Tình hình là dạo này stress quá mấy thằng ạ. T muốn tìm cái bar nào đúng nghĩa quầy rượu để làm về ngồi vài ly thôi, không phải club nhạc xập xình đâu. Mà ở HN có không nhỉ?
Trước t cũng ra tadioto hay polite mà như kiểu cho đôi cặp hẹn hò, lung linh éo ngồi nổi
Muốn thật sự yên tĩnh nhạc nhẹ làm vài ly thì ko có mấy đâu. Đa số bar lounge pub Hà Nội tao từng đi (mà có phục vụ đại trà) là nơi khoe mẽ sống ảo (ý kiến cá nhân), và là sàn giao dịch vốn tự có. Lý do là vì đa số những thằng muốn vào pub 1 mình thực ra đều mơ tưởng đến những cảnh như trong phim: vào 1 bar, gọi 1 shot, uống 1 mình, gặp 1 gái, 1 night stand. Do đó có cung có cầu thôi.
Ngoài những chỗ m phải quen thân với chủ hoặc chơi trong hội nào đó thì tao tạm đưa ra 3 chỗ:
Một: Mua chai single malt nào đó, Đến quán trà X, làm quen với thằng Y chủ quán (thằng này tính khí thẳng thắn, đôi khi nói chuyện đếch dễ nghe), bảo nó cho mày mượn chỗ, hoặc nó đem mấy chai whisky của nó ra dùng chung. Bảo con bé nhân viên của nó đàn vài bản Piano, là xong 1 buổi tối, đúng như mày cần. (X Y nếu cần PM tao, ko tiện public).
Hai: Bình Minh jazz club. Cái này nhờ mấy ông bạn trên xàm này giới thiệu, t đi vài (chục) lần, khá ổn. Có 1 lần đong được 1 gái sinh viên pháp, cũng ổn.
Ba: cool cats jw mariott. Cũng trên này giới thiệu. Ít người, ổn, thằng nào làm connoiseur chỗ nãy chọn rượu khá ngon nên cứ uống vang of the month của bọn nó. Đợt năm ngoái tao đi em gái phục vụ khá dễ thương, biết nói chuyện, tao cũng tính rủ đi đâu đó mà thôi say quá.
PS:
... riết rồi xàm cũng như các loại lounge xô bồ. Với bất kỳ 1 topic nào, cho dù đang thảo luận nghiêm chỉnh bao nhiêu, cứ có 1 con mái nhảy vào là y như rằng các thể loại trống xòe đuôi le lưỡi. Từ đó chất lượng topic xuống dốc không phanh, chỉ xoay quanh những màn thả thính nhạt nhẽo hay những pha xử lý gượng gạo ngu xuẩn.
Vậy mà bọn mái đôi khi thấy thích cái cảm giác được xoa vuốt vụng về, nên lâu lâu lại hé 1 ít thông tin rằng "tôi là mái, các anh ơi hãy đến đong đưa tôi nào!". Tất nhiên là kèm theo sau đó là các loại anh đẩy em đưa mà anh đưa em rút...
Còn bọn trống thì khỏi nói, tung ra bao nhiêu là chiêu thức, từ lãnh đạm hỏi thăm, đến vồ vập dung tục. Chúng không biết rằng cảm giác chinh phục chỉ ngọt ngào khi chưa thành công. Và rằng chỉ cần bước 1 bước ra ngoài đời thôi thì thiếu mẹ gì con mái hay ho gấp tỷ lần cái bọn lên mạng ảo kiếm vài lời đong đưa vô bổ của những thằng đàn ông hay đi chơi gái giải sầu.
Xu thế có cung có cầu, nên có lẽ xàm sẽ mãi đi về hướng xàm.