Có nhà vệ sinh công cộng dựng sẵn. Nhưng tao nghĩ là đéo ăn thu với dòng người đấy. Hôm qua tao vác xe lượn một vòng. Bờ hồ thì ko nói, các trục phía nguyễn Khang Đào Tấn cũng đông vô kề. Tao cũng nghĩ giống thằng trên kia, cỡ 4 5 chục vạn.
Không đắng, vị nó hơi lờ lợ, nhạt nhạt kiểu nước sâm dứa, mùi thì nó hơi giống mấy món đồ khô nấm, mộc nhĩ, abc.
Thằng bạn tao nghỉ công ty, bán món trà này phải tầm 4 5 năm nay. Phè phỡn lắm, tối ngồi bật đèn lờ mờ uống whisky nghe loa đài rồi vác guitar điện ra luyện ngón.
Văn thằng lồn này viết cũng nhễ nhại đấy, chứng tỏ là đầu óc ko tệ, cũng là thằng có tâm hồn. Đéo hiểu sao lại lâm vào cảnh này. Mà tao cũng đéo ngạc nhiên, đời tao cũng gặp ko ít thằng từ có tài đến rất nhiều tài, vẫn làm bảo vệ, bán trà đá sửa quạt điện. Bình thường.