Ngạn luôn là một hệ tư tưởng, là cái thứ đại diện cho sự thất bại. Cái sự thất bại của một thằng đàn ông đó là trơ mắt nhìn con ghệ thanh mai trúc mã nó ngoáy phao câu ngồi sau xe của 1 thằng dân chơi xóm.. còn gì đau đớn hơn khi mình biết chắc rằng trinh tiết, phẩm giá của con ghệ đã trao vào tay cái thằng dân chơi ấy mỗi lần chúng nó đèo nhau lên phố..
Biết chắc rằng chúng nó chắc chắn đã địt nhau, giá như biết nhưng không thể chứng minh thì còn có cái mà bám víu mà hy vọng nhưng đằng này đéo cần chứng minh cũng hai năm rõ mười là chúng nó đã địt nhau, thế mới đau..
Gái tuổi trăng rằm quện tý tinh trùng là nó cứ phơi phới, cặp má phúng phính đôi mắt long lanh điệu cười gợi đòn. Con bích Hà Lan nhìn cái phao câu mỗi lần nó qua ngõ nhà Ngạn như cái kiểu nó muôn bố cáo thiên hạ : ối dồi ôi Ngạn ôi thằng Dũng nó địt em mất rồi..
Tiên sư cái sự đời, còn gì đau hơn nữa được đây..
Rồi khi con điếm đó nó ễnh bụng thì Ngạn lại một phen giằng xé tâm can. Xung phong đổ vỏ thì sợ mất mặt với tổ tông họ hàng, bạn bè sẽ nhìn Ngạn với ánh mắt khinh bỉ, sẽ coi Ngạn như một thằng mạt hạng, một thằng đổ vỏ không hơn.
Nhưng mà tình yêu trong Ngạn vẫn lớn lắm, Hà Lan ngon vãi Lồn, đã bao đêm Ngạn tưởng tượng cái đôi mắt đen sâu thẳm kia ươt lệ nhoà khi được Ngạn đóng thẳng con cu vào mồm. Bây giờ chỉ còn một cái ranh giới nho nhỏ chờ Ngạn bước qua..
Sau này, mãi tận sau này cho đến lúc chết chắc chắn Ngạn sẽ bị dằn vặt trong sự hối hận. Trách mình đã địt hụt con Lan. Chưa một lần được luồn tay vào vú, chẳng một lần được ngắm những sợi lông Lồn đân xuyên qua cái sì líp màu trắng hoa ban. Ôi địt mẹ Hà Lan ngon vãi lồn...