Vụ anh tao như vậy là xong, kệ mẹ nhà kia thôi, hoan hỉ.
Tao kể tiếp chuyện bị đàn áp ở ngoải cho tml nào còn muốn hóng
Thấy tao nhắn "Tối nay sẽ không về nên đừng đợi cơm" thì lũ bạn lo tao gặp phải chuyện gì, tin nhắn đến cứ lia chia trong khi tao thì mệt và đói,
Sau khi tao gửi định vị thì một đứa la lên "Mày làm gì mà để bị bắt về đấy?"
Vì còn bận dự đoán những gì có thể sẽ diễn ra và nên xử lí như nào cho hợp lí nên tao chỉ rep "Ừ", rồi thôi, đéo giải thích gì thêm, đói vãi.
Người kia lên tiếng:
- Bạn ngồi đợi thêm một chút, tôi đã gọi cho 2 đồng chí ấy về rồi.
- Cảm ơn anh đã hỗ trợ và giúp đỡ. Chiều nay nắng gắt, họ lôi và kéo như vậy mà tôi còn lết tới đây được thì bây giờ chỉ ngồi trên ghế và có quạt mát như này tôi ngồi đợi tới sáng cũng được.
Vừa thấy 2 thằng kia về tới là người đó nói "Hai bạn mau vào đây xin lỗi người ta đi"
- Tôi có thể ghi âm những gì sắp diễn ra không? Nếu anh từ chối thì tôi xin phép ra về.
Sau vài giây khựng lại thì người đó nói "Vâng bạn cứ tự nhiên"
Thằng râu quai nón bước lại gần tao cười cầu hoà và xin lỗi lia chia. Thằng này lúc chiều không quá đáng như thằng cầm mũ hăm đập tao nên tao tập trung ánh mắt sang đối tượng cần nhìn, tao nhìn chằm chằm, không chớp.
Nó không xin lỗi hay nắm tay chân gì tao, nhưng nói:
- Lúc chiều chỉ là hiểu nhầm một chút mà không ngờ bạn ra tận đây
... sau vài giây dừng lại để thở dài, tao dùng thái độ chán nản, hỏi ngược:
- Ý anh có phải những bằng chứng về việc các anh ăn hối lộ của tôi và người dân cũng như việc đàn áp tôi lúc chiều cũng là hiểu nhầm không?
Nó vừa há mỏ nhưng chưa kịp lên tiếng thì người kia đã gằn giọng "2 đồng chí im cả đi và xin lỗi người ta ngay cho tôi"
Nhìn 2 thằng khúm núm đứng cạnh nhau và cúi đầu xin lỗi mà tao bấm bụng nhịn cười đến mức bao tử quặng lên, bệnh bao tử lại tái phát, đau vãi đái, xém tè.
Thấy bạn tao nhắn tin là đang chờ ngoài cổng nên tao nói lấn tới "Đằng nào các anh cũng xem là hiểu nhầm rồi thì tôi có nói thêm cũng vô dụng, thôi để sáng mai tôi lên trình bày với cấp cao hơn vậy"
Tao vừa định thu gom đồ đạc để đứng lên thì người đó đứng lên, dùng 2 tay nhấn 2 vai tao ngồi lại xuống ghế và năng nỉ:
- Tôi xin bạn hãy cho các anh em tôi một cơ hội để chuộc lỗi. Chúng tôi nhớ ơn bạn suốt đời.
Thấy người đó năng nỉ thì hai thằng kia cũng xấn tới nắm tay tao giữ lại không cho tao đứng lên về.
Tao lại max volume:
- Tôi đề nghị các anh kg được đụng vào người tôi, đụng vào lần nữa là tôi la lên ráng chịu. Rất nhiều bạn bè tôi đang ngồi ngoài cổng chứ không phải chỉ có mình tôi như lúc chiều đâu nghe.
- Tôi nào có làm gì đâu mà bạn phải gọi cả bạn bè tới, tôi chỉ muốn chúng ta nói chuyện để giải quyết vấn đề, mong bạn tạo điều kiện giúp đỡ.
- Ban ngày ban mặt, giữa ngã tư đông người mà đồng chí kia còn dám cầm mũ lên cao hăm đập tôi và cùng với đồng chí bên cạnh vừa lôi vừa kéo tôi vào công an phường. Giờ này đêm hôm vắng vẻ các anh làm gì tôi có trời mới biết.
- Bạn nói thế thì oan cho tôi quá, tôi thật lòng chỉ muốn hoá giải mâu thuẫn.
- Nói anh thông cảm, dù tôi ở trỏng thiệt, nhưng cũng có nghe bạn bè kể về giao thông ngoài này. Nghe đâu có anh còn dí vào tận sân nhà người ta chỉ vì lỗi rất nhỏ.
- Tôi cũng nghe về việc vào tận sân như bạn nói nhưng đó là ở tỉnh khác.
- Nói chung với những chuyện tôi được nghe kể và sau màn đàn áp chiều này thì tôi không còn thiện cảm với các anh, mong các anh đừng lại gần tôi, cảm ơn.
Lời vừa dứt là tao đứng dậy đi xuống lầu nhằm hướng thẳng ra cổng, mới tới tầng trệt thì lại bị lôi vào phòng trực ban, bọn nó kg chịu cho tao về.
Bọn nó cứ ra sức lôi tao vào ngồi để năng nỉ và xin lỗi mà đéo biết rằng đang bị tao đổ từng muỗng cháo hành vào miệng, ngu xuẩn.
Tao ngồi trong phòng trực ban, im lặng nhưng mặt kênh lên "2 thằng mày ngon thì chó hùa nữa xem"
Tao nghĩ thầm trong bụng thế thôi chứ vẻ ngoài của tao vẫn rất căng cực, đéo muốn thương lượng gì,
