Luadaoanlon
Gió lạnh đầu buồi
- Sáng thứ 7 mở hàng chưa bán được cái đéo gì
2 "kêu gọi viên" vác kẹp tài kiệu với bút bi vào mời tao bữa sáng
Tao bán hàng sợ đội mang cặp với táp lô này lắm
Hú hồn trong 2 kêu gọi viên này có một người là người thân tao, may quá an tâm hơn hẳn
Không lòng vòng, các bác nói luôn "Ủng hộ đồng bão bị lũ lụt miền Bắc em ơi" (tao cũng miền bắc mà)
- Là một xamer yêu nước, ngay lập tức trong lòng tao thấy cay, và trên mặt tao đần xị ra
Trong vô thức, tao hỏi 1 trong 2 người mà tao quen: "Cái này bắt buộc hả chị? " (biết thừa rồi, trốn được đâu mà cố hỏi hả cu)
Chị cũng rất thật thà "Bắt buộc em ạ"
Thế là tao bảo "Thế thì ghi tên cá nhân em vào thôi, đừng ghi tên cửa hàng" rồi xì ra 200k (vì cửa hàng nhà tao cũng có tiếng, đóng ít họ cười thối mũi, ít ra hôm nay có 2 người trực tiếp cười tao thôi chứ không phải một lố người nghe loa truyền thanh)
- Tao không bao giờ dám bàn đến chính trị, tao không dám làm phản động, nhưng địt mẹ nó, tao biết số tiền của tao sẽ đi vào đâu, nhưng tao không chứng minh được.
Tao thà cho gấp 10 lần số tiền đó cho người ăn mày không quen biết còn hơn, là phải cống nạp cho kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó.
Tao ngu dốt và đần đụt nên không thể xuất ngoại. Tao ước tao phải đóng hết phần thu nhập cá nhân trừ chi phí sinh hoạt của tao nếu tao được sống trên đất Mỹ. Tao chỉ cần được hít không khí tự do thôi, không cần giàu sang, việc còn lại để Đảng Cộng Hòa và Nhà nước Mỹ lo.
Tao chán làm kiếp súc vật lắm rồi.
(Bài viết này chỉ chia sẻ câu chuyện cá nhân, tôi không muốn công kích bất cứ một cá nhân hay tổ chức nào được đề cập đến, mong Manhthuong đừng ban. Yêu xamvn và manhthuong)
2 "kêu gọi viên" vác kẹp tài kiệu với bút bi vào mời tao bữa sáng
Tao bán hàng sợ đội mang cặp với táp lô này lắm
Hú hồn trong 2 kêu gọi viên này có một người là người thân tao, may quá an tâm hơn hẳn
Không lòng vòng, các bác nói luôn "Ủng hộ đồng bão bị lũ lụt miền Bắc em ơi" (tao cũng miền bắc mà)
- Là một xamer yêu nước, ngay lập tức trong lòng tao thấy cay, và trên mặt tao đần xị ra
Trong vô thức, tao hỏi 1 trong 2 người mà tao quen: "Cái này bắt buộc hả chị? " (biết thừa rồi, trốn được đâu mà cố hỏi hả cu)
Chị cũng rất thật thà "Bắt buộc em ạ"
Thế là tao bảo "Thế thì ghi tên cá nhân em vào thôi, đừng ghi tên cửa hàng" rồi xì ra 200k (vì cửa hàng nhà tao cũng có tiếng, đóng ít họ cười thối mũi, ít ra hôm nay có 2 người trực tiếp cười tao thôi chứ không phải một lố người nghe loa truyền thanh)
- Tao không bao giờ dám bàn đến chính trị, tao không dám làm phản động, nhưng địt mẹ nó, tao biết số tiền của tao sẽ đi vào đâu, nhưng tao không chứng minh được.
Tao thà cho gấp 10 lần số tiền đó cho người ăn mày không quen biết còn hơn, là phải cống nạp cho kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó.
Tao ngu dốt và đần đụt nên không thể xuất ngoại. Tao ước tao phải đóng hết phần thu nhập cá nhân trừ chi phí sinh hoạt của tao nếu tao được sống trên đất Mỹ. Tao chỉ cần được hít không khí tự do thôi, không cần giàu sang, việc còn lại để Đảng Cộng Hòa và Nhà nước Mỹ lo.
Tao chán làm kiếp súc vật lắm rồi.
(Bài viết này chỉ chia sẻ câu chuyện cá nhân, tôi không muốn công kích bất cứ một cá nhân hay tổ chức nào được đề cập đến, mong Manhthuong đừng ban. Yêu xamvn và manhthuong)
Sửa lần cuối:
