Đông Nam Á phát tiền để kích thích tiêu dùng, ngoại trừ Việt Nam

đéo có hình chó nó tin

Địt Bùng Đạo Tổ

Các nước Đông Nam Á đang tung ra hàng loạt gói hỗ trợ có giá trị hàng tỉ USD, phát tiền trực tiếp cho dân để kích thích tiêu dùng và tăng cường ổn định kinh tế trước nguy cơ tăng trưởng suy yếu.​


Đông Nam Á - Ảnh 1.
Người dân Malaysia theo dõi bài phát biểu của Thủ tướng Anwar Ibrahim hôm 23-7 - Ảnh: AFP


Từ Malaysia, Indonesia đến Thái Lan, các chương trình kích cầu quy mô hàng tỉ USD đã được triển khai với kỳ vọng thúc đẩy tiêu dùng nội địa, hỗ trợ người thu nhập thấp và duy trì đà tăng trưởng trong bối cảnh nhu cầu bên ngoài suy yếu.

Tuy nhiên, hiệu quả thực sự và tính bền vững của các chương trình này vẫn còn là dấu hỏi lớn, đặc biệt khi gánh nặng tài khóa ngày càng gia tăng.

Hàng tỉ USD "tiếp sức" dân​

Theo báo South China Morning Post, Thủ tướng Malaysia Anwar Ibrahim ngày 23-7 đã công bố gói cứu trợ quy mô lớn, trong đó có khoản tiền mặt 100 ringgit (khoảng 24 USD) phát cho tất cả công dân từ 18 tuổi trở lên.

Ông Anwar cam kết khoản tiền sẽ được phát một lần vào ngày Quốc khánh Malaysia (31-8), dự kiến đến tay khoảng 22 triệu người với tổng chi phí 2 tỉ ringgit (472 triệu USD).

Indonesia cũng công bố gói kích thích 1,5 tỉ USD nhằm phục hồi nền kinh tế. Khoảng 18 triệu người, chủ yếu thu nhập thấp, sẽ nhận 300.000 rupiah tiền mặt (18,75 USD) và 10kg gạo mỗi tháng trong tháng 6 và tháng 7.

Theo báo Nikkei Asia, những biện pháp này đánh dấu sự đảo chiều chính sách sau thời gian thắt lưng buộc bụng của chính phủ Tổng thống Prabowo Subianto để phục vụ ngân sách cho giáo dục và đầu tư hạ tầng.

Thái Lan từng đặt kỳ vọng vào chính sách phát 10.000 baht (290 USD) qua ví điện tử cho người dân, đặc biệt nhóm người nghèo, người già và thanh thiếu niên. Tuy nhiên, giữa bối cảnh bất ổn kinh tế toàn cầu và áp lực từ biện pháp thuế quan của Mỹ, kế hoạch này đã bị hủy bỏ giữa năm 2025, theo tờ The Nation.

Thay vì phát tiền trực tiếp, Bangkok quyết định tái phân bổ 157 tỉ baht (4,81 tỉ USD) cho gói kích thích mới, tập trung hỗ trợ doanh nghiệp bị ảnh hưởng bởi hàng nhập khẩu giá rẻ và thúc đẩy các lĩnh vực then chốt như du lịch và bất động sản. Việc chuyển hướng này phản ánh sự linh hoạt trong chính sách, đồng thời cho thấy nỗi lo về hiệu quả dài hạn và rủi ro tài khóa.

Tiêu trước, lo sau?​


Các chương trình phát tiền trực tiếp có thể tạo hiệu ứng tích cực tức thì đối với tiêu dùng và doanh số bán lẻ. Hàn Quốc ghi nhận hơn 4 triệu lượt đăng ký nhận tiền hỗ trợ chỉ trong ngày đầu, các kênh đăng ký trực tuyến thậm chí bị quá tải. Chính phủ Indonesia kỳ vọng GDP quý sau sẽ vượt mốc 5% nhờ gói hỗ trợ mới.

Tuy nhiên, nhiều chuyên gia bày tỏ lo ngại về hiệu quả thực tế. Theo chuyên gia Syetarn Hansakul chia sẻ với tạp chí Fortune, các khoản hỗ trợ tiêu dùng thường chỉ tạo hiệu ứng kích cầu ngắn hạn trong một hoặc hai quý, sau đó mức chi tiêu sẽ sớm quay về mặt bằng cũ nếu thu nhập thực tế không được cải thiện.

Gánh nặng tài khóa là mối lo lớn khác. Việc chi hàng tỉ USD diễn ra khi nhiều quốc gia đối mặt mức nợ công cao. Tại Hàn Quốc, gói trợ cấp tiêu dùng đã đẩy nợ quốc gia lên gần 1.302 nghìn tỉ won, tương đương 49,1% GDP.

Ở Thái Lan, trước khi hủy bỏ kế hoạch phân phối 10.000 baht qua ví điện tử, mức nợ hộ gia đình đã chạm ngưỡng 92% GDP, khiến các biện pháp kích cầu dựa trên tín dụng càng gia tăng rủi ro tài chính.

Vấn đề về tính bao trùm và công bằng cũng được đặt ra. Một số chuyên gia cho rằng các gói hỗ trợ nên nhắm đến những nhóm thật sự cần thiết như người thu nhập thấp, thất nghiệp hoặc dễ bị tổn thương, thay vì phân bổ đều cho toàn dân. Nếu triển khai dàn trải, hiệu quả kích thích sẽ bị pha loãng trong khi ngân sách phải gánh thêm áp lực không cần thiết, theo Fortune.

Hàn Quốc chọn giải pháp toàn dân​

Bên ngoài Đông Nam Á, tại Hàn Quốc, chính quyền Tổng thống Lee Jae Myung đã khởi động chương trình "phiếu tiêu dùng phục hồi sinh kế" trị giá 13,9 nghìn tỉ won (10 tỉ USD), theo báo Korea Herald ngày 21-7.

Mỗi người dân, không phân biệt thu nhập, sẽ nhận ít nhất 150.000 won (115 USD), trong khi hộ nghèo và gia đình đơn thân có thể nhận đến 400.000 won (308 USD). Người dân có thể lựa chọn hình thức nhận tiền bằng cách nạp vào thẻ tín dụng, thẻ ghi nợ, thẻ trả trước hoặc phiếu tiêu dùng khu vực.

 
X9bqODOL.jpg
 
anh củ lá đông lam á nó phải khác người giống ngợm chứ,tụi mày than clg
chúng ta đặt mục tiêu chuyển đổi số,và điện pin phủ lên hàng đầu
 
Sống chết mặc bay =))
Gần một giờ đêm. Trời mưa tầm tã. Nước sông Nhị Hà<a href="https://vi.wikisource.org/wiki/Sống_chết_mặc_bay#cite_note-1"><span>[</span>1<span>]</span></a> lên to quá; khúc đê làng XXX. thuộc phủ XXX. xem chừng núng thế lắm, hai ba đoạn đã thẩm lậu rồi, không khéo thì vỡ mất.

Dân phu kể hàng trăm nghìn con người, từ chiều đến giờ, hết sức giữ gìn, kẻ thì thuổng, người thì cuốc, kẻ đội đất, kẻ vác tre, nào đắp, nào cừ, bì bõm dưới bùn lầy ngập quá khuỷu chân, người nào người nấy lướt thướt như chuột lột. Tình cảnh trông thật là thảm.

Tuy trống đánh liên thanh, ốc thổi vô hồi, tiếng người xao xác gọi nhau sang hộ, nhưng xem chừng ai ai cũng mệt lử cả rồi. Ấy vậy mà trên trời thời vẫn mưa tầm tã trút xuống, dưới sông thời nước cứ cuồn cuộn bốc lên. Than ôi! Sức người khó lòng địch nổi với sức trời! Thế đê không sao cự lại được với thế nước! Lo thay! Nguy thay! Khúc đê này hỏng mất.

Ấy, lũ con dân đang chân lấm tay bùn, trăm lo nghìn sợ, đem thân hèn yếu mà đối với sức mưa to nước lớn, để bảo thủ lấy tính mạng gia tài, thế thời nào quan cha mẹ ở đâu?

Thưa rằng: Đang ở trong đình kia, cách đó chừng bốn năm trăm thước. Đình ấy cũng ở trên mặt đê, nhưng cao mà vững chãi, dẫu nước to thế nữa, cũng không việc gì.

Trong đình, đèn thắp sáng trưng; nha lệ lính tráng, kẻ hầu người hạ, đi lại rộn ràng. Trên sập, mới kê ở gian giữa, có một người quan phụ mẫu, uy nghi chễm chện ngồi. Tay trái dựa gối xếp, chân phải duỗi thẳng ra, để cho tên người nhà quỳ ở dưới đất mà gãi. Một tên lính lệ đứng bên, cầm cái quạt lông, chốc chốc sẽ phẩy. Tên nữa đứng khoanh tay, chực hầu điếu đóm. Bên cạnh ngài, mé tay trái, bát yến hấp đường phèn, để trong khay khảm, khói bay nghi ngút, tráp đồi mồi chữ nhật để mở, trong ngăn bạc đầy những trầu vàng, cau đậu<a href="https://vi.wikisource.org/wiki/Sống_chết_mặc_bay#cite_note-2"><span>[</span>2<span>]</span></a>, rễ tía<a href="https://vi.wikisource.org/wiki/Sống_chết_mặc_bay#cite_note-3"><span>[</span>3<span>]</span></a>, hai bên nào ống thuốc bạc, nào đồng hồ vàng, nào dao chuôi ngà, nào ống vôi chạm, ngoáy tai, ví thuốc, quản bút, tăm bông<a href="https://vi.wikisource.org/wiki/Sống_chết_mặc_bay#cite_note-4"><span>[</span>4<span>]</span></a> trông mà thích mắt. Chung quanh sập, bắc bốn ghế mây, bắt đầu từ phía hữu quan thì có thầy đề, rồi lần lượt đến thầy đội nhất, thầy thông nhì, sau hết giáp phía tay tả ngài, thì đến chánh tổng sở tại cùng ngồi hầu bài.

Ngoài kia, tuy mưa gió ầm ầm, dân phu rối rít, nhưng trong này xem chừng tĩnh mịch nghiêm trang lắm: trừ quan phụ mẫu ra, mọi người không ai dám to tiếng. So với cái cảnh trăm họ đang vất vả lấm láp, gội gió tắm mưa, như đàn sâu lũ kiến ở trên đê, thời ở trong đình rất là nhàn nhã, đường bệ, nguy nga: nào quan ngồi trên, nào nha ngồi dưới, người nhà, lính lệ khoanh tay sắp hàng, nghi vệ tôn nghiêm, như thần như thánh. Thỉnh thoảng nghe tiếng quan phụ mẫu gọi: "Điếu, mày"; tiếng tên lính thưa: "Dạ"; tiếng thầy đề hỏi: "Bẩm, bốc<a href="https://vi.wikisource.org/wiki/Sống_chết_mặc_bay#cite_note-5"><span>[</span>5<span>]</span></a>"; tiếng quan lớn truyền: "Ừ". Kẻ này: "Bát sách! Ăn<a href="https://vi.wikisource.org/wiki/Sống_chết_mặc_bay#cite_note-6"><span>[</span>6<span>]</span></a>". Người kia: "Thất văn... Phỗng<a href="https://vi.wikisource.org/wiki/Sống_chết_mặc_bay#cite_note-7"><span>[</span>7<span>]</span></a>", lúc mau, lúc khoan, ung dung êm ái, khi cười, khi nói vui vẻ dịu dàng. Thật là tôn kính, xứng đáng với một vì phúc tinh.

Ấy đó, quan phụ mẫu cùng với nha lại đương vui cuộc tổ tôm ở trong đình ấy. Ngài mà còn dở ván bài, hoặc chưa hết hội thì dầu trời long đất lở, đê vỡ dân trôi, ngài cũng thây kệ.

Ôi! Trăm hai mươi lá bài đen đỏ, có cái ma lực gì mà run rủi cho quan mê được như thế?... Này, này đê vỡ mặc đê, nước sông dù nguy, không bằng nước bài cao thấp. Đứng trên đê mà đốc kẻ cắm cừ, người đổ đất, lắm nỗi lầm than, sao bằng ngồi trong đình, đã sẵn kẻ bốc nọc người chia bài, nhiều đường thú vị.

Than ôi! Cứ như cái cách quan ngồi ung dung như vậy, mà hai bên tả hữu, nha lại nghiêm trang, lính hầu rầm rập, thì đố ai dám bảo rằng: gần đó có sự nguy hiểm to, sắp sinh ra một cảnh nghìn sầu muôn thảm, trừ những kẻ lòng lang dạ thú, còn ai nghĩ đến, mà chẳng động tâm, thương xót đồng bào huyết mạch!...

Mặc! Dân, chẳng dân thời chớ! Con bài ngon há nỡ bỏ hoài ru! Quan lớn ngài ăn, ngài đánh; người hầu kẻ dạ, kẻ vâng. Sướng bao nhiêu, thích bao nhiêu! Lúc quan hạ<a href="https://vi.wikisource.org/wiki/Sống_chết_mặc_bay#cite_note-8"><span>[</span>8<span>]</span></a>, bài ù<a href="https://vi.wikisource.org/wiki/Sống_chết_mặc_bay#cite_note-9"><span>[</span>9<span>]</span></a>, ai ai là người chẳng ngợi khen tấm tắc! Một nước bài cao, bằng mấy mươi đê lở, ruộng ngập! Vậy mà không hiểu thời thật là phàm!

Quan lớn ù thông<a href="https://vi.wikisource.org/wiki/Sống_chết_mặc_bay#cite_note-10"><span>[</span>10<span>]</span></a>. Người đầu cánh kẻ cuối tay, tranh nhau phô bài để quan lớn rõ, rằng: "Mình vào được nhưng không dám cố ăn kìm!". Rằng: "Mình có đôi, mà không dám phỗng qua mặt!". Hèn chi mà quan chẳng ù luôn! Quan ù, ấy là hạnh phúc!...

Khi đó, ván bài quan đã chờ<a href="https://vi.wikisource.org/wiki/Sống_chết_mặc_bay#cite_note-11"><span>[</span>11<span>]</span></a> rồi. Ngài xơi bát yến vừa xong, ngồi khểnh vuốt râu, rung đùi, mắt đang mải trông đĩa nọc, bỗng nghe ngoài xa, tiếng kêu vang trời dậy đất. Mọi người đều giật nảy mình, duy quan vẫn điềm nhiên, chỉ lăm le chực người ta bốc trúng quân mình chờ mà hạ. Vì ngài sắp ù to.

Có người khẽ nói:

- Bẩm, dễ có khi đê vỡ!

Ngài cau mặt, gắt rằng:

- Mặc kệ!

Rồi ngồi xếp bài lại, quay gối dựa sang bên tay phải, nghiêng mình bảo thầy đề lại:

- Có ăn không thì bốc chứ!

Thầy đề vội vàng:

- Dạ, bẩm, bốc.

Vừa lúc đó thì tiếng người kêu rầm rĩ, càng nghe càng lớn. Lại có tiếng ào ào như thác chảy xiết; rồi lại có tiếng gà, chó, trâu, bò kêu vang tứ phía.

Bấy giờ ai nấy ở trong đình, đều nôn nao sợ hãi. Thốt nhiên một người nhà quê, mình mẩy lấm láp, quần áo ướt đầm, tất tả chạy xông vào thở không ra lời:

- Bẩm... quan lớn... đê vỡ mất rồi!

Quan lớn đỏ mặt tía tai, quay ra quát rằng:

- Đê vỡ rồi!... Đê vỡ rồi, thời ông cách cổ chúng mày, thời ông bỏ tù chúng mày! Có biết không?... Lính đâu? Sao bay dám để cho nó chạy xồng xộc vào đây như vậy? Không còn phép tắc gì nữa à?

- Dạ, bẩm...

- Đuổi cổ nó ra!

Ngài quay mặt vào, lại hỏi thầy đề:

- Thầy bốc quân gì thế?

- Dạ, bẩm, con chưa bốc.

- Thì bốc đi chứ!

Thầy đề tay run cầm cập, thò vào đĩa nọc<a href="https://vi.wikisource.org/wiki/Sống_chết_mặc_bay#cite_note-12"><span>[</span>12<span>]</span></a>, rút ra một con bài, lật ngửa, xướng rằng:

- Chi chi!

Quan lớn vỗ tay xuống sập kêu to:

- Đây rồi!... Thế chứ lại!

Rồi ngài vội vàng xòe bài, miệng vừa cười vừa nói:

- Ù! Thông tôm, chi chi nảy<a href="https://vi.wikisource.org/wiki/Sống_chết_mặc_bay#cite_note-13"><span>[</span>13<span>]</span></a>!... Điếu, mày!


*


* *


Ấy, trong khi quan lớn ù ván bài to như thế, thì khắp mọi nơi miền đó, nước tràn lênh láng, xoáy thành vực sâu, nhà cửa trôi băng, lúa má ngập hết; kẻ sống không chỗ ở, kẻ chết không nơi chôn, lênh đênh mặt nước, chiếc bóng bơ vơ, tình cảnh thảm sầu, kể sao cho xiết!
 
giờ là chính phủ đang cứu doanh nghiệp nội địa.
Đặc biệt là các doanh nghiệp sản xuất, lí do là thuế quan Mỹ kèm suy thoái toàn cầu.
Với VN thì chỉ có hai thứ công nghệ chính, 1 là nhập hàng TQ về gắn tên thương hiệu Việt bán ra thị trường, 2 là bất động sản.
Chính phủ kích cầu bằng cách hạ lãi suất, mơ hồ xí xoá nợ xấu, hạ giá đồng nội tệ, cũng cứu đó. Mà là cấp cứu.
 
Tiền Dân xứ tao còn nhiều, hút về ko hết còn đi phát?
Lũ dở hơi.
 
Chia đều sự thịnh vượng cho quan chức, và chia đều sự nghèo khó cho dân đen thì đúng hơn

Một số nhà phân tích có thể sử dụng cụm từ "quân chủ chuyên chế trá hình tư bản" để mô tả các quốc gia mà trong đó, tuy có các hoạt động kinh tế thị trường, nhưng quyền lực chính trị vẫn tập trung vào một nhóm nhỏ, và các hoạt động kinh tế này có thể bị ảnh hưởng bởi các quyết định chính trị mang tính chuyên quyền.
 

Có thể bạn quan tâm

Top