Nếu m cảm thấy m khiến lũ này bỏ đc chấp kiến của mình thì hãy làm, ko thì t nghĩ nên stop.
Chuốc bực mình cho bản thân ko có lợi, thứ nữa là để lũ nó tự đốt lấy mình.
Có những thằng cứ để mặc nó thôi.
Đúng vậy, mặc dù sanh làm người rất khó, nhưng quả của thiện nghiệp làm người cũng có thể kéo dài nhiều đời sống làm người cho đến khi nghiệp đó tiêu mòn hết năng lực, hoặc trong thời điểm làm người tạo nghiệp vô gián cho quả ngay lập tức ở tiếp kiếp theo
Đúng vậy, nếu hành hạnh con chó được thành tựu thì với ước muốn trong tâm như thế sẽ cộng trú với loài chó.
Còn nếu mang TÀ KIẾN hành hạnh con chó mà đưa đến giải thoát hoặc cảnh giới tái sinh cao hơn thì đọa vào địa ngục.
Tao góp ý thêm như vậy, ở cảnh giới thấp, phần lớn sẽ chịu quả của ác...
Tao ko cãi nhau với nó, ở đây t ko có bực bội, nếu có hiểu sai thì t góp ý, còn hiểu được hay không tùy căn cơ.
Tuy nhiên cái t muốn nói ko chỉ phải cho nó, những ai đọc kỹ, có khả năng suy nghiệm tự họ không bị mắc vào sai lầm. T không đc gì cả, nhưng ko phải do được hay ko đc mới phải...
Tại sao ko?
Thức ban đầu là cái biết thông qua 6 căn, sinh lên do duyên xúc với 6 trần tương ứng, do duyên xúc có cảm thọ, do không thấy được như thật cảm thọ, nguyên nhân của cảm thọ, vị ngọt, sự nguy hiển của nó do đó tâm dính mắc vào cảm thọ (tham đối với thọ hỷ, sân đối với thọ ưu) do vậy...
Tao đã nói khi tất cả tham ái được đoạn tận, mọi nghiệp đều không còn khả năng trổ quả tái sanh, bậc lậu tận đoạn mọi tham ái nên không phải tái sanh.
Tuy nhiên khi chứng đắc niết bàn hữu dư y, các nghiệp quá khứ, dù thiện hay bất thiện vẫn còn trổ quả nếu đủ duyên.
Tóm lại nãy giờ m muốn tranh...
Vấn đề cần thực chứng ở phần in đậm.
Khi thức không dính mắc, thoát mọi chấp thủ, mọi tham ái đoạn diệt thì giải thoát, mọi thức hiện khởi nơi thân hiện tại đều là tối hậu.
Không, thức tục sanh do nghiệp đã tạo tác duyên với tham ái (dục ái, hữu ái, phi hữu ái) mà hình thành, mày có thể đọc thêm kinh trung bộ số 38, Đại kinh đoạn tận ái để tham khảo
Nghiệp là thai tạng, nghiệp là thân bằng quyến thuộc, chúng sinh vừa là thừa tự của nghiệp "cũ", vừa là chủ nhân của nghiệp"hiện tại, tương lai".
Hành "nghiệp" làm duyên cho thức sanh khởi, thức tái tục làm duyên cho danh sắc (ngũ uẩn mới).
Do đó nói rằng không có một cái thực thể nào đi tái...