Live Phương Nguyên nói tín ngưỡng tranh chấp

CoNguyetPhuongNguyen

Đàn iem Duy Mạnh
Vietnam
Cái nhìn sơ lược về tín ngưỡng :
Tại hạ không có tôn giáo tín ngưỡng, thậm chí không có tín ngưỡng. Một từ "Tín ngưỡng", nói trắng ra là "Quyết giữ ý mình" mà thôi.

Còn phân tích chiều sâu, gọi là "Tính không thể thông ước". Người thờ phụng phạm thức khác nhau, sẽ không thể thực hiện giao lưu. Dùng toán học thuyết minh là : A chỉ có thể là A; B chỉ có thể là B. B có thể thay thế được A ( cách mạng ), nhưng B vĩnh viễn không thể là A. Tức A cùng B là không thể thông ước.
=> Cho nên bất kỳ một loại tư tưởng nào, hay kinh điển nào, mặc kệ tiến bộ hay không, một khi trở thành tôn giáo, cũng biến hẹp hòi.

Tiền đề thành lập của bất kỳ tôn giáo nào, ít nhất là có người (Vô điều kiện) tín ngưỡng tuyệt đối nó. Bất luận trung tâm của tôn giáo nào, đều có đối tượng mà giáo đồ tin tưởng nó tuyệt đối vô điều kiện.

+ Với đối tượng này, mọi người vô điều kiện tin tưởng nó là nơi sinh ra và trở về của mọi sinh mệnh, cho nên kính sợ nó.

+ Kẻ vô điều kiện tin tưởng nó nó làm giá trị phán đoán tất cả, cho nên tố cầu nó.

+ Vô điều kiện mà tin tưởng nó an bài tất cả trật tự, cho nên vâng theo nó.

+ Vô điều kiện mà tin tưởng nó vượt qua chính mình, cho nên cầu nguyện nó.

Theo tại hạ quan sát đạt được, "Phàm người có tín ngưỡng tôn giáo càng kiên định, thì càng không có tự tin" -> Lý do bởi, kẻ đem hết thảy của bản thân, ký thác trên một đối tượng hư vô mờ mịt, sao có thể nói là tự tin chân chính. Nên tôn giáo là PUA mạnh nhất trong lịch sử nhân loại..

Cuối cùng, diễn sinh ra tính đấu tranh, nhỏ nhỏ thì như thớt này, lớn lớn to to thì như 4 lần diệt Phật, Thánh chiến của Kito... Lý cố nhiên vậy.

Bởi vì tín ngưỡng, sinh ra chấp nhất, bởi vì chấp nhất, sẽ phản đối ý kiến nào đó khiến bản thân phản cảm, thậm chí thống hận.

Kết quả là, cãi nhau bùng nổ, khuyết tật của bộ não người cũng hiện ra. Nếu mỗi người việc nào ra việc đó, vào lúc mấu chốt có thể khởi động năng lực đổi vị trí để tự hỏi, thì sẽ không cãi nhau.

Tất cả những ý kiến tại hạ đề cập phê phán ở đây, kỳ thực là ý kiến cá nhân hoặc ý kiến của một bộ phận người nào đó. Một ít người luôn sai lầm cho rằng ý kiến cá nhân nào đó chính là định luận cuối cùng hoặc định luận sắt thép mang tính quyền uy, đánh sâu vào phòng tuyến tâm lý của họ, thế là cãi lộn nảy sinh.

Kỳ thực đây là việc cực sai lầm, loại sai lầm vô cùng này, bắt nguồn từ thiếu hụt (khuyết tật) của não bộ, con đường thần kinh về năng lực tự hỏi không hoàn chỉnh. Loại khuyết tật của não bộ, lại bắt nguồn từ kết cấu tri thức cá nhân và trải nghiệm khác nhau của mỗi người, dẫn tới nhận tri nguyên lai của não bộ bị lỗi, không thể có được nhận tri chính xác.

Bởi vì não bộ người tồn tại nhiều thiên lệch, cho nên phương pháp để mọi người tiến hành tự hỏi tư biện chính xác sẽ rất quan trọng

Tôn giáo có thể ví dụ giống như người thân của mình, người khác nói vài câu, khó tránh khỏi không vui, cũng về tình có thể hiểu.

Nhưng tại hạ chỉ có thể nói, tin Phật, không chấp nhất, mới thực sự là tin, mới là hiểu chân ý của Phật.
 
Top