TÔI CŨNG NHẮM MẮT !
Chàng trai nhận ra thầy giáo dạy tiểu học của mình trong thư viện .
Anh lại gần và hỏi : Chào thầy , thầy có nhận ra em không ? Đọc được sự bối rối của thầy , chàng trai giới thiệu : Em là học sinh của thầy đây.
Ừ , thầy nhớ là dạy em hồi lớp năm thì phải . Nhăn trán suy nghĩ một chút , ông giáo hỏi : Bây giờ em làm gì rồi ?
Em cũng đi dạy học. Chính thầy có ảnh hưởng sâu sắc đến em , nên em cũng muốn đi dạy những em nhỏ.
Vậy sao ? Cho phép tôi tò mò một chút , ảnh hưởng của tôi thể hiện ở việc nào ?
Thầy thực sự không nhớ gì sao ?
Thầy cho phép em nhắc lại chuyện cũ nhé : Có lần , bạn Phương đến lớp đeo một chiếc đồng hồ rất đẹp . Giờ ra chơi Phương tháo ra bỏ ngăn bàn , để ra ngoài chạy nhảy nô đùa .Không kiềm chế được lòng tham mà lớp lại vắng tanh . Em đã lấy chiếc đồng hồ đó . Hết giờ ra chơi Phương vào lớp , tìm đồng hồ không thấy . Một lúc sau, bạn ấy đến chỗ thầy , vừa khóc và vừa than bị mất đồ. Thầy nhìn khắp cả lớp một lượt rồi nghiêm khắc : Ai đã lấy chiếc đồng hồ của bạn, trả cho bạn ấy .
Cả lớp im phăng phắc . Em rất xấu hổ , nhưng em không đủ dũng khí bỏ chiếc đồng hồ ra .
Chờ một chút cả lớp ko có động tĩnh gì . Thầy nói nhỏ nhưng rất nghiêm : Các bạn học sinh nam đứng xuống cuối lớp .
Thầy báo trước : Thầy sẽ khám túi tất cả với một điều kiện : Cả lớp phải nhắm mắt lại .
Thầy đi từ đứa này đến đứa khác , sờ từ túi quần này sang túi quần khác . Khi đến chỗ em , đất dưới chân em như muốn vỡ vụn ra . Vậy là tiêu , em chợt nghĩ : Tên mình sẽ được xướng lên với tội danh ăn cắp...
Rút chiếc đồng hồ ra khỏi túi quần của em . Kỳ lạ thầy vẫn tiếp tục khám đến bạn cuối cùng .
Sau đó thầy nói : Đã xong , cả lớp mở mắt ra và đi về chỗ ngồi .
Thầy dơ chiếc đồng hồ , rồi hỏi Phương : đây có phải đồng hồ của em ?
Phương mừng rỡ nói : Dạ vâng ạ !
Trả lại chiếc đồng hồ , thầy nói : Tôi thấy ở góc phòng . Thầy đã không tố giác em là kẻ cắp . Thầy cũng không nói chuyện với em về sự việc đó. Câu chuyện cứ dửng dưng như không có việc gì sẩy ra .
Mãi sau này , em mới hiểu tại sao. Bởi vì , thầy là người thầy chân chính . Giáo dục để người ta hướng thiện , chứ không phải để triệt hạ . Nhất thời không kìm chế được lòng tham , thầy không muốn hoe ố một tâm hồn non trẻ .
Hai thầy trò cùng im lặng , bồi hồi nhớ lại chuyện xưa. Sau đó, thầy giáo trẻ hỏi : Chẳng lẽ hôm nay gặp em , thầy không nhớ đến chuyện này sao ?
Ông giáo già trả lời : Vấn đề là , khi thầy soát túi quần các em . TÔI CŨNG NHẮM MẮT .
( Sưu tầm và xào nấu )