Vốn dĩ giàu nghèo nó chỉ là khái niệm mà thôi, thế nào là nghèo thế nào là giàu còn tuỳ thuộc vào môi trường sống xung quanh của tụi bây. Cố gắng phấn đấu và hài hoà nó là cách tốt nhất...
Giàu mà không tìm được 1 người vợ yêu thương mình, hay ko tìm đc 1 người bạn tri kỷ, 1 tình cảm chân thật từ gia đình họ hàng, thì giàu cũng vô nghĩa, cũng cảm thấy cuộc sống quá bon chen và giả tạo mà thôi...
Mà nghèo quá, không đủ điều kiện chăm sóc những thứ tình cảm chân thành ( nếu có) thì sẽ cảm thấy nuối tiếc. Nên là cứ cố gắng phấn đấu, cứ gánh lấy gánh nặng cuộc đời 1 cách vừa đủ thôi.
Bản chất hạnh phúc là cái cực khó để định nghĩa, giàu nghèo là cái cực khó để đong đếm nên càng cố tìm càng không ra...
Như trải nghiệm của bản thân tao, công việc cuộc sống lúc mới ra trường khó khăn, vất vả, thì đi làm đủ ăn 1 bữa no, mua được 1 chai nước uống, 1 hộp bánh cũng đã thấy có chút niềm vui trong lòng rồi. Còn bây giờ có tiền, gọi là rủng rỉnh thì mua xe, mua đồng hồ đắt 1 tí cũng không thấy vui vẻ gì. Có những lúc tao nghĩ trong lòng ai cũng mơ hồ nghĩ về hạnh phúc, nhưng chẳng ai cầm nắm được nó...
Tuổi trẻ mộng mơ có 1 người yêu mình chân thành lại không đủ điều kiện chăm sóc, có những người bạn tình cảm đơn thuần thì lại không đủ kinh tế tri thức để vun đắp, có bố mẹ già yêu thương thì lại không báo hiếu được, đến khi có tiền, sex với gái xinh là đơn giản, kết giao với nhiều người là đơn giản, mua đồ đắt tiền là đơn giản nhưng mà ngoảnh lại thì chưa chắc đã tìm được 1 tình yêu trong trẻo, chưa chắc đã có những người bạn vô tư, cũng chưa chắc còn bố còn mẹ để báo hiếu...
Cho nên là cứ kiếm tiền đi, nhưng đừng coi tiền là tất cả... Đời vốn không công bằng, chỉ có điều đời cho chúng ta 1 vài thứ: Thời gian, cảm xúc, sinh mệnh,... Gọi chung là trải nghiệm, những cái đó giàu nghèo đều như nhau. Làm gì bản thân mình thấy thích vậy là đủ.
@Olineasdf ,
@dungdamchemnhau .