Quá khứ lên voi xuống chó

NGUỒN Đ.Q.LỘC

"Tôi đã từng kiếm được 100-300 triệu/tháng nhờ internet (hay một vài trong số các bạn ở đây thích gọi với từ mmo) từ những năm tôi 19-20 tuổi", anh Lộc kể.

Kể về quá khứ "lên voi, xuống chó" của cuộc đời mình, anh Lộc chia sẻ cho mọi người những bài học và kinh nghiệm sâu sắc. Thậm chí, không ít người phải thốt lên: "Thật ly kỳ" hay "thăng trầm như một bộ phim", "quá khứ của bác li kì như bộ tiểu thuyết vậy".
Như đã nói, tôi đã từng kiếm được 100-300 triệu/tháng nhờ internet (hay một vài trong số các bạn ở đây thích gọi với từ mmo) từ những năm tôi 19-20 tuổi, và thu nhập đó duy trì được khoảng 2 năm.
Sau đó là quãng thời gian trượt dài trong các cuộc chơi bar sàn, gái gú và cờ bạc. Các bạn biết đấy, một cậu choai choai với thu nhập từng ấy, đi BMW, tự tay kiếm ra tiền thì tự phụ và ham mê đuổi theo các thú vui mụ mị thế nào. Hậu quả là tôi gần như tay trắng vào khoảng cuối năm 2009-2010 và tôi tỉnh giấc mộng dài.
Giai đoạn 2010-2013, tôi lao vào kinh doanh bất cứ cái gì tôi nghĩ là ra tiền và đó cũng là giai đoạn tôi chính thức trắng tay do lao vào kinh doanh mà không biết cái gì cộng với tính tự phụ, không những thế còn mang số nợ ngân hàng lên tới 1 tỉ 3.
Trong một đêm trằn trọc không ngủ, xoay hết bên nọ tới bên kia, khóc ướt hết ruột non ruột già (đàn ông nước mắt chảy ngược), tự trách thân mình sao quá kém cỏi, suy nghĩ mông lung vì không biết gia đình mình rồi sẽ thế nào, mẹ, anh chị, các cháu mình rồi sẽ ở đâu (hai gia đình chị hai, chị ba giai đoạn đó cũng đang khó khăn và đang ở chung trong căn nhà của tôi). Và giờ chỉ có hai lựa chọn:
- Bán nhà đi thanh toán nợ nần.
- Cày kéo trả nợ.
Rõ ràng là phương án thứ nhất khả thi hơn. Còn phương án thứ hai: nợ cả gốc cả lãi ngân hàng một tháng là 34 triệu chưa kể các món nợ bên ngoài, thu nhập hàng tháng hiện tại: âm. Nghe có vẻ không khả thi mấy.
Vậy mà tôi đã quyết định chọn phương án thứ hai.
Tôi bắt đầu lục lại các mối quan hệ của tôi trong giai đoạn tôi thất bại. Tôi nhận ra tôi có rất nhiều mối quan hệ với các chủ shop điện thoại và phụ kiện. Tôi bắt đầu từ đây, chính xác là nhặt bạc lẻ từ đấy.
Tôi dùng sự uy tín và tin tưởng họ dành cho tôi để mượn máy về bán và ăn chênh lệch. Thực sự là giai đoạn đó rất khó khăn vì mượn máy về mỗi máy bán chỉ lời được 50-100K. Một trong số những người đó là Tú Cheap Mobile, anh Cường Vnpad và anh Nam Râu Trắng (Nam Cò).
Kết hợp với hàng tồn từ trước đó thanh lý đi, tôi gom góp được khoảng 30 triệu, cắm thêm con xe ghẻ được 30 triệu, tổng cộng được 60 triệu (lại phải cám ơn thêm ông anh xã hội đã giúp tôi cầm con xe tàu với cái giá đó). Sau đó, tôi quyết định lên đường sang Thâm Quyến đánh hàng. Phải nói với các bạn là trong quãng thời gian thất bại thì tôi đã sang Trung Quốc rất nhiều lần rồi và tôi cũng bập bẹ được một chút tiếng Trung.
Có 60 triệu trong tay, tôi nhập tất tay một mã điện thoại là LG Lu6200 (một dòng điện thoại rất hot thời kì đấy) được khoảng 25 chiếc. Về Việt Nam, kết hợp với các kiến thức marketing online đã có được trước đó. Tôi đẩy mạnh bán và thu về lợi nhuận được khoảng 15 triệu trong 1 tuần.
Và tôi tiếp tục làm như thế, mượn máy, bán lại, gom tiền đi nhập hàng.
Trong quá trình nhập hàng, phát triển thương hiệu cá nhân thì một bước ngoặt giúp tôi thoát ra hẳn vũng lầy.
Đó là mảng kinh doanh phụ kiện. Thời đó tất cả các dòng điện thoại Android bán dưới dạng xách tay đều được các cửa hàng tặng chung một loại sạc cáp của Samsung do nguồn hàng made in Vietnam sẵn và hàng fake samsung cũng rẻ. Do kinh doanh điện thoại LG nên tôi nhận ra một điều là: điện thoại LG rất dễ bị liệt cảm ứng nếu dùng sạc cáp của hãng khác không phải của LG và thị trường sạc cáp cho LG đang bị bỏ ngỏ, mức lợi nhuận thì rất đáng thèm thuồng. Và tôi đào sâu vào nhược điểm đó của thị trường.
Bước ngoặt đó là khi tôi bỏ tiền ra nhập 300 bộ sạc cáp LG. Trong thời gian chờ hàng về, tôi đi một loạt bài cảnh báo về tình trạng loạn liệt cảm ứng và nguy cơ chập cháy nổ các dòng điện thoại LG nếu không dùng đúng sạc cáp của LG trên các forum công nghệ như Tinhte, Lgviet...
Trong các bài viết đó tôi đều có chốt một câu: "hãy yêu cầu chủ cửa hàng đưa cho bạn bộ phụ kiện LG chính hãng, máy nào sạc đó khi mua điện thoại cũ". Đồng thời, tôi cũng nhắn tin cho tất cả các cửa hàng đang bán LG thông báo rằng tôi đang cung cấp sạc cáp LG chính hãng. Và thị trường ngay lập tức phản hồi lại: người dùng đi đâu mua LG là đòi phải có sạc cáp LG.
Khi người tiêu dùng cần thì người bán hàng phải cấp: đó là quy luật cầu cung. Và họ nhớ tới tin nhắn của tôi, bốc máy lên và gọi cho tôi. Tôi bán được hàng và nếu tôi nhớ không nhầm là thời gian đầu tôi lời được 30-40K/bộ sạc cáp bán ra. Thời gian sau đó do cạnh tranh nên lợi nhuận giảm xuống nhưng cũng duy trì ở mức 10K / 1 bộ.
Một ngày tôi bán được 200-300 bộ, thấp điểm thì cũng là 100 bộ. Tôi tiếp tục áp dụng chiến thuật đó cho các dòng sạc cáp Samsung, Sky, HTC, Sony... Và đó chính là bước ngoặt giúp tôi thoát được việc phải bán nhà, không những thế còn giúp tôi có tiền đề tạo nên như ngày hôm nay.
Trong giai đoạn làm phụ kiện, có một ngày mà còn đọng lại cảm xúc trong tôi đến tận bây giờ. Đó là một ngày như bao ngày: hàng về và để tiết kiệm 100K tiền xe ôm, tôi mượn xe của bà chị đi lấy hàng nhân tiện chở ra cửa hàng (do con xe ghẻ của tôi đang nằm trong tiệm cầm đồ).
Con Attila của bà chị tôi thì lúc đó xập xệ lắm rồi, máy thì gào và xăng thì ăn kinh khủng. Khốn nạn thêm là đi được nửa đường tới ngã tư Trần Duy Hưng - Huỳnh Thúc Kháng thì xe hết xăng, tắt máy.
Tôi xuống dắt bộ trong cảnh trời mưa lâm thâm, cảm giác như mọi ánh mắt đổ dồn vào tôi - họ cười mỉa mai, khinh miệt, bất giác nước mắt cứ trào ra, ướt nhòa, mọi tủi hờn dâng lên: một thằng từng kiếm vài trăm triệu một tháng, từng vung tiền không tiếc tay cho các cuộc chơi thâu đêm, thì bây giờ đang phải dắt con xe đầy bùn, oằn mình đẩy xe qua từng con dốc, nhặt nhạnh từng cắc bạc lẻ..
Mưa vẫn mải miết, dòng người vẫn trôi và tôi vẫn khóc, môi mím chặt!"
 
Đời phải có lúc này lúc nọ, năm ngoái tao trúng mấy đơn hàng ngon, tháng dư gần 200tr đều đều. Lúc có tiền thì đéo chịu tích tiêu sài hoang phí , mua đủ thứ linh tinh.
Giờ làm ăn khó khăn, tháng dư ra dc vài chục chỉ đủ tiêu, lắm khi còn âm vào khoản tiết kiệm. Cũng may kịp mua xe sửa nhà xong xuôi.
Giờ đang gây lại, ko có gì là muộn cả.
 
Đời phải có lúc này lúc nọ, năm ngoái tao trúng mấy đơn hàng ngon, tháng dư gần 200tr đều đều. Lúc có tiền thì đéo chịu tích tiêu sài hoang phí , mua đủ thứ linh tinh.
Giờ làm ăn khó khăn, tháng dư ra dc vài chục chỉ đủ tiêu, lắm khi còn âm vào khoản tiết kiệm. Cũng may kịp mua xe sửa nhà xong xuôi.
Giờ đang gây lại, ko có gì là muộn cả.

Để khi nào rãnh mình up lên xamvn ! Qui tắc quản lý tài chính hiệu quả ! Bác nhớ vào xem !
 
Top