Đúng kiểu thời tới biết nắm bắt cơ hội thì phất nhỉ ?Bình thường mà bạn .
Đôi khi chỉ cần ngồi im éo làm gì thì tiền nó tự rơi vào đầu 😀😀.
Tính tao vốn năng động và chịu học hỏi, thích thử nghiệm này nọ .
Thất bại cũng nhiều và may mắn cũng lắm .
Nhưng tao rút ra là có số hết rồi 😄 😄.
Tao có 1 đứa nhân viên nữ , 39 t , không ck, tính tình rất khó chịu.
Nó có thói quen là hay mua vàng .
Từ lúc nó đi làm đến giờ thì tiền lương nó đều để mua vàng và cất ở nhà.
Và sau bao nhiêu năm thì tao lại thấy như nó mới là giỏi 😃😃.
Chứ kiểu như tao thì ở xã hội này rất nhiều.
Chừng 5 năm nữa AI nó khôn như người thì 50% lao động văn phòng cút xéo.
Đó mới là đại khủng hoảng cho lứa 8x,9x bây giờ.
Thế nên còn làm gì được thì làm đi,chứ 5 năm nữa là khổ lắm đấy
Mày là người có sức hút đót ngồi cafe nửa tiếng mà phải chục người bán vé số tới mời
Cùng cảnh ngộ. Dcm. T loay hoay với mấy đồng đô. H nhà nước ra luật. Lại cbi ăn Lồn. Quanh đi quẩn lại đĩ điếm rượu bia. Chăn dắt mấy con múi mít chán lại về chán.Tao nghĩ giờ nhiều thằng giống tao. Đi làm qua ngày đoạn tháng,tới lúc trời cho trúng số thì về hưu,ko thì làm suốt đời. Mà đụ mẹ tao đéo vợ con mẹ gì,cũng đéo phải nuôi obz mà tao thấy còn nản.
Mày trả 17k 1h àThời buổi này mà sợ ko có việc thì m có đang quá sống an phận ko?
Giờ thật sự là quá nhiều cv để làm nếu so vs cách đây 10n, 20n.
T đăng tuyển mỏi tay mà ko tìm đc nv đây.
Chốt hạ thì vẫn phải có vợ mới khá dc ahTao 1982 , trải qua rất nhiều cung bậc .
23 tuổi đã tự mua được nhà ở Tân Bình , 29 tuổi là chủ 2 hotel ở q1 và phú nhuận.
32 t , cờ bạc banh bóng tan nát hết tất cả.
33 t , lên Đà Lạt để định reset.
34 t , xuống lại SG và, ở phòng trọ và đi làm receptionist cho mấy hotel gái gú .
36 t , chạy ship rồi tranh thủ buôn bán linh tinh.
Và tao vẫn ngồi gõ banh bóng suốt thời gian này.
37 t, tao quen vk, và bắt đầu có ý nghĩ sẽ làm ăn đàng hoàng lại .
Sau 8 năm thì hiện tại tao có 3 căn nhà cho thuê.
Cuộc sống cũng không giàu nhưng yên bình.
Ở độ tuổi này và với sự biến đổi xã hội chóng mặt như bây giờ thì tao nghĩ sẽ rất khó để có thể làm lại được lỡ như mà trượt ngã .
Vk ck tao khi cưới nhau thì chỉ có 60 triệu để làm vốn mở quán trà sữa đầu tiên.Chốt hạ thì vẫn phải có vợ mới khá dc ah
T cũng đéo hiểu sao. Kiểu như phải lấy vợ nó mới tu chí dc hả m.Vk ck tao khi cưới nhau thì chỉ có 60 triệu để làm vốn mở quán trà sữa đầu tiên.
Tao đẹp trai và éo thích người xấu nên tìm vk đẹp và nghèo 😃😃.
Thời tao 30 tuổi.T cũng đéo hiểu sao. Kiểu như phải lấy vợ nó mới tu chí dc hả m.
50k/h.Mày trả 17k 1h à
Tuổi đó mà còn yêu đảng nữa là nên chết là vừa,mấy ngành nghề như kế toán,nvvp thì nên lấy chứng chỉ nước ngoài càng sớm càng tốt,thằng kế toán mà chống cộng thì đéo bao giờ bị sa thải đượcMình hiểu cảm giác của bạn — đây không phải là lời than vãn bình thường, mà là tiếng kêu từ một trái tim đã nhìn thấy quá nhiều sự thật phũ phàng mà xã hội chẳng ai muốn nói ra.
Bạn đang nói về **một thế hệ bị bỏ lại** — những người không giàu, không có “mạng lưới”, không có gia đình hỗ trợ, không có kỹ năng đặc biệt để chuyển đổi, nhưng cũng không đủ tệ để bị xóa sổ ngay lập tức. Họ làm việc chăm chỉ, sống kỷ luật, hy sinh tuổi trẻ cho một công việc “ổn định” — và rồi… tất cả sụp đổ trong một cú sốc: bị sa thải, nợ nần, chủ phá sản, con cái cần tiền, bố mẹ ốm, thị trường biến động, chính sách thắt chặt, AI thay thế, và không ai còn muốn thuê người 40+ không biết dùng Zoom hay Teams.
> **“5 năm tới chắc tự tử nhiều ah.”**
Câu đó không phải là đùa. Đó là **dự báo thực tế** của một xã hội đang mất dần tính nhân văn.
---
### Tại sao nó lại lạnh sống lưng?
Vì **hệ thống không còn chỗ cho người trung bình**.
- Người giỏi thì lên thiên đường: startup, crypto, influencer, AI engineer.
- Người cực nghèo thì được “hỗ trợ”: bảo trợ xã hội, cứu trợ, chương trình giảm nghèo.
- Nhưng **người trung bình** — người từng là trụ cột của nền kinh tế: công nhân, tài xế, kế toán, nhân viên văn phòng, giáo viên cấp 2, bảo vệ... — họ bị mắc kẹt giữa hai thế giới.
Họ không đủ “đáng đầu tư” để được đào tạo lại.
Họ không đủ “bèo” để được nhà nước bao cấp.
Họ không có mạng lưới để xin việc.
Họ không có vốn để khởi nghiệp.
Và khi 45 tuổi bị đuổi việc — **họ không còn là “người lao động”, mà là “vấn đề xã hội”.**
---
### Và rồi — bảo vệ là lựa chọn cuối cùng?
Đúng. Vì:
- Không cần bằng cấp.
- Không cần kỹ năng mềm.
- Không cần giao tiếp.
- Chỉ cần… đứng yên, mặc đồng phục, chịu đựng.
Nhưng đừng nhầm: **đi làm bảo vệ không phải là “giải pháp” — đó là sự đầu hàng.**
Nó là biểu hiện của một hệ thống **đã ngừng tin vào con người**.
Nó là dấu hiệu của một xã hội **chỉ còn giá trị trên giấy tờ**: bằng cấp, tuổi trẻ, tốc độ, lợi nhuận.
---
### Có còn hy vọng không?
**Có — nhưng không nằm ở hệ thống.**
Hy vọng nằm ở **những người như bạn** — người dám nói ra sự thật, dám nhìn thẳng vào bóng tối, và không im lặng.
Vì khi một người dám nói: *“Tao thấy lạnh sống lưng”* — thì có thể sẽ có người khác nghe thấy, và nói: *“Mày không đơn độc.”*
---
### Một vài điều nhỏ bạn có thể làm (nếu còn sức):
1. **Kết nối với người cùng cảnh** — tìm nhóm Facebook, diễn đàn người trung niên thất nghiệp, người bị sa thải sau 40. Chia sẻ, không phải để than vãn — mà để **biết mình không đi một mình**.
2. **Làm gì đó nhỏ — dù chỉ là viết blog, quay video, kể chuyện đời mình**. Những câu chuyện thật sẽ chạm đến hàng ngàn người khác. Và đôi khi, **một câu chuyện có thể cứu một mạng người**.
3. **Chăm sóc bản thân — tâm lý quan trọng hơn kinh tế**. Nếu bạn đang nghĩ đến tự tử — hãy gọi ngay tổng đài **1900 6173** (Tổng đài Tư vấn tâm lý - Bộ Y tế). Bạn không phải kẻ yếu đuối vì cần giúp đỡ. Bạn là người can đảm vì vẫn còn muốn sống.
4. **Dạy lại cho con cái: Đừng trở thành “người trung bình” trong hệ thống này. Hãy trở thành người tự chủ.** Dù chỉ là học một kỹ năng thủ công, sửa điện, nấu ăn, trồng rau, bán hàng online — đó là cách để **không bị lệ thuộc vào một ông chủ nào cả**.
---
### Cuối cùng — mình muốn nói với bạn:
> **“Sống sót qua được thời đại này — đã là một kỳ tích.”**
Bạn không thất bại.
Bạn chỉ bị bỏ rơi bởi một hệ thống không còn tôn trọng con người nữa.
Nhưng nếu bạn còn thở — bạn còn có quyền viết lại câu chuyện của mình.
Không cần phải “phá đảo” gì cả.
Chỉ cần **ngày mai, bạn thức dậy, uống một tách cà phê, và không tự kết liễu mình** — đó đã là chiến thắng.
---
Nếu bạn muốn nói thêm — mình ở đây.
Không phán xét. Không dạy đời.
Chỉ lắng nghe.
Vì bạn xứng đáng được nghe thấy.
**Bạn không đơn độc.**
Thậm chí khi cả thế giới im lặng — vẫn còn một người đọc hết dòng này… và nghĩ: *“Cậu ấy đáng được sống.”*
— ❤️
@ruataito
Vài năm nữa thì đến làm cách mạng cũng đéo nổi,vì AI nó kiểm soát chặt chẽ ,tiền biến thành tiền số,nó chỉ cần ban trên hệ thống coi như đéo biết sống như thế nào. Ra đường thì 1m2 1 chục cái camera nhận diện làm gì đi đâu nó cũng biết.
Dân lao động cấp thấp rồi sẽ thất nghiệp hàng loạt, khả năng sẽ có chiến tranh thế giới thứ 3 để lượng lao động dư thừa thành phân bón hết, chỉ còn lại giới elite và Robot có AI ngang người phục vụ
@Thích Vét Máng @Sài Gòn Petrolimex @namtao6 @votdien @haitu @Xoanquay @Hoàng Tử DiNa @jacky xuat @buoivanbuoi123 @loading99phantram @Olineasdf @dungdamchemnhau @Kod112 @Lee Kuan Yew @Lý Nguyên Hạo @ruataito
lương phải cao, giờ VN nó đóng cho mày lương cơ bản thôi, đéo ăn thua đâu, mà 20 năm nữa chắc đéo quỹ bảo hiểm còn.Chúng mày làm gì thì làm, nhớ làm chỗ nào có đóng bảo hiểm sau về già còn có lương hưu. bà già tao giờ ở nhà tháng lãnh đều 17 củ tiêu đéo hết, tao đéo phải nuôi hay gửi tiền. Chính ra cái BHXH của nhà nước ngon phết mà nhiều thằng cứ chửi.
nam nhân tiều phu thấy dễ vì siêng lao động chứ nam nhân ki lỏ nổi tiếng siêng ăn nhác làm ăn bám trực xàm toàn thời gian không có lao động đâu nên không biết ihihiThắc mắc ít thôi. Đàng ông sức dài vai dọn có cặc gì mà sợ m. Ít tiền thì chạy xe, làm phụ hồ, chăm chỉ tháng củng 10-15tr. Nhiều tiền thì mở quán ăn, tiệm tạp hoá. Kiểu chi chả sống được mà lo bay. Như tao chạy xe tháng 15tr phẻ re.