Tại sao Lưu Bang không học hành không võ vẽ gì lại thống nhất được thiên hạ?

Có 2 điểm quan trọng để Lưu Bang chiến thắng.
- Lưu Bang đã ở tuổi "tri thiên mệnh" 4, 5x hiểu việc đời nên có lòng người. Trước khi khởi nghĩa dù lão k học hành võ vẽ nhưng qua sử sách lão cũng là đình trưởng, tức giống tổ trưởng dân phố hay dân quân chỉ dưới quan huyện. Tức lão đã có nền tảng lãnh đạo và hiểu về cách tập hợp cũng như sử dụng con người. Ngoài ra, lão rất biết mua lòng người bằng tất cả mọi thứ dù k giàu. Ở điểm này, có thể kết luận lão hiểu đời, lọc lõi và hiểu chính trị cùng cách lãnh đạo, có lòng dân.

- Kẻ chiến thắng chỉ là kẻ giỏi hơn trong cuộc chiến chứ k phải kẻ giỏi nhất. Xét tình hình, các chư hầu con con ngoài ra chỉ có Hạng Vũ và Lưu Bang là đáng lên làm vua. Nên xét đối thủ chính là Hạng Vũ.
Nói đến Vũ bá vương vô địch nhưng chỉ mới 2x còn trẻ trâu nên k tin người, chỉ dùng người họ hàng mình và bên vợ. Chuyện này chỉ có hại là vô tình đẩy tất cả nhân tài sang Hán. Trần Bình, Hàn Tín là 2 nv kiệt xuất từ Sở qua. Chưa kể Hạng Vũ tuổi trẻ mà thành công lớn dẫn đến ngạo mạn k nghe ai, Phạm Tăng 1 người cũng đủ gánh vác cả Sở nhưng Vũ lại đuổi. Vả lại Vũ cũng k có tầm nhìn xa, k chủ ý thống nhất mà muốn chia vậy. Đó cũng k phải mà mong muốn của dân lúc bấy giờ. Tóm lại điều 2 là do đối thủ của Lưu Bang k xứng tầm. Như tam quốc 3 thế lực xứng tầm nên mới ổn định và chia 3 như vậy.

Lấy vd thực tế. 2 Ceo cạnh tranh. 1 già dặn có kinh nghiệm bán lẻ luôn bổ nhiệm chức vụ theo năng lực cá nhân và chỉ đề ra hướng kd, 1 trẻ tuổi chưa có kinh nghiệm gì chỉ có sức trâu khuân vác mà còn k trọng dụng các trưởng phòng theo năng lực mà chỉ cho họ hàng vào làm. Nếu chỉ có 2 cạnh tranh lĩnh vực này chắc các huynh đệ biết kết quả rồi.
Mày nói cái ví dụ về ceo sai bét , mỗi giai đoạn phát triển của doanh nghiệp nó có đặc điểm riêng nên tương ứng với nó là phương pháp quản lý tổ chức phù hợp.
Nhiều doanh nghiệp, thuở ban đầu nhờ người chủ nắm bắt cơ hội mà phất lên nên họ không coi trọng yếu tố con người trong chiến lược kinh doanh của mình.
Những doanh nghiệp này tin rằng chỉ cần người chủ giỏi là đủ.

Nhưng khi doanh nghiệp phát triển qui mô kinh doanh lên và nguyên tắc vận hành của doanh nghiệp vì thế mà cũng chuyển từ "bóng bàn" sang "bóng đá". Thì khi đó, tầm quan trọng của vai trò cá nhân người chủ bị giảm đi.

Một người đứng đầu giỏi không thôi là chưa đủ, mà cần phải cả một đội ngũ giỏi. Tức là năng lực của từng cá nhân trong đội ngũ, và sự phối, kết hợp của từng người trong việc thực thi ý đồ (chiến lược) mới là yếu tố quyết định thành công cho doanh nghiệp.
Nhưng nhân sự cũng chưa phải là điểm dừng cuối cùng, một công ty mạnh thì phải mạnh đều hết, chứ không chỉ mạnh một hai chỗ, còn các chỗ còn lại thì yếu kém. Cũng như bóng đá, dàn công hay thì dàn thủ cũng phải giỏi, thì mới duy trì được hiệu số bàn thắng-thua nghiên về phía mình cho đến phút chót ...
 
Sửa lần cuối:
Theo tao thấy muốn mưu nghiệp lớn cần có những phẩm chất như sau:
1. Chí lớn. Dám nghĩ những điều phi thường. Nói trắng ra, những vĩ nhân thực ra ở mức độ nào đấy đều là những kẻ điên rồ, nghĩ và muốn những thứ người khác tưởng là không làm được. Nhiều thằng bảo nghĩ mà không làm thì vứt. Đúng. Nhưng cứ phải có suy nghĩ đã rồi mới đến hành động, không nghĩ, không tính thì làm mọt kiếp đéo đến đâu tuy nhiên 1000 thằng nghĩ ra mới có khi chỉ 1 thằng đạt đc đến cùng, vậy lại phụ thuộc mấy yếu tố bên dưới đây nữa.
2. Hiểu biết sâu rộng. Đừng nói chuyện mấy ông vĩ nhân mà không học, mấy ổng học ở cuộc đời, học từ sai lầm. Không kể là mày tích lũy kiến thức sách vở hay cuộc đời, mà tao nghĩ muốn ngon thì phải cả 2. Tướng tá ngày xưa, hay bất kể doanh nhân ngày nay cũng đều đọc cực nhiều. Phương Đông thì Khổng Minh, Lưu Bị, Tào Tháo,..v..v.... phương tây thì Napoleon, Hitler, ....hay như ngày nay Steve Jobs, Bill Gates đều là những kẻ đọc nhiều kinh khủng, đọc mới có kiến thức tổng hợp để có cái nhìn một bức tranh lớn, từ đó biết được thời đại, biết thế giới đang chuyển động như nào để tiếp tục hành động, đưa ra quyết định. Bác Hồ cũng là người đọc và đi rất nhiều.
3. Kiên định. Cái tao muốn nói là sự muốn làm. Có nghĩa là nếu có 2 thứ trên nhưng nhanh nản thì vứt. Nếu tìm hiểu thì sẽ thấy ở mọi ngành nghề thì những thằng đi đến cuối con đường là những thằng MUỐN LÀM nhất, chứ lại không phải là những thằng giỏi nhất. Vì cái MUỐN LÀM đó mà nó có thể đứng dậy sau 1000 lần ngã, đánh chết vẫn không từ bỏ. MUỐN LÀM thì nó sẽ tìm đủ mọi cách để làm, đôi khi cả thủ đoạn và tội ác. Hơn nhau ở mỗi chỗ đó chứ đâu.
4. Mệnh. Nói nghe có vẻ mê tín nhưng thời thế tạo anh hùng, nó có cả câu chuyện thế hệ ở đây nữa. Thời loạn mới xuất hiện anh hùng. Thời loạn chiến thì mới có anh hùng trận mạc. Thời loạn kinh tế ắt có anh hùng CEO. Có những thế hệ vô dụng và phí hoài, vì hoàn cảnh lịch sử, có những thế hệ hứng chịu, ảnh hưởng sự thay đổi nên sẽ có những vĩ nhân từ đó mà thành. Liên hệ đơn giản như sau, không phải ngẫu nhiên mà có Phạm Nhật Vượng là người ở thế hệ cuối 6X. Thế hệ khác không thể có Phạm Nhật Vượng thứ 2 được, thời thế khác rồi.
Chốt lại tao mượn lời của Tào Tháo trong đoạn uống rượu luận anh hùng với Lưu Bị
"Anh hùng phải là người sục sôi chí lớn, nghiền ngẫm kế hay. Tài ôm cả vũ trụ, chí lớn nuốt cả trời đất."
Nếu thấy mình như trên thì ắt là anh hùng cmnr.
Tao cũng chỉ hạng tiểu nhân vào bình loạn chính trị gọi là góp vui vậy thôi không dám lạm bàn :vozvn (19):
Tao thấy mài nói hay và cũng trùng ý tao. Nhưng tao thấy nhưng cái trên là điều kiện cơ bản còn thg làm nên nghiệp biết tùy cơ ứng biến mới là cao nhân. Tao ngẫm tại sao những thg xung quanh nó toàn thg bỏ đi nhưng nó biết vận dụng thế mạnh của những thg bỏ đi ấy để tạo nên tập thể mạnh. Vd thg châu tinh trì nó cũng là thg giỏi đấy chứ(tao lấy vd thôi ko cứ phải chính trị hay kinh tế mà trong tất cả mọi việc) nó cũng là thg nhà nghèo éo ai cho nó vai tốt cũng ko ai cho nó cơ hội nhưng nó biết thu dung những thg giống nó để tạo ra những bộ phim hài nhảm mà bây bọn trả Việt Nam! Vs tq thi nhau làm đấy thôi. Nhưng tao thấy mài cũng là thg học rộng tài cao và suy nghĩ rất sau sắc thêm hiểu biết xh cũng thuộc dạng chín tao nghĩ vậy
 
Tao thấy thế này: thằng Lưu Bang lập nên nhà Hán mấy trăm năm. Mà nó là vua thì quyển sách nào đáng giữ lại thì giữ lại, không thì đốt hết. Những thứ bọn mày đọc là do thằng đó và con cháu nó sai bọn sử gia viết và viết lại. Mấy trăm năm là đủ bịt miệng nếu có chuyện có thật trong dân gian. Những thứ bọn mày đang đọc không có thứ nào đáng gọi là sử cả. Đừng bàn luận mất công.
Tao cũng nghĩ vậy, có khi lưu bang cho người đâm lén hạng vũ rồi bịa ra trận đánh oai hùng, hoặc cũng có khi mua chuộc Ngu cơ bằng viên kim cương siêu to khổng lồ, thế là hạng vũ bị cưỡi ngựa đến chết
 
Có 2 điểm quan trọng để Lưu Bang chiến thắng.
- Lưu Bang đã ở tuổi "tri thiên mệnh" 4, 5x hiểu việc đời nên có lòng người. Trước khi khởi nghĩa dù lão k học hành võ vẽ nhưng qua sử sách lão cũng là đình trưởng, tức giống tổ trưởng dân phố hay dân quân chỉ dưới quan huyện. Tức lão đã có nền tảng lãnh đạo và hiểu về cách tập hợp cũng như sử dụng con người. Ngoài ra, lão rất biết mua lòng người bằng tất cả mọi thứ dù k giàu. Ở điểm này, có thể kết luận lão hiểu đời, lọc lõi và hiểu chính trị cùng cách lãnh đạo, có lòng dân.

- Kẻ chiến thắng chỉ là kẻ giỏi hơn trong cuộc chiến chứ k phải kẻ giỏi nhất. Xét tình hình, các chư hầu con con ngoài ra chỉ có Hạng Vũ và Lưu Bang là đáng lên làm vua. Nên xét đối thủ chính là Hạng Vũ.
Nói đến Vũ bá vương vô địch nhưng chỉ mới 2x còn trẻ trâu nên k tin người, chỉ dùng người họ hàng mình và bên vợ. Chuyện này chỉ có hại là vô tình đẩy tất cả nhân tài sang Hán. Trần Bình, Hàn Tín là 2 nv kiệt xuất từ Sở qua. Chưa kể Hạng Vũ tuổi trẻ mà thành công lớn dẫn đến ngạo mạn k nghe ai, Phạm Tăng 1 người cũng đủ gánh vác cả Sở nhưng Vũ lại đuổi. Vả lại Vũ cũng k có tầm nhìn xa, k chủ ý thống nhất mà muốn chia vậy. Đó cũng k phải mà mong muốn của dân lúc bấy giờ. Tóm lại điều 2 là do đối thủ của Lưu Bang k xứng tầm. Như tam quốc 3 thế lực xứng tầm nên mới ổn định và chia 3 như vậy.

Lấy vd thực tế. 2 Ceo cạnh tranh. 1 già dặn có kinh nghiệm bán lẻ luôn bổ nhiệm chức vụ theo năng lực cá nhân và chỉ đề ra hướng kd, 1 trẻ tuổi chưa có kinh nghiệm gì chỉ có sức trâu khuân vác mà còn k trọng dụng các trưởng phòng theo năng lực mà chỉ cho họ hàng vào làm. Nếu chỉ có 2 cạnh tranh lĩnh vực này chắc các huynh đệ biết kết quả rồi.
Tao đọc nhiều bài viết của mài thì thấy mài là thg văn võ song toàn. Tư duy của mài rất hay góc nhìn nhận cũng rất đặc săcccos chiều sâu. Nhưng tao thấy mài so sánh vế sau như thế tao thấy ko đúng lắm
 
Chỉ một chữ "Dám". Còn phân tích ra thù chả có cái gì là đúng hết. Ngay chữ Đúng còn sai.
Đọc qua tao thấy mài là thg uyên thâm nhưng mài phân tích rõ ra cho nhau hiểu chứ nói như trên thì dễ hiểu ra kiểu khác lắm
 
Mày nói cái ví dụ về ceo sai bét , mỗi giai đoạn phát triển của doanh nghiệp nó có đặc điểm riêng nên tương ứng với nó là phương pháp quản lý tổ chức phù hợp.
Nhiều doanh nghiệp, thuở ban đầu nhờ người chủ nắm bắt cơ hội mà phất lên nên họ không coi trọng yếu tố con người trong chiến lược kinh doanh của mình.
Những doanh nghiệp này tin rằng chỉ cần người chủ giỏi là đủ.

Nhưng khi doanh nghiệp phát triển qui mô kinh doanh lên và nguyên tắc vận hành của doanh nghiệp vì thế mà cũng chuyển từ "bóng bàn" sang "bóng đá". Thì khi đó, tầm quan trọng của vai trò cá nhân người chủ bị giảm đi.

Một người đứng đầu giỏi không thôi là chưa đủ, mà cần phải cả một đội ngũ giỏi. Tức là năng lực của từng cá nhân trong đội ngũ, và sự phối, kết hợp của từng người trong việc thực thi ý đồ (chiến lược) mới là yếu tố quyết định thành công cho doanh nghiệp.
Nhưng nhân sự cũng chưa phải là điểm dừng cuối cùng, một công ty mạnh thì phải mạnh đều hết, chứ không chỉ mạnh một hai chỗ, còn các chỗ còn lại thì yếu kém. Cũng như bóng đá, dàn công hay thì dàn thủ cũng phải giỏi, thì mới duy trì được hiệu số bàn thắng-thua nghiên về phía mình cho đến phút chót ...
Kẻ hèn này rất nể vị huynh đài này chỉ mong có buổi gặp để dc học hỏi mở mang đầu óc ngu dốt. Mong huynh đừng từ chối
 
Cái yê
cái này công nhận đúng. bài phỏng vấn của thg HT trúng tuyển. nhưng T đang nói đến cái thành công mà thằng LB tạo ra để thg HT có cơ hội trổ tài cơ
cái này công nhận đúng. bài phỏng vấn của thg HT trúng tuyển. nhưng T đang nói đến cái thành công mà thằng LB tạo ra để thg HT có cơ hội trổ tài cơ
[/QUOTE
câu chuyện Hán sở tranh hùng, chủ yếu đc miêu tả qua cuốn sử ký Tư mã Thiên,ôg là người nắm rất rõ chuyện thâm cung bí sử thời Tần Hán,tao đọc thấy quyển sử mô tả các nhân vật rất khách quan
 
một thằng dùng mưu, một thằng dùng võ, hạ vũ thua là chắc rồi
 
Mày nói cái ví dụ về ceo sai bét , mỗi giai đoạn phát triển của doanh nghiệp nó có đặc điểm riêng nên tương ứng với nó là phương pháp quản lý tổ chức phù hợp.
Nhiều doanh nghiệp, thuở ban đầu nhờ người chủ nắm bắt cơ hội mà phất lên nên họ không coi trọng yếu tố con người trong chiến lược kinh doanh của mình.
Những doanh nghiệp này tin rằng chỉ cần người chủ giỏi là đủ.

Nhưng khi doanh nghiệp phát triển qui mô kinh doanh lên và nguyên tắc vận hành của doanh nghiệp vì thế mà cũng chuyển từ "bóng bàn" sang "bóng đá". Thì khi đó, tầm quan trọng của vai trò cá nhân người chủ bị giảm đi.

Một người đứng đầu giỏi không thôi là chưa đủ, mà cần phải cả một đội ngũ giỏi. Tức là năng lực của từng cá nhân trong đội ngũ, và sự phối, kết hợp của từng người trong việc thực thi ý đồ (chiến lược) mới là yếu tố quyết định thành công cho doanh nghiệp.
Nhưng nhân sự cũng chưa phải là điểm dừng cuối cùng, một công ty mạnh thì phải mạnh đều hết, chứ không chỉ mạnh một hai chỗ, còn các chỗ còn lại thì yếu kém. Cũng như bóng đá, dàn công hay thì dàn thủ cũng phải giỏi, thì mới duy trì được hiệu số bàn thắng-thua nghiên về phía mình cho đến phút chót ...
Cái vd đệ chỉ muốn đề cập đến khía cạnh CEO. Nhưng vd thì chỉ là vd k thể nào chính xác như vấn đề chính được.

Nếu phân tích vd như vấn đề chính thì đệ nghĩ mình nên làm ở topic khác. Đệ đang nói vd khỉ ăn chuối như cọp ăn thịt. Ở đây cọp ăn thịt là vấn đề chính. Huynh lại bắt bẻ con khỉ k chỉ ăn chuối mà ăn táo lê nhãn.

Đệ chỉ góp ý thêm, bình thường tranh luận vd thì chỉ là vd và k ai mang nó ra làm luận điểm để tranh luận về vấn đề chính cả. Và vd trên đệ mang ghép đúng với 2 nv chính mà chỉ thay bối cảnh để dễ hiểu hơn.
 
Câu hỏi của m làm tao nhớ đến câu nói trong bộ phin của thám trưởng 500 triệu lúc đi phỏng vấn vào làm cảnh sát
-tai sao anh muốn làm cảnh sát ?
- vì tôi muốn có cơm ăn .
Ở đời có rất nhiều chuyện không thể tính toán trước được. Nước đẩy thuyền đi cũng có thể lật thuyền . Thuyền từ đi đến nơi hay thuận thế nước dâng chìm mà bẻ lái , sóng vỗ mà đến được nơi cũng không biết được .Cái đó gọi là vận mệnh . Đương nhiên một con người thành công chắc chắn không thể chỉ dựa vào vận mệnh mà còn phải có bản lĩnh . Bản lĩnh thì có rất nhiều loại , tri thức , bản lĩnh xã hội , bản lĩnh sống , bản lĩnh nghiệp vụ ..... Tổng hợp những điều kiện trên tạo nên thành công của một con người . Nhìn núi chưa chắc là núi , nhìn sông không phải là sông nhưng núi vẫn là núi ,sông vẫn là sông . Có vẻ vô dụng đó , không kiến thức đó nhưng cái không kiến thức , cái hèn nhát , cái đê tiện đó thì nhiều thằng khổng nho , nhiều thằng tri thức không làm được. Quan trọng hơn hết là lưu bang hiểu được lòng người , biết được anh em đánh sống đánh chết vì cái gì .Biết được vị thế mình trong từng thời điểm ra sao mà thuận thế mà cư xử mà xử lý .Cái đó là cái lọc lõi của lưu bang mà cái đó thì không có trường lớp nào dạy , chỉ có trải nghiệm ở trường đời mà tích tụ có được thôi . Còn mà nói kiểu tại sao biết trước thế này mà làm thì giống như nhìn kết quả đoán hành động . Cái có thể tính toán chỉ tính 1 phần , cái có thể phòng ngừa chỉ có thể phòng được 1 chút nên mới có cái gọi là quản trị rủi ro .
 
Sửa lần cuối:
Câu hỏi của m làm tao nhớ đến câu nói trong bộ phin của thám trưởng 500 triệu lúc đi phỏng vấn vào làm cảnh sát
-tai sao anh muốn làm cảnh sát ?
- vì tôi muốn có cơm ăn .
Ở đời có rất nhiều chuyện không thể tính toán trước đước. Nước đẩy thuyền đi cũng có thể lật thuyền . Thuyền từ đi đến nơi hay thuận thế nước dâng chìm , sóng vỗ mà đến được nơi cũng không biết được .Cái đó gọi là vận mệnh . Đương nhiên một con người thành công chắc chắn không thể chỉ dựa vào vận mệnh mà còn phải có bản lĩnh . Bản lĩnh thì có rất nhiều loại , tri thức , bản lĩnh xã hội , bản lĩnh sống , bản lĩnh nghiệp vụ ..... Tổng hợp những điều kiện trên tạo nên thành công của một con người . Nhìn núi chưa chắc là núi , nhìn sông không phải là sông nhưng núi vẫn là núi ,sông vẫn là sông . Có vẻ vô dụng đó , không kiến thức đó nhưng cái không kiến thức , cái hèn nhát , cái đê tiện đó thì nhiều thằng khổng nho , nhiều thằng tri thức không làm được. Quan trọng hơn hết là lưu bang hiểu được lòng người , biết được anh em đánh sống đánh chết vì cái gì .Biết được vị thế mình trong từng thời điểm ra sao mà thuận thế mà cư xử mà xử lý .Cái đó là cái lọc lõi của lưu bang . Còn mà nói kiểu tại sao biết trước thế này mà làm thì giống như nhìn kết quả đoán hành động . Cái có thể tính toán chỉ tính 1 phần , cái có thể phòng ngừa chỉ có thể phòng được 1 chút nên mới có cái gọi là quản trị rủi ro .
Lôi lão hổ Lưu Đức Hoa há há kinh điển, không ngờ huynh cũng thích phim hongkong giống đệ vậy.
Dạo này huynh triết lý thâm sâu quá, đệ phục sát đất ^:)^^:)^^:)^^:)^
 
Muốn làm việc lớn, thì các bố ở xam nhớ cho:
1. Vào xam đọc nhiều vào nhưng bớt xam lồn lại.
2. Bớt đá phò, chăn rau, lái mb, em hàng xóm, rình rập cơ hội nhìn vú e vợ - mẹ vợ. Các cháu 16 -17 đi qua thì coi như người thường đừng nhìn mông đít ngực rồi bình luận nữa.
3. Đọc nhiều vào - nói ít thôi.
4. Để dành tinh sau thành công còn có sức hưởng thụ :vozvn (7):
 
Muốn làm việc lớn, thì các bố ở xam nhớ cho:
1. Vào xam đọc nhiều vào nhưng bớt xam lồn lại.
2. Bớt đá phò, chăn rau, lái mb, em hàng xóm, rình rập cơ hội nhìn vú e vợ - mẹ vợ. Các cháu 16 -17 đi qua thì coi như người thường đừng nhìn mông đít ngực rồi bình luận nữa.
3. Đọc nhiều vào - nói ít thôi.
4. Để dành tinh sau thành công còn có sức hưởng thụ :vozvn (7):
Không xàm lồn lấy cái đéo đâu ra mà đọc, tư tưởng bần nông chỉ nghĩ đến mình,ta cấp cho 100 thực ấp dưỡng già, lui ra
 
Đọc qua tao thấy mài là thg uyên thâm nhưng mài phân tích rõ ra cho nhau hiểu chứ nói như trên thì dễ hiểu ra kiểu khác lắm
Tao thì không giỏi về Biện hay triết. Mày có thể nhờ thằng @titoe hoặc hiền đệ @Dung Dị Tiểu Ca vào dùng giải nghĩa cho mày hiểu. Tao chỉ vd đơn giản trường hợp của Bác Hồ thôi. Không bình luận việc làm đó đúng hay sai thì mày có dám bỏ nước trốn đi khi mày chả có gì trong túi? Mày có dám làm việc khi mà bên ngoài luôn có nhiều đứa muốn tìm giết mày? Rồi còn nhiều thứ cần chữ dám lắm. Thật sự tao nghĩ nhiều thứ đơn giản lắm, nhưng thằng dám làm, dám nghĩ đến đến đầu tiên là thằng thành công. Tiếc là tao là thằng toàn đi sau
 
Chú ấy thắng vì mấy cái học thuyết của chú ấy mấy ai hiểu được hết mà tranh cải . Kết quả chú ấy bị đòi nổ địa chỉ hahahaha
:)):)):)) thú vị quá vậy. Theo kn của đệ, chú titoe k bao giờ nhận thua và cách xử thua và nhận biết đã thua của những người k bao giờ nhận thua là:
- Im lặng
- Đổi chủ đề
- Luyên thuyên k đâu vào đâu
- Cãi cùn
Kn cãi nhau với chú titoe là: tránh nói về các học thuyết, nên tập trung khai thác vấn đề xã hội và cuối cùng là sử dụng ngụy biện tốt hơn chú ấy để chiến thắng hoặc chú ý bắt cái ngụy biện của chú ấy là chú ấy bị tê liệt ngay.

Nể chú ấy quá huynh ạ. Đệ phải đề ra cả cơ sở lý luận về tranh luận với chú ấy.
Sư huynh @gaodam xem có bổ sung gì thêm để đệ in thành cẩm nang cho mọi người.:big_smile::big_smile::big_smile:
 
:)):)):)) thú vị quá vậy. Theo kn của đệ, chú titoe k bao giờ nhận thua và cách xử thua và nhận biết đã thua của những người k bao giờ nhận thua là:
- Im lặng
- Đổi chủ đề
- Luyên thuyên k đâu vào đâu
- Cãi cùn
Kn cãi nhau với chú titoe là: tránh nói về các học thuyết, nên tập trung khai thác vấn đề xã hội và cuối cùng là sử dụng ngụy biện tốt hơn chú ấy để chiến thắng hoặc chú ý bắt cái ngụy biện của chú ấy là chú ấy bị tê liệt ngay.

Nể chú ấy quá huynh ạ. Đệ phải đề ra cả cơ sở lý luận về tranh luận với chú ấy.
Sư huynh @gaodam xem có bổ sung gì thêm để đệ in thành cẩm nang cho mọi người.:big_smile::big_smile::big_smile:
Sau này tao cách mạng lỡ thành công, mày sẽ viết sách cho tao nha :))
 
Tao đc cười còn tụi nó tức điên đòi hẹn xin tiết. Thế thôi :)
Chú xứng là cao thủ cãi nhau trong xam này, cãi ở đây là tranh luận chứ k đụ má đụ mẹ như bọn đầu đường xó chợ nhé.
Tui nghĩ chiến thuật của chú là tung hỏa mù làm đối phương hoa mắt tự xỉu rồi kết liễu.

Tuyệt phẩm !!! ^:)^^:)^^:)^^:)^
 
Pháp thì em ko biết , theo ngâm cứu của em , thì Trung Hoa và Hoa Kỳ họ an bài cho An Nam rồi , về anh giáp chắc xạo loz để tuyên truyền thôi :vozvn (5)::vozvn (5)::vozvn (5): trước có xem qua cái thống kê ở trên mạng chả biết thật ko , nó lôi ra trước năm 1949 cụ giáp với quân ta thua nhiều lắm , mãi đến khi 1949 cộng hòa nhân dân trung hoa ra đời được viện trợ cố vấn nên mới lật kèo dc :vozvn (22)::vozvn (22):
Từ lúc anh Hồ cho quân vào giải phóng miền Nam đã vô tình giết đi cái gọi là xã hội tư bản trong đó, đã vậy đến nay các đàn cháu, đàn chắt của Hồ ca kế tục truyền thống xã hội chủ nghĩa mị dân và cướp của dân đã liên tục cướp đất của dân trong nam, điển hình là vụ thủ thiêm. Nói có vẻ hơi ác khẩu nhưng thực sự t vẫn thích miền Nam bị Mỹ đô hộ như xưa hơn, nếu điều đó vẫn xảy ra thì có lẽ bh miền Nam đã có mô hình giống như MaCao rồi
 
Top