Tao vừa đi xem về, đánh giá nhẹ cho chúng mày đứa nào muốn xem. Đéo cùng tần số mà vào kích đểu bắn mẹ ra chỗ khác nhé:
1. Tao đánh giá cao việc một tổ chức nhà nước có đầu tư đúng và đủ ở phim này, rất nhiều phim trong quá khứ làm lấn cấn từ bối cảnh, diễn viên, kịch bản tới kĩ xảo. Đại khái là phim này làm cũng ra ngô ra khoai và có tiềm năng.
2. Kịch bản tao thấy chưa tới, tức là câu chuyện gốc nó cảm động kiểu chiến tranh phá hoại mọi thứ trừ tinh thần dân tộc và tình yêu, nhưng khi thực hiện cái câu chuyện này lên màn ảnh thì có quá nhiều chỗ nửa vời, không đến mức chưng hửng nhưng không hay đến độ ghi nhớ điều gì sau khi xem. Tao nghĩ do trình độ của biên kịch cũng có thể do môi trường nhà nước cũng cần phải tiết chế hoặc kiểu viết ra nhưng năm người mười ý vào sửa để nó đi sát với thực tế. Tóm lại, ý tao ở đây là kịch bản này không buồn ngủ như xem phim tài liệu nhưng cũng không hay để đọng lại điều gì.
3. Bối cảnh: Tao thấy đoàn đầu tư bối cảnh nhiều vcl, cảm giác như đổ phần lớn tiền vào bối cảnh vì nó rất đúng với thực tế. Điểm này phải khen nhưng điều đó cũng chỉ là 1 phần trong tổng thể.
4. Diễn viên: Nữ chính diễn không đạt, đơ và không làm nổi bật được nhân vật, đ hiểu có cơ cấu gì không chứ các vai khác đều những nghệ sĩ gạo cội thì đóng rất đạt. Tao thầm nghĩ cái phim này kém hay có khi do vụ này?!
5. Kĩ xảo: Tao thấy kĩ xảo vẫn giả, giả ở đây chúng mày hình dung như kiểu nhìn phim trường thật tự dưng có quả lửa cháy như Call of Duty, dù bóc tách 2 thứ ra thì nó vẫn đẹp nhưng lại không đủ thuyết phục. Nhưng dù sao tao thấy sự cố gắng này xứng đáng ghi nhận.
6. Dù là phim lịch sử, các đánh giá trên mạng đều nói phim cảm xúc, nhưng thực tế ra tao và mọi người xem cười nhiều hơn khóc. Cái cười ở đây không phải kiểu lố lăng mà nó đến từ cái sự đơn giản, ngây ngô thường ngày của nhân vật. Phần này tao thấy chắc tùy gu thưởng thức mấy món gây cười của mỗi cá nhân nên tao cũng coi lưng chừng.
Chốt lại là tao thấy đáng xem, xem để biết và có thêm trải nghiệm lẫn góc nhìn về điện ảnh Việt.