Thú kia nó cũng là thân,
Cũng xương, cũng thịt… cũng phần như ta.
Đánh đau chúng biết kêu la,
Tiếng rên đứt ruột, tiếng la xé lòng.
Tánh linh, người vật chung đồng,
Xuống tay sao nỡ, cầm lòng sao đang.
Thân ta thì muốn cho an,
Mà thân kẻ khác lại toan xéo giày.