Phạm Phương Thảo kể về hành trình trở thành ca sĩ trẻ nhất được phong NSND


Phạm Phương Thảo có tên trong danh sách được phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ Nhân dân (NSND) lần thứ 10 theo quyết định số 1431/QĐ-CTN do Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ký ngày 28.11. Chị là ca sĩ trẻ nhất được phong tặng Nghệ sĩ Nhân dân khi mới ở tuổi 41. Lao Động có cuộc trò chuyện với Phạm Phương Thảo để chia sẻ về sự nghiệp cũng như cuộc sống hiện tại của chị.
Chị là ca sĩ trẻ nhất được phong tặng danh hiệu NSND, khi biết thông tin này chị có cảm thấy bất ngờ?
Ca sĩ Phạm Phương Thảo. Ảnh: Nhân vật cung cấp
Ca sĩ Phạm Phương Thảo. Ảnh: Nhân vật cung cấp- Về quy chế, quy định xét tặng danh hiệu, tôi không bất ngờ vì tôi đã đủ thời gian công tác cũng như các huy chương để làm hồ sơ. Tuy vậy, tôi ngạc nhiên khi biết mình là người trẻ nhất được xét tặng danh hiệu NSND lần thứ 10. Sau khi nhận thông tin, tôi vui mừng vì nhận được nhiều lời chúc mừng từ khán giả, đồng nghiệp.
Ngoài ca hát, chị còn làm thơ, viết văn. Chị muốn thể hiện sự đa tài?
- Tôi đam mê nhiều lĩnh vực nghệ thuật và muốn thử sức mình. Giống như khi ca hát, tôi hát nhạc dân gian là chủ yếu nhưng đôi khi hát cả nhạc thính phòng, nhạc trữ tình. Với thơ, tôi cũng có khá nhiều màu sắc. Mọi người hay ưu ái gọi tôi là “con cháu” của Hồ Xuân Hương. Tôi rất thích thơ của Hồ Xuân Hương và Nguyễn Du. Hồ Xuân Hương có nét đanh đá, ghê gớm, chua chát. Nguyễn Du lại rất tình tứ, nhân văn. Tôi thần tượng họ nên khi viết về quê hương, con người hay phụ nữ, tôi cũng ít nhiều bị ảnh hưởng.
Hiện tại, chị có cuộc sống sung túc, sự nghiệp thành công. Trước kia, chị sinh ra trong hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn vì nhà đông con. Nhìn lại hành trình đó, đâu là động lực để chị nỗ lực?
- Có thể nói, thế hệ 8x chúng tôi khổ là khổ chung, nghèo là nghèo chung. Ai đi học bố mẹ cũng phải vay tiền, ai cũng có lúc đói lúc no. Tôi cũng giống những người bạn của mình. Nhưng tôi không hề có ý thức rằng mình phải nỗ lực, phải học giỏi vì nhà mình nghèo. Sau khi học xong, tôi đạt giải Sao Mai.
Tôi bắt đầu đi làm, chạy show. Hồi ấy 21 tuổi, tôi đã được coi là ngôi sao, được khán giả ngưỡng mộ. Tôi cũng chỉ biết mình được trả cát-xê cao hơn nhưng nói thật, khi về nhà tôi còn không kiểm tra xem phong bì có bao nhiêu. Lúc đó, có thời gian cao điểm, ngày nào tôi cũng hát 7 - 11 show. Mà ngày ấy tôi phải tự trang điểm, dậy từ 4 giờ sáng để là áo dài, làm tóc.
Tôi chạy xe máy đến các điểm diễn suốt sáng đến đêm. Về đến nhà, tôi chẳng còn quan tâm xem mình nhận được bao nhiêu. Có lúc tôi còn quăng phong bì ra khỏi túi để mai diễn tiếp (cười). Tôi may mắn có em gái ở cùng để cất tiền hộ. Những ngày đầu, tôi không quan tâm chuyện tiền bạc, không ý thức được mình đang kiếm tiền. Có thể dùng câu “thánh nhân đãi kẻ khù khờ”. Cuộc sống hiện tại của tôi nói sung túc thì hơi quá nhưng không thiếu thứ gì. Đó là điều may mắn đối với tôi.
Đi qua nhiều sóng gió trong cuộc đời, quan điểm về hạnh phúc của chị có thay đổi?
- Có lẽ ở mỗi độ tuổi, người ta sẽ định hướng hạnh phúc theo cách khác nhau. Hồi trẻ, tôi có tình yêu, tôi lấy chồng, tôi định nghĩa hạnh phúc của mình là gia đình nhỏ. Nhưng khi đổ vỡ, tôi được bố mẹ, anh chị em, bạn bè yêu thương, vỗ về, tôi bỗng thấy mình bé bỏng trong vòng tay họ. Dù đã ngoài 40 nhưng tôi vẫn thấy bản thân chưa lớn vì bố mẹ vẫn chăm sóc tôi như còn nhỏ, bạn bè vẫn quan tâm, dành thời gian đi chơi với tôi. Tôi chỉ mong bố mẹ khỏe mạnh, anh chị em có cuộc sống êm đềm, vậy là vui rồi.
Hiện tại, cuộc sống hàng ngày của chị diễn ra như thế nào?
- Tôi chuyển ra ngoại ô sống 3 năm nay rồi, cảm giác chật chội phố phường ồn ã đã không còn. Tôi sống cùng cây cỏ, sáng ngắm cây nở hoa chiều ngắm cây ra quả. Tôi có người thân, bạn bè lên thăm. Nếu có lịch trình, tôi lại trang điểm “về phố” biểu diễn. Tôi bắt đầu và kết thúc một ngày nhẹ nhàng, thoải mái, thư thái.
Tôi không cần lo nghĩ chuyện mưu sinh, muốn có cuộc sống đơn giản. Mọi thứ đến với tôi một cách tự nhiên. Tôi không phải lao tâm khổ tứ thi thố để có giải. Tôi được các cô chú, anh chị ở cơ quan giao bài hát để đi thi, rồi may mắn được giải. Tôi đủ tiêu chí, làm hồ sơ xét duyệt phong danh hiệu một cách thuận lợi. Tôi nghĩ tôi khuyết ở chỗ này thì sẽ được bù ở chỗ khác. Ai cũng sẽ có những điều hạnh phúc, những điều dở dang.
 
Lỵt pẹ

Một kml xuất thân nghèo. Mà kiếm được tiền về đéo kiểm. Nghe thối hơn cứt
Đéo kể đi hát nó có giá do tml bầu chậu nó đưa ra rồi. Có lý bòi gì mà kêu nhiều ít.
Tiền hát mòn lưỡi. Đéo thể mua cơ ngơi 8k m2 như đang có. Nên kết luận chỉ có tiền chùa của tml bố đường thôi.

Tẩy trắng mà cũng ngu lol

Tô lâm đâu. Xua quân điều tra kml này cho tau ngay

Hố hố
 
Nghe nó tả tóm tắt lại như sau:
- Lần đầu tiên tại khách sạn Sherato, được nhiều người canh gác bên ngoài.
- Các lần sau tại khu nghỉ dưỡng DLC.
- lần lâu nhất chắc 1 tiếng 30 p.
- lần nhanh nhất là tại giờ nghỉ trưa

Hành trình này ko phải ai cũng làm được hầy
 
Nghe nó tả tóm tắt lại như sau:
- Lần đầu tiên tại khách sạn Sherato, được nhiều người canh gác bên ngoài.
- Các lần sau tại khu nghỉ dưỡng DLC.
- lần lâu nhất chắc 1 tiếng 30 p.
- lần nhanh nhất là tại giờ nghỉ trưa

Hành trình này ko phải ai cũng làm được hầy
Bao nhiêu lần thì đc gừng sĩ nhe răng?
 
Nghe nó tả tóm tắt lại như sau:
- Lần đầu tiên tại khách sạn Sherato, được nhiều người canh gác bên ngoài.
- Các lần sau tại khu nghỉ dưỡng DLC.
- lần lâu nhất chắc 1 tiếng 30 p.
- lần nhanh nhất là tại giờ nghỉ trưa

Hành trình này ko phải ai cũng làm được hầy
Nghe mấy con phò ns ngứa đít vcc
 
Mõm em tuy có rộng nhưng chắc cũng phải bú tới sái quai hàm rồi. Thôi mừng cho em nó. :vozvn (22):
 
Top