái sự gò bó nó sớm muộn gì cũng đè sập 2 quả tim vàng mà thôi.
 
"Xe chưa kịp dừng bánh, người đàn ông cao lớn nhảy xuống xe..."
Đấy. Cái câu này hại não này, cái người đàn ông cao lớn nhảy xuống xe là ai?
Nếu là người đàn ông cũ thì tại sao lại vội vã? Tại sao lại cao lớn? Hay người đc vợ ông kia thuê đến tạt a xít?
Hay chỉ là cố tình đến trễ để có lý do chia tay?
.....
Tao đọc nó cứ ám ảnh sao sao ấy! Chắc tại cái kết mở quá.
Truyện đời cổ thời chưa có điện thoại thì lấy đâu ra axit, ông này là người tình, vì sao đó mà đến muộn. Cho nên hai người chia tay dù vẫn làm chung cơ quan. Nói chung thời đó tình yêu nó mỏng manh lắm.
 
Thể nào t cứ ám ảnh cái truyện này. Nó đồng cảm vs tao anh Lẩu ạ. Quê tao miền núi. Ngày đấy khu nhà bạn gái chưa có xe ô tô điện thoại cũng chả có. Thời đấy chỉ có bốt điện thoại thẻ. Rồi e ấy xa quê, nếu tao lên kịp thì có lẽ 2 đứa cũng đi cùng nhau. Và tao đạp xe 30km đến nhà e ấy, thì e ấy cũng mới đi. Tao đạp tiếp 10km nữa đến bến xe, thì chỉ gặp bố em ấy, em ấy vừa lên xe đi rồi. Bây giờ gặp lại, cũng tiếc nuối. Vì lúc đó em ấy có chờ tao tao, còn tao thì quá chậm...
Cảm ơn anh Lẩu tao đồng cảm với anh khúc cuối truyện
 
chuyện này kiểu như miêu tả lại một chuyện tình có thật trong cuộc sống từ góc độ người thứ 3 vậy
đọc thì đơn giản nhưng nếu nghĩ một cách sâu xa thì .... đau đầu bỏ mẹ nên eó nghĩ nữa
ở góc độ khác, có nhiều vụ ngoại tình, tuy ko bị bắt nhưng kết thúc trong im lặng vì lý do này lý do kia
Cái gì cũng có kết thúc, có chăng là cần một lý do để kết thúc.
thank bác Lẩu
 
tao từng yêu một em lễ tân khách sạn nồng nhiệt có, say đắm có. nc ngày đêm gặp nhau chịch vài lần tao thấy sợ vì em ấy dâm quá tao chịu ko nổi quằn quại lúc làm tình tao bị ra trước em ấy an ủi và vẫn yêu tao nhưng có một ngày tao nhận ra ko thể tiếp tục tao nhăn tin chia tay vì đã có vợ. tạo viết nhiều lắm và cái kết là em ấy chỉ nói ... vâng
 
Có chút hụt hẫng tiếc nuối, nhưng kết thúc sớm lại tốt cho cả hai
 
Nghe chăng thị trấn gió đông về
Nghe đêm mùa đông buốt tim người
Em ngủ quên dưới chân ngọn đồi
Nghe tháng năm dấu yêu phai tàn
Khi mùa đông đến quanh nơi đây
 
Top