Live Việt Nam và giấc mơ World Cup: Đường đi nào cho tương lai?

Giống nòi như cc đòi so với mấy Châu khác, tụi nó giống tố hơn, truyền thống bóng đá cả 100 năm, làm bóng đá thì chuyên nghiệp, giải thì cạnh tranh, cỡ HĐ, QH qua mấy giải hạng 2, hạng 3 BĐN, Bỉ có khi còn đéo đc ra sân. Bèo phải như Nhật, tập trung toàn lực, chuyên nghiệp hoá bóng đá, quan chức mẫu mực vì nc nhà thì may ra 50 năm nữa
 
Vô đ!t SEA Games còn khó thì WC thế đéo nào được. VN năm nay mà vô đ!t thì bà làm nồi pịa siêu to khổng lồ đãi tất cả các cháu Xàmer.
 
Về cầu thủ:
1. Thể lực thì không chạy nổi 90 phút
2. Kĩ thuật thì cũng tầm trung trung, nói là thiên hướng nhưng chẳng mạnh hơn ai
3. Tư duy chơi bóng không có, đội tuyển đá kiểu hú họa
4. Không có lối chơi rõ ràng từ CLB

Về lãnh đạo:
1. Tư duy nhiệm kì, đạt cái mục tiêu trong nhiệm kì của mình là được nên chỉ xoay quanh SEA games, DNA
2. Tư duy xin cho, vẫn là xin cho từ nhà nước
3. Tư duy lệ thuộc vào một số ông chủ có tiền, thích là chơi không thích là bỏ
4. Tư duy chuyên nghiệp không có, không có kiến thức và tầm nhìn để xây dựng một hệ thống CLB chuyên nghiệp
5. Tư duy hệ thống không có, muốn ra một cầu thủ vàng mỗi thế hệ 10 năm phải đãi từ hàng ngàn cầu thủ trẻ xuyên suốt các lứa và khắp các địa phương. Phổ cập thể dục thể thao và tư nhân hóa thể thao không có định hướng

Về bối cảnh:
1. Kinh tế eo hẹp, đời sống khó khăn. Cái ăn còn chưa lo xong thì bóng đá cũng chỉ là trò giải trí
2. Không có tư duy tập thể. Mạnh đứa nào lo đứa nấy, thì từ sự phát triển cho đến lối chơi bóng đều thể hiện rõ bản tính và tư duy dân tộc

Giải quyết mấy bài toán này + 30 năm nữa thì hãy nghĩ đến WC
 
Chúng mày nhìn lối đá của đội tuyển và lối đá của các đội V-League xem? Cả mấy đội tuyển trẻ nữa.

Có một thứ na ná giống nhau dù chiến thuật nọ kia.

Đó là không hiện đại. Cầu thủ không có bóng ít khi chạy nhiều tham gia tấn công phòng ngự phối hợp tạo khoảng trống. di chuyển không bóng không giống như các đội khác. Họ có bóng hay không bóng đều triển khai toàn đội rất nhanh và nhịp nhàng. Ta thì chỉ vài câu thủ tham gia ở khu vực còn ngoài ra là lững thững đi bộ.

Nên nhìn VN đá với Thái vẫn không thể khỏa lấp được sự lạc hậu. Mấy năm vừa rồi có lứa cầu thủ tốt nên đá kết quả tốt hơn chứ lối chơi kia không thoát được.

Không công bố số liệu thống kê ra xem nhỉ. Có khi cầu thủ của ta chỉ chạy bằng 60% đối phương cũng nên.

Cũng là do thể lực. Nhìn mấy cầu thủ thể lực tốt chơi nó khác biệt ngay. Như cu Hậu hồi chưa chấn thương nó bao hết biên, lên công về thủ như chơi làm cánh trái ngon hẳn. Nhưng chả mấy thằng được như thế. Vài năm lại chấn thương, là vì thể lực không thể chịu nổi vận động cường độ cao.

Trước thời ông Trousier muốn thay đổi đấy. Nhưng sức người VN không chơi được lối chơi hiện đại. Rồi dân thấy đá không thắng là không thích, dân ta chỉ thích thắng. Đẹp với hiện đại… không cần.

Với tư duy đó thì khó hi vọng đi World Cup.

Trừ phi có sự lột xác toàn diện để áp dụng tư duy bóng đá hiện đại vào từng ngõ ngách của bóng đá VN. Mà đầu tiên là công khai minh bạch tiền bạc, nhân sự, chuyên môn đã.
 
Chúng mày nhìn lối đá của đội tuyển và lối đá của các đội V-League xem? Cả mấy đội tuyển trẻ nữa.

Có một thứ na ná giống nhau dù chiến thuật nọ kia.

Đó là không hiện đại. Cầu thủ không có bóng ít khi chạy nhiều tham gia tấn công phòng ngự phối hợp tạo khoảng trống. di chuyển không bóng không giống như các đội khác. Họ có bóng hay không bóng đều triển khai toàn đội rất nhanh và nhịp nhàng. Ta thì chỉ vài câu thủ tham gia ở khu vực còn ngoài ra là lững thững đi bộ.

Nên nhìn VN đá với Thái vẫn không thể khỏa lấp được sự lạc hậu. Mấy năm vừa rồi có lứa cầu thủ tốt nên đá kết quả tốt hơn chứ lối chơi kia không thoát được.

Không công bố số liệu thống kê ra xem nhỉ. Có khi cầu thủ của ta chỉ chạy bằng 60% đối phương cũng nên.

Cũng là do thể lực. Nhìn mấy cầu thủ thể lực tốt chơi nó khác biệt ngay. Như cu Hậu hồi chưa chấn thương nó bao hết biên, lên công về thủ như chơi làm cánh trái ngon hẳn. Nhưng chả mấy thằng được như thế. Vài năm lại chấn thương, là vì thể lực không thể chịu nổi vận động cường độ cao.

Trước thời ông Trousier muốn thay đổi đấy. Nhưng sức người VN không chơi được lối chơi hiện đại. Rồi dân thấy đá không thắng là không thích, dân ta chỉ thích thắng. Đẹp với hiện đại… không cần.

Với tư duy đó thì khó hi vọng đi World Cup.

Trừ phi có sự lột xác toàn diện để áp dụng tư duy bóng đá hiện đại vào từng ngõ ngách của bóng đá VN. Mà đầu tiên là công khai minh bạch tiền bạc, nhân sự, chuyên môn đã.
Hôm qua có 2 sự kiện

Bên châu Mỹ thì bọn quần đảo Cape Verde chính thức dành quyền đi World Cup. Bên châu Âu thì bọn đảo Faroe cũng dành nhì bảng, thua Croat có 2 điểm và có thể đi World Cup. Tóm lại là ai cungz có quyền mơ, nhưng phải biết phấn đấu.

Bóng đá VN lúc đéo nào cũng rơi vào tình trạng thiếu tiền, ăn bám vào mấy thằng bầu. Nhuwng bản thân tụi làm bóng đá thì ko muốn hoặc lười cải thiện. Cái đội tuyển VN bây h đá xem rất chán vì cứ đi theo lối chơi phòng ngự phản công của mấy thằng HLV Hàn quốc. VFF thì chuộng bọn này vì rẻ & hợp văn hoá: kính cẩn với cấp trên & biết chiều chuộng tụi cầu thủ ngôi sao. Miễn sao có thành tích cấp khu vực để báo công là ổn.

T từng đề xuất cầu thủ VN phải biết tự đi ra nước ngoài để tìm mỗi trường thi đấu cao hơn. Nhưng muốn vậy phải đi sớm, vì bọn CLB nước ngoài bây h gặt lúa non rất sớm từ 18-20. Còn tầm 25 trở đi thì nó chỉ mua bọn ngôi sao thành danh, về là gánh team luôn.

Ko thể ngồi ở VN đợi cơ sở hạ tầng phát triển lên đc. Djokovic, Sharapova... cũng có đợi thể thao nước chúng nó hỗ trợ đâu mà vẫn lên top 1 thế giới.
 
Con nhà giàu, thì đầu tư chơi bóng rỗ rồi có ai chơi đá banh. Tụi bóng rỗ cũng quậy ngang tụi bóng đá, thấy con nhà giàu hay con nhà nghèo chơi bóng lúc thành sao cũng mang tâm lý đánh đầm vài năm rồi nghỉ. Thứ nhất sợ chấn thương thứ hai là về hưu lúc đỉnh nó về có tiền hơn. Thứ ba tụi nó biết dù tụi nó có cố gắng đến nhường nào đi nữa thì không bao giờ san lấp được cái mã gen. Tụi bóng rỗ cũng gen lai tây không đấm đá cũng như cái máu lol, cũng đéo bằng thằng có máu thai lan thuần thì ăn gì nữa
 
Hôm qua có 2 sự kiện

Bên châu Mỹ thì bọn quần đảo Cape Verde chính thức dành quyền đi World Cup. Bên châu Âu thì bọn đảo Faroe cũng dành nhì bảng, thua Croat có 2 điểm và có thể đi World Cup. Tóm lại là ai cungz có quyền mơ, nhưng phải biết phấn đấu.

Bóng đá VN lúc đéo nào cũng rơi vào tình trạng thiếu tiền, ăn bám vào mấy thằng bầu. Nhuwng bản thân tụi làm bóng đá thì ko muốn hoặc lười cải thiện. Cái đội tuyển VN bây h đá xem rất chán vì cứ đi theo lối chơi phòng ngự phản công của mấy thằng HLV Hàn quốc. VFF thì chuộng bọn này vì rẻ & hợp văn hoá: kính cẩn với cấp trên & biết chiều chuộng tụi cầu thủ ngôi sao. Miễn sao có thành tích cấp khu vực để báo công là ổn.

T từng đề xuất cầu thủ VN phải biết tự đi ra nước ngoài để tìm mỗi trường thi đấu cao hơn. Nhưng muốn vậy phải đi sớm, vì bọn CLB nước ngoài bây h gặt lúa non rất sớm từ 18-20. Còn tầm 25 trở đi thì nó chỉ mua bọn ngôi sao thành danh, về là gánh team luôn.

Ko thể ngồi ở VN đợi cơ sở hạ tầng phát triển lên đc. Djokovic, Sharapova... cũng có đợi thể thao nước chúng nó hỗ trợ đâu mà vẫn lên top 1 thế giới.
sao mà qua sớm được bác. Nó thấy dân Việt so với thằng Tây cùng là đứa con nít nó đã ưu tiên gen tây rồi. Đứa mà đủ điều kiện qua nhà nó cũng phải lo lót từ sớm, mà làm gì có nhà giàu nào cho con mình đi học cầu thủ mà lúc đó nó mới vừa 10-12 tuổi mới lớn xa cha xa mẹ
 
cái này tao phân tích lâu rồi mà. tụi mày toàn coi đá banh nên không hiểu cách vận hành của bóng đá đông lào đâu. 1000 năm nữa cũng đừng mơ vào WC. TAO từng là cầu thủ U11 tỉnh đây. copy mô hình bóng đá của thế giới có lâu rồi chứ ko phải ko. năm 199x cầu thủ U11 và U15 cũng có lương rồi chứ đéo phải ko có. Tuy nhiên tâm lý thích giựt thành tích rồi báo cáo có từ xưa. U11 tao đá tốt,đúng tuổi đi đá giải quốc gia ngồi dự bị, bùa luôn 5 thằng U15 xuống U11 đá. Theo tao đến U23 cũng bùa thôi, quá tuổi trong đó tè le. Chính già hơn người khác nên U23 đá nét nhưng đến đội tuyển thì thua,đưa lứa U23 lên cũng đéo được vì thực tế toàn 27. Đến lúc lên tuyển già mẹ rồi chạy nổi đéo đâu. Lâu lâu mới có 1 lứa U23 đúng tuổi giữ được đến lúc lên quốc gia. Cái này gọi là rút củi đáy nồi, đám đúng tuổi ko có thực tế cọ sát nên ko lên trình, đám quá tuổi thì già chạy đéo nổi. Cộng thêm tính người đông lào ko cần cầu thủ nổi tiếng quốc gia đâu, đến U15 tỉnh mà đá tốt thí thế nào cũng đi nhậu + gái gú. qua gù tụi nữ điền kinh hoặc bóng chuyền. tụi nó thể lực max nên địt nhau liên tọi thì đường nào chạy nữa
 
vậy thì thua, mà thôi thời buổi kinh tế khó khăn, đầu tư bóng đá thấy phí tiền thuế nhân dân, phát triển nó thành môn thể thao như pickeball dân tập cho khỏe. Đầu tư mấy cái lol này như đốt tiền, lứa cầu thủ thành sao nổi tiếng sống cũng như cặc, không hâm mộ được ai. Để tiền đó làm ngành phim VAV cạnh tranh với Nhật thấy thơm hơn. Gái Việt so với mấy em Nhật top sau vẫn có gì đó nổi trội hơn nhiều, chỉ có vú hơi thua tại tụi Nhật nó sữa,
 
Tư duy của cầu thủ Việt Nam đa phần là bọn nghèo

Nên tụi bây để ý xuất thân của các cầu thủ đều là các vùng nghèo khổ như nghệ an ........ Dân gốc Sài Gòn, hà Nội rất hiếm ai cho con cái theo nghiệp đá banh lắm

Nên tâm lý kiếm được mớ vốn là snw chơi hưởng thụ ,
Khác mẹ gì đám brazil, argentina đâu.
 
Khác mẹ gì đám brazil, argentina đâu.
Mà nghề đá banh có dễ ăn o nhỉ , tại sao o có ai nhà cửa cha mẹ đàng hoàng mà hướng con cái theo nghề đá banh

Mà với thu nhập theo kiểu 30.000 bảng 1 tuần là nó đúng kiểu thu nhập vượt trội với nghề khác rồi, nhiều thằng cả đời cầm được 1tr đô là giàu rồi đó , đăng này lương 10tr/năm tức 1 tháng gần cả triệu đô
 
sao mà qua sớm được bác. Nó thấy dân Việt so với thằng Tây cùng là đứa con nít nó đã ưu tiên gen tây rồi. Đứa mà đủ điều kiện qua nhà nó cũng phải lo lót từ sớm, mà làm gì có nhà giàu nào cho con mình đi học cầu thủ mà lúc đó nó mới vừa 10-12 tuổi mới lớn xa cha xa mẹ
T ko nói là qua từ nhỏ, mà phải xác định tập trẻ xong là đi luôn. Tầm đến U16 là thể chất và kĩ thuật của mình với Tây cũng như nhau thôi. Nhưng sau đó tài năng trẻ nhà mình cứ bị chột dần vì thiếu môi trường phát triển. Các ông nhà mình lại còn có hợp đồng nô lệ đến tận năm 26-28 tuổi mới vl =))
Thế giới bóng đá bây giờ cởi mở, tụi scout thấy ưng mắt thằng nào là nó tiến cử luôn cho sang thử. Nếu thử tốt là nó cho đá đội B ít nhất 1 năm rồi tính tiếp. Như QH sang bên Pháp là bị nhầm bài. Bên kia nó nghĩ QH kiểu Messi, 1 phát gánh cả team nhưng éo làm được nên số phát thi đấu cứ ít dần đều là vậy. Dù năng lực thg QH là có, ko tệ so với tụi nó. Nhưng đội nó cần hơn như thế thì phải chịu.
 
cái này tao phân tích lâu rồi mà. tụi mày toàn coi đá banh nên không hiểu cách vận hành của bóng đá đông lào đâu. 1000 năm nữa cũng đừng mơ vào WC. TAO từng là cầu thủ U11 tỉnh đây. copy mô hình bóng đá của thế giới có lâu rồi chứ ko phải ko. năm 199x cầu thủ U11 và U15 cũng có lương rồi chứ đéo phải ko có. Tuy nhiên tâm lý thích giựt thành tích rồi báo cáo có từ xưa. U11 tao đá tốt,đúng tuổi đi đá giải quốc gia ngồi dự bị, bùa luôn 5 thằng U15 xuống U11 đá. Theo tao đến U23 cũng bùa thôi, quá tuổi trong đó tè le. Chính già hơn người khác nên U23 đá nét nhưng đến đội tuyển thì thua,đưa lứa U23 lên cũng đéo được vì thực tế toàn 27. Đến lúc lên tuyển già mẹ rồi chạy nổi đéo đâu. Lâu lâu mới có 1 lứa U23 đúng tuổi giữ được đến lúc lên quốc gia. Cái này gọi là rút củi đáy nồi, đám đúng tuổi ko có thực tế cọ sát nên ko lên trình, đám quá tuổi thì già chạy đéo nổi. Cộng thêm tính người đông lào ko cần cầu thủ nổi tiếng quốc gia đâu, đến U15 tỉnh mà đá tốt thí thế nào cũng đi nhậu + gái gú. qua gù tụi nữ điền kinh hoặc bóng chuyền. tụi nó thể lực max nên địt nhau liên tọi thì đường nào chạy nữa
Chuẩn nè. Nhất là vụ nữ điền kinh dis khỏe. =)))
 
Nói thẳng là thể thao Việt Nam môn nào cũng nát vl, nát từ trong trứng. Mấy giải bóng rổ trẻ tụi nó còn làm độ tùm lum, từ thằng trọng tài đến thằng thi đấu thằng nào cũng làm kèo thì phát triển con mẹ gì
 
Phải làm triệt để từ gốc xây dựng học viện đón các cháu nuôi từ 4-5 tuổi
Cái môn bóng đá này nuôi gà nòi éo ăn thua đâu
Vẫn là toàn dân phải tham gia đá bóng sân cỏ 11 người cơ
 
cái này tao phân tích lâu rồi mà. tụi mày toàn coi đá banh nên không hiểu cách vận hành của bóng đá đông lào đâu. 1000 năm nữa cũng đừng mơ vào WC. TAO từng là cầu thủ U11 tỉnh đây. copy mô hình bóng đá của thế giới có lâu rồi chứ ko phải ko. năm 199x cầu thủ U11 và U15 cũng có lương rồi chứ đéo phải ko có. Tuy nhiên tâm lý thích giựt thành tích rồi báo cáo có từ xưa. U11 tao đá tốt,đúng tuổi đi đá giải quốc gia ngồi dự bị, bùa luôn 5 thằng U15 xuống U11 đá. Theo tao đến U23 cũng bùa thôi, quá tuổi trong đó tè le. Chính già hơn người khác nên U23 đá nét nhưng đến đội tuyển thì thua,đưa lứa U23 lên cũng đéo được vì thực tế toàn 27. Đến lúc lên tuyển già mẹ rồi chạy nổi đéo đâu. Lâu lâu mới có 1 lứa U23 đúng tuổi giữ được đến lúc lên quốc gia. Cái này gọi là rút củi đáy nồi, đám đúng tuổi ko có thực tế cọ sát nên ko lên trình, đám quá tuổi thì già chạy đéo nổi. Cộng thêm tính người đông lào ko cần cầu thủ nổi tiếng quốc gia đâu, đến U15 tỉnh mà đá tốt thí thế nào cũng đi nhậu + gái gú. qua gù tụi nữ điền kinh hoặc bóng chuyền. tụi nó thể lực max nên địt nhau liên tọi thì đường nào chạy nữa
Quả này đúng kinh điển bệnh thành tích ngành giáo dục. Lây cả sang thể thao. Đcm học sinh phải đi học thêm và học trước chương trình, để cho điểm cao đây. Cuối cùng chỉ chết học sinh. Còn sống chết mặc bay tiền thầy bỏ túi.
 
UrCqb6zp.webp

S2qBdlu.jpeg

zqXE3K.jpeg

QMEfTN.webp

🇻🇳 **Bao giờ Việt Nam được dự World Cup?**

Giấc mơ World Cup của Việt Nam đã được nhắc đến suốt nhiều năm, đặc biệt từ sau khi đội tuyển lần đầu vào đến vòng loại thứ 3 khu vực châu Á (chu kỳ 2022). Nhưng nhìn lại thực tế hiện nay, khoảng cách giữa chúng ta và các đội hàng đầu châu lục vẫn còn khá xa.

Với việc FIFA mở rộng World Cup lên 48 đội từ năm 2026, châu Á có 8 suất trực tiếp và 1 suất play-off liên lục địa, cơ hội về lý thuyết lớn hơn. Tuy nhiên, để giành được 1 trong 8 tấm vé ấy, Việt Nam phải nằm trong nhóm top 8–10 đội mạnh nhất châu Á — một mục tiêu chưa thể đạt được trong 5–10 năm tới nếu không cải cách toàn diện.

Thực tế, World Cup 2030 gần như là nhiệm vụ bất khả thi. Để có cơ hội thực sự, Việt Nam cần hướng đến chu kỳ 2034 – 2038, tức là khoảng 10–15 năm nữa, với điều kiện phải thay đổi toàn diện từ đào tạo trẻ, thể hình, dinh dưỡng cho đến cơ chế giải đấu.

Hiện tại, xếp hạng FIFA của Việt Nam (tháng 9/2025) là 114, kém xa nhóm đầu châu Á như Nhật Bản (17), Hàn Quốc (22), Úc (24) hay Iran (21). Thực lực chênh lệch không chỉ nằm ở kỹ thuật, mà là cả một hệ thống bóng đá – thể thao – giáo dục – xã hội vận hành chuyên nghiệp và bài bản hơn chúng ta hàng chục năm.

---

Cả Nhật Bản và Hàn Quốc đều từng ở vị thế “châu Á hạng hai” như Việt Nam, nhưng họ đã thay đổi nhờ xây dựng hệ thống dài hơi và gắn bóng đá với giáo dục – cộng đồng.

🇯🇵 Nhật Bản có “100-Year Vision” từ năm 1992, đặt mục tiêu đưa J.League thành giải bóng đá gắn bó với từng địa phương. Họ lập hệ thống cấp phép CLB (Club Licensing) để đảm bảo tài chính minh bạch, cơ sở vật chất đạt chuẩn, và bắt buộc có đội trẻ – học viện riêng. Hệ thống này đã tạo ra hàng loạt ngôi sao như Takefusa Kubo (Real Sociedad, La Liga), Kaoru Mitoma (Brighton, Premier League), Wataru Endo (Liverpool) – đều trưởng thành từ các học viện trong nước rồi ra nước ngoài.

🇰🇷 Hàn Quốc thì nổi bật ở mô hình tập trung và xuất ngoại sớm. Họ có trung tâm huấn luyện quốc gia Paju – nơi từ U15 đến đội tuyển đều tập trung huấn luyện với cùng triết lý. Các cầu thủ Hàn sang châu Âu từ rất sớm: Son Heung-min (Tottenham) sang Đức từ tuổi 16, Lee Kang-in (PSG) từng sang Tây Ban Nha từ khi 10 tuổi, Kim Min-jae (Bayern Munich) trưởng thành từ K League trước khi sang Ý và Đức.

Việt Nam hoàn toàn có thể học mô hình kết hợp: lấy khung phát triển CLB – học viện kiểu Nhật (minh bạch, cộng đồng), kết hợp cách huấn luyện tập trung – xuất ngoại kiểu Hàn (kỷ luật và chiến lược rõ ràng).

---

Không có quốc gia nào đi đến World Cup mà không có sự hậu thuẫn về thể chế – giáo dục – kinh tế. Nhật, Hàn đều đưa bóng đá thành một phần của chính sách quốc gia: đầu tư sân bãi học đường, phát triển phong trào thể thao trường học, tạo ưu đãi thuế cho doanh nghiệp đầu tư CLB. Ở Việt Nam, các học viện như PVF, Hoàng Anh Gia Lai – Arsenal JMG, hay gần đây là Học viện Viettel đang làm tốt, nhưng chưa đủ rộng và liên thông.

Chúng ta cần một chiến lược tầm quốc gia:
– Giáo dục thể chất bắt buộc từ cấp 1–2.
– Các tỉnh, thành có ít nhất 1 trung tâm đào tạo trẻ đạt chuẩn AFC.
– Doanh nghiệp được khuyến khích đầu tư vào CLB địa phương bằng chính sách ưu đãi cụ thể.

---

Không thể có đội tuyển mạnh nếu V.League vẫn thiếu sức hút và tính cạnh tranh. Bóng đá chuyên nghiệp phải được vận hành minh bạch, sạch sẽ và đáng xem. Tin vui là VAR đã được triển khai toàn bộ V.League 1, cùng các bước kiểm soát trọng tài, bản quyền truyền hình tốt hơn. Các sân như Nam Định, Hải Phòng, CAHN thu hút đông khán giả cho thấy khán giả Việt vẫn yêu bóng đá – chỉ cần họ tin rằng trận đấu “sạch”.

Và quan trọng hơn cả là tài chính CLB phải minh bạch, công khai lương cầu thủ, hợp đồng tài trợ, tránh tiêu cực và “bóng tối hậu trường”.

---

Nếu Nhật và Hàn có hệ thống đào tạo xuyên suốt từ tiểu học, Việt Nam cũng cần xây một chuỗi đào tạo khép kín:

1. Tuyển chọn & kiểm tra thể lực khoa học: đo tốc độ, sức bật, khả năng chịu tải, tầm vóc từ lứa U10.
2. Huấn luyện theo giai đoạn phát triển (U10–U12 kỹ thuật, U13–U15 chiến thuật cơ bản, U16–U18 chơi nhóm, U19–U23 chuẩn bị chuyên nghiệp).
3. Các giải trẻ đồng bộ trên toàn quốc với lịch thi đấu ổn định và liên thông CLB.
4. Huấn luyện viên được cấp phép quốc tế (AFC, JFA).
5. Khoa học thể thao & dinh dưỡng được áp dụng từ sớm, như HAGL hợp tác với Nutifood xây chế độ ăn riêng cho cầu thủ trẻ.

Nếu các cầu thủ được chuẩn hóa từ tuổi 10–12, thì đến 2034, ta có thể sở hữu một thế hệ “vàng” đúng nghĩa.

---

Cầu thủ Việt Nam thua thiệt rõ ràng về thể hình và sức mạnh. Nguyên nhân không chỉ do gene, mà do dinh dưỡng – huấn luyện sai cách – thiếu giấc ngủ – áp lực học văn hóa.
Một chương trình phát triển cầu thủ cần:
– Chế độ ăn 1.6–2g protein/kg thể trọng/ngày, đủ vitamin D3, canxi, omega-3.
– Giấc ngủ bắt buộc 8 tiếng, giảm sử dụng điện thoại ban đêm.
– Giáo dục ngoại ngữ và tư duy chiến thuật, vì cầu thủ giỏi ngày nay phải biết đọc trận đấu, hiểu đối thủ, hiểu cả dữ liệu thống kê.

---

Lộ trình 10 năm để tiến gần World Cup có thể chia thành ba giai đoạn:

• 2026–2028: Ổn định V.League – VAR toàn phần, công khai tài chính, dữ liệu cầu thủ toàn quốc, xây trung tâm huấn luyện quốc gia.
• 2029–2032: 10–15 cầu thủ Việt thi đấu thường xuyên tại Nhật, Hàn, Thái, châu Âu; duy trì top 18 châu Á.
• 2032–2034: Vào vòng 4 vòng loại World Cup, tranh suất trực tiếp hoặc play-off.

Nếu tất cả được làm nghiêm túc, giấc mơ World Cup sẽ không còn là viển vông. Còn nếu mọi thứ chỉ dừng ở “khẩu hiệu”, ta sẽ vẫn quanh quẩn ở vòng loại thứ hai, nhìn Indonesia, Thái Lan hay Malaysia bứt lên trước.

---

Việt Nam có tiềm năng, nhưng phải bắt đầu ngay bây giờ bằng hành động cụ thể:
– Làm sạch giải đấu.
– Đầu tư đào tạo trẻ bài bản.
– Cải thiện thể hình – dinh dưỡng – giáo dục.
– Xây dựng chiến lược quốc gia tầm 10–20 năm cho bóng đá.

Học từ Nhật, Hàn là cần thiết, nhưng điều quan trọng hơn là biết chọn phần nào phù hợp với Việt Nam. Khi bóng đá không chỉ là trò chơi mà là một phần của văn hóa, giáo dục và kinh tế quốc gia, lúc đó — và chỉ lúc đó — Việt Nam mới thật sự có cơ hội bước ra World Cup.
Con Khẹt ! Nói thẳng luôn là giờ Việt Nam muốn dự World Cup thì chỉ còn việc lobby cho bọn FIFA đói khát no cưỡng vào để được tổ chức World Cup tại Việt Nam. Và ráng giữ tình hình ổn định , đừng để bị tước quyền tổ chức vào giờ chót. Chứ 200 năm nữa mà cứ mõm vượt vòng loại giành suất tham dự thì chỉ có W.C thôi.
 
Nghèo đến đâu cũng đéo bằng Nam Mỹ với Châu Phi được. Thế nên đấy đéo phải lí do
:))
Đm cơ địa bọn nam mỹ với châu phi nó vcl ra. Mà mày so ngu, bọn đó tư tưởng nó hoang dã với yolo, đéo ăn chắc mặc bền như dân châu Á nên all in vào đam mê
 
Khác mẹ gì đám brazil, argentina đâu.
Argentina ra chợ mua nửa kg thịt bò 2 người ăn 1 bữa hết 500k vnd nhưng dân Argentina ăn hàng ngày. Trong quán thì 500k chỉ mua được 1 suất
Cái bánh mỳ kẹp xúc xích choripan là món dân nghèo Argentina ăn nhanh cũng phải 80-100k / 1 cái
Việt Nam có cứt tiền theo
Người Việt ăn quá ít so với các chủng tộc khác nên chơi thể thao thi đấu tệ
 
Argentina ra chợ mua nửa kg thịt bò 2 người ăn 1 bữa hết 500k vnd nhưng dân Argentina ăn hàng ngày. Trong quán thì 500k chỉ mua được 1 suất
Cái bánh mỳ kẹp xúc xích choripan là món dân nghèo Argentina ăn nhanh cũng phải 80-100k / 1 cái
Việt Nam có cứt tiền theo
Người Việt ăn quá ít so với các chủng tộc khác nên chơi thể thao thi đấu tệ

1kg thịt bò = 1kg rau muống = 1 viên kẹo kera.
Dân Vẹm chỉ xứng ăn kẹo thôi ;))

Nói chứ tao chỉ biết 2 thằng brazil với arg nghèo thôi, chứ đéo biết vụ ăn uống này. Mịe mang tiếng nước nông nghiệp mà...:too_sad:
 

Có thể bạn quan tâm

Top