Chỗ tao có thằng nói hay vãi lìn, chuyên môn văn vở làm thực tế thì như cứt. Đéo hiểu sao bọn đàn bà chỗ tao lại khoái thằng đấy, tao thấy nói hay mà làm như cứt thì có cái gì hấp dẫn đâu nhỉ? Phải chăng bọn đàn bà nó thích những thứ không thực tế?
Tao nói thật nghiện cái gì cũng dở thôi, mấy thằng mở mồm ra kêu tuổi trẻ thì cứ ăn chơi hết mình đi toàn là xàm lồn. Không cân đối được thì về già lại đống bệnh tật, khổ sở, ăn chơi có điểm dừng thì cũng được chứ bỏ hẳn thì tao lại sợ về già mày đổ đốn
Trung Quốc thì tao không rõ có gọi là tiên sinh không, nhưng ở Nhật Bản cái nghề giáo viên theo như tao biết là gọi là Kyoshi (2 chữ Hán là Giáo Sư). Còn gọi là Sensei thì là cách học sinh gọi giáo viên, bác sĩ chứ không phải tên nghề.
Sensei là cách người khác gọi Bác sĩ, giáo viên, thậm chí là nghề họa sĩ vẽ truyện tranh ở Nhật Bản. Đó không phải là tên nghề mà là cách gọi, mày không phân biệt được mấy cái đấy à?
Cái này là mấu chốt đấy, thực ra nhiều đứa tao thấy nó chỉ quan tâm vẻ ngoài ca sĩ thôi chứ có cần hiểu cả sĩ hát cái đầu buồi gì đâu? Ví dụ như cái bài dưới đây, lời lẽ ca từ chả có ý nghĩa đầu buồi gì, chỉ vì con ca sĩ nhìn nó khiêu dâm nên nhiều thằng thích nghe thôi