Trước kia cũng từng quen nhau, chỉ là chưa sâu nặng. Lướt qua đời nhau rồi ai cũng có gđ riêng, sau đó cả 2 đều ly hôn. Rồi 1 ngày nói chuyện lại rồi gặp lại, rồi lại quấn nhau.
Lúc cặp kè thì cũng vui vẻ các bên, các con đi chơi chung rồi về gđ 2 bên đều quý các cháu của 2 bên. Con vợ nó ích kỷ với tao thì oke, vì cũng nghĩ cùng nhau xd hạnh phúc mới nên cái gì bỏ qua đc thì bỏ. Nhưng đợt này đúng là chán quá.
Lúc đầu thì cũng biết là con tao ở với mẹ, lúc chưa cưới gặp nhau thì vợ với con cũng vui vẻ, ko có gì khúc mắc. Chỉ là lần này chơi ở nhà tao cả tháng thì nó mới trở chứng thế. Chứ nó mà trở chứng trước cưới tao cưới làm đéo gì.
Con tao có ở chung nhà đéo đâu, mà có ở chung nhà cũng là nhà tao góp vào. Còn tập 3 chưa nghĩ tới, đang nghĩ để giải quyết sao cho hài hoà. Bọn dẩm lồn vẫn nói với nhau, trai 1 đời vợ thì quý, trai 2 đời vợ vứt bỏ.
Tập 1 con vợ cũ tao xx 36 đúng là nhục với cả họ cả bạn bè. Vừa ích kỷ vừa tham lam, nghĩ vì con sống với nó tiếp, sau nó cắm cho cái sừng thì mới bỏ. Giờ dính tập 2 cũng ích kỷ đéo biết sống. Chắc lúc đang tổn thương có người cùng cảnh nên u mê đéo sáng suốt được.
ừa, khéo duyên nợ kiếp trước...
Tình hình tao lấy vk tập 2. Có con riêng đang ở với mẹ, tập 2 cũng có con riêng.
2 đứa góp tiền mua 1 căn nhà ở TP nhỏ. Vẫn còn nợ 1 ít.
Tháng trước con tao đến nhà tao chơi, bề mặt ngoài vk tao vẫn oke nhưng con tao ở đó đi chơi hay tao mua sắm gì cho con thì vk tính toán hết để trừ vào tiền...
@đéo có hình chó nó tin : Stop here. Nhà văn Mark Twain từng nói: “Đừng bao giờ tranh cãi với một thằng ngu. Vì khi đó nó sẽ kéo ta xuống ngang với trình độ của nó và đánh bại ta bằng kinh nghiệm ngu lâu năm”.
Hi sinh lạm phát để đạt mục tiêu tăng trưởng, bọn +Sản nói chung bị bệnh thành tích kinh miên. Từ cấp TW đến địa phương toàn thích lấy con số để báo cáo, ngày xưa tao tưởng mỗi bộ giáo dục mắc bệnh này.
Cuộc sống của dân Đông Lào còn leo lắt hơn ngọn đèn cầy, ăn uống toàn hàng bẩn hàng giả...