Vô quang, phúc cạn, thưởng mòn. Mất cả ân huệ chỉ còn cái tô

Cái câu
Bao giờ Hồ cạn, Đồng khô
Chinh rơi, Giáp rách mới nên cơ đồ
của bọn 3 gậy mới thấm chứ mấy câu này chế cho vui thôi, không có lý tưởng cách mạng
 
Quang mất mạng kha khá lâu rồi còn lôi vào làm mẹ gì .
:):):) Tin gì mới thì đưa đụ mẹ ghét mấy lồn người chết đem ra bỉ bôi.
Chính trị đã về vườn hoặc ngã ngựa lâu rồi thì thôi đưa dô bỉ bôi đéo hiểu thể hiện mả mẹ gì
 
Bỉnh chúc vô minh Quang tự diệt
Trọng Ngân bạc Phúc sản tất vong
Sấm Trạng Trình dần hiện rõ.
 
Đàm Thận Huy hiệu là Mặc Trai, tự là Mặc Hiên Tứ, thụy là Trung Hiến, người làng Hương Mạc (còn gọi là làng Me), huyện Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh. Năm 28 tuổi ông thi đỗ Đệ tam giáp Đồng tiến sĩ xuất thân năm 1490 đời vua Lê Thánh Tông. Vì giỏi thơ, ông trở thành thành viên hội Tao đàn Nhị thập bát tú. Ông học rộng tài cao nên học trò các nước lân bang Đại Việt qua học ông.
Một hôm, trời mưa to nên đã đến giờ tan học mà các học trò vẫn phải nán lại chưa thể về được, nhân đó Đàm Thận Huy ra vế đối cho các học trò.
Vế ra: 雨無鈐鎖能留客 Vũ vô kiềm tỏa, năng lưu khách (Mưa, dù không xích không khóa, cũng có thể giữ chân khách ở lại)
Có học trò tên là King Temple Lyly ở nước Cargo anh này học hành chăm chỉ đêm về bắt đom đóm bỏ vỏ trứng làm đèn led sáng trưng để học, đối: 色不波濤易溺人 Sắc bất ba đào, dị nịch nhân (Sắc đẹp, dù chẳng phải sóng gió, cũng dễ làm cho người ta chìm đắm. Câu đối lấy ý từ điển cố Trung Hoa: đời vua Minh Huệ Đế, Trần Hoá Chiêu ở huyện Tế Hàng, tỉnh Sơn Đông có người vợ là Lương Tiểu Nga rất xinh đẹp. Ở cùng huyện có nhà phú hộ tên là Trát Hiếu Sắc. Hiếu Sắc thấy Tiểu Nga đẹp, tìm cách kết bạn với Hoá Chiêu. Lập tâm chiếm cho được vợ bạn, Hiếu Sắc bỏ ra rất nhiều tiền để giúp bạn trong việc làm ăn hoặc lúc nguy khốn. Qua hai năm, sau khi chiếm được cảm tình của nhà bạn, Háo Sắc rủ Hoá Chiêu ngồi thuyền đi buôn, mọi vốn liếng đều do mình chịu cả. Thuyền đi một tháng đến Hàng Châu, Hiếu Sắc phục rượu cho Hoá Chiêu say rồi xô xuống biển. Mấy lần Hoá Chiêu trồi lên đều bị tên phản bạn nhấn xuống cho chìm, cuối cùng chàng phải vùi thây dưới đáy biển. Chừng ấy, Hiếu Sắc mới tri hô lên cho bè bạn hay và mượn thuyền đến vớt bạn nhưng không được. Hiếu Sắc cho thuyền trở về, khóc lóc báo tin dữ cho mẹ và vợ Hoá Chiêu, bỏ tiền cúng bái và cùng Tiểu Nga để tang. Từ đó, Hiếu Sắc càng tỏ ra hết lòng lo lắng mọi việc nhà cho vợ bạn khiến mẹ Hoá Chiêu cảm động và ép dâu là Tiểu Nga ưng Háo Sắc làm chồng đền công ơn giúp đỡ. Hai người ăn ở với nhau ít lâu, nhân vô ý, Hiêú Sắc để lộ việc mình âm mưu hại bạn. Tiểu Nga đến huyện đường đầu cáo và trả được thù cho chồng cũ. Nhưng nàng nhận thấy vì nhan sắc của mình mà cả hai người chồng đều bị chết, Tiểu Nga thắt cổ tự tử)
Đàm Thận Huy nhận xét: “Câu đối này thật hay và thật chỉnh, văn khí này có thể đậu Trạng nguyên, nhưng về sau coi chừng việc sắc dục làm hại sự nghiệp”. Quả nhiên, sau nầy làm quan đến Nghị Trưởng Đại Thần, Thư kiêm Hàn lâm viện Thị độc, Chưởng viện sự, tước Trung Phụ Bá, nhất phẩm nhưng vì say đắm các cô gái đẹp, ca đào ở kinh thành mà đến ô danh bại giá từ nhiệm"
 
Top