sao quên đc em
buồn khổ nát tan nhất cũng là của em
đẹp đẽ hào nhoáng huy hoàng nhất cũng là của em
dù thích dù ko, nó đã xảy ra, đúng 1 lần, có quay về cũng ko đc, có muốn thay đổi cũng ko đc
1 năm 365 ngày cũng có ngày mưa nhẹ, ngày sấm chớp bão tố, ngày nồm, ngày nắng đẹp nung ninh
bầu trời đâu chỉ có màu xanh
có lúc xám có lúc tím có lúc 7 màu cá cảnh mà em
ám ảnh hay ko là do em cấp quyền truy cập
vd anh chê em vú lép
em địt quan tâm thì anh làm đc cái gì??? rõ ràng
còn em tự cho anh là cái gì đó, anh nói vậy em buồn em tổn thương
tức là, chính em tự cho anh là cái gì đó
ngược lại anh khen em, thì cũng vậy
em vui 1 đỗi lại thôi, sao vui hoài đc
anh có đi simp em, ghi công với em, chọc em cười mà em ko thích anh thì mọi thứ cũng cong cóc
còn em mà thích anh đi, mọi lời nói của anh ảnh hưởng em liền
nên ăn thua ở mình á em
ai ra sao cũng giả lã, xả giao thui
khen /chê, nói móc/ xu nịnh, đồng tình/ bác bỏ...
âu cũng là người dưng
chả ai lo cho em như em
chả ai thương em bằng em
nên là upgrade bản thân mình lên, em chơi lên level
cao thủ gặp thách đấu
tới đó em gặp nhiều người giỏi, tử tế và tốt hơn nhiều