Kể ra thì dài dòng lắm.
Nhưng tao kể cho mày cái năm đen tối nhất cuộc đời tao là năm 2012, cũng là năm đẻ đứa đầu tiên:
- Đéo có 1 cái gì trong tay.
- ngày tao thất nghiệp là ngày đứa con đầu tiên của tao chào đời.
- bạn bè cũng đéo có 1 ai (vì như tao thì đéo ai chơi)
- lục 2 cây vàng mà mấy chỉ lẻ định đem đi bán thì con vợ nó bán đi tiêu sạch rồi (để chuẩn bị cho con chào đời)
- tao gọi điện cho 1 thằng anh xã hội mà tao coi là tri kỉ để vay nó 10 tr đưa con đi đẻ nhưng tao vay nó mà như cầu xin van lạy nó trong khi trước đó nó mở công ty, tao cho nó vay 2 cây vàng (chính là số vàng bên trên tao gom góp trong 10 năm đi làm) bảo khi nào làm có thì trả, đéo quan tâm thời gian.
- rồi 1 tuần sau khi vợ tao từ viện về, tao lại muối mặt ăn vạ xin vào làm cty nó để trừ nợ dần. Nhưng mức lương bèo bọt có 4tr.
Cái đất hn này 4tr thì làm ăn cái j? Nhưng tao vẫn chưa tỉnh ngộ, vẫn ăn chơi kệ mịa vợ con
Bước ngoặt cuộc đời tao là 1 tháng sau khi con tao sinh. Buổi trưa về nhà, tao thấy vợ tao lấy cái gối che cho con ngủ. Trong khi trước đó vợ tao giục tao làm cái rèm cửa.
Tao vẫn cứ khất lần vì đéo có tiền.
Đó là bước ngoặt thay đổi cuộc đời tao: "Tao có thể khổ chứ con tao ko thể khổ"
Cuối tuần đó tao tự đi làm cái rèm che cửa sổ: nếu thuê ngoài thì hết 2,1tr trong khi tao tự làm thì hết có 700k. Tao tự mua vải về may, tự mua que về treo. Tóm lại tao tự làm hết, chỉ mất tiền vật tư.
Lúc làm xong tao chỉ còn 20k trong túi.
Và sau đó là chuỗi ngày đen tối của tao bắt đầu