Chưa chắc. Kiếp này làm ác nhưng ngay phút cận tử, nghiệp thiện ở kiếp nào đó nó trổ m vẫn sanh cõi thiên là bình thường. Súc sinh cũng vậy, lúc gần chết nghiệp nó đẩy đi tới chỗ mà nó đã từng làm thiện hoặc làm ác. Vì sư tử có chủng tử thích ăn thịt sống uống máu tươi nên nghiệp nó đẩy về loài...
Ui bạn ơi. Nghèo còn hoang phí là khác. T là nghèo nhưng ko chơi bời mỗi ngày T dành một ít tiền tới cuối tháng nấu vài bữa cơm mặn cho bá tánh ăn, cho người nghèo ăn, mua đồ cho con cá, con chó, con mèo ăn. Thì hỏi bạn tui có nghèo mà hoang ko?.
Ko T chỉ tôn vinh hành động của con người phóng thoáng đó thôi. Chứ bà Hằng là ai T ko quan tâm. T chỉ quan tâm tới hành động, việc làm, thành tựu của người đó thôi.
T nghèo muốn chết nhưng T rât thích bố thí. Giàu của T là giàu ở tấm lòng thông qua đôi bàn tay vàng trao đi dù ít dù nhìu. Đâu cần phải lúc giàu mới cho. T nghèo T vẫn có nhìu cách cho mà. Máu ích kỉ của con buôn nó ăn vô máu nên mỗi lần nó cho nó suy nghĩ dữ lắm
Hài thật nhìu người kinh doanh mà kẹt xỉ kì bo. Tư duy con buôn, bởi T nói người giàu thứ thiệt họ phóng thoáng ghê lắm. Như bà Hằng, Mai Mailisa. Giàu như người ta mới gọi là giàu.
Ui bạn ơi. Mọi thứ do duyên mà có. Mà cũng chính do duyên mà mất đi. Nghĩ vậy đi cho thoáng. Ai cũng có phiền não cả bạn. Nó sanh lên rồi nó diệt liên tục. Chẳng qua là bạn nắm nó hơi lâu nên thấy nó nặng. Người trí thấy nhẹ vị họ bỏ xuống lâu rồi. :vozvn (22):