Trốn vào bưng => đẻ con bị viêm màng não nhưng không có thuốc => mất con.
Đây là sự kiện đau buồn nhất trong đời bà, nhưng không thể nào buồn bằng trăm triệu người VN sau này phải sống trong chế độ quái thai CSBV. Giá như thời đó bà cương quyết hơn thì vừa cứu con vừa cứu xã hội, đất nước.
cảm giác như vậy, bị gò trong khuôn khổ lễ nghi gia đình quá nên ảo tưởng theo.
Thực ra về mặt quan hệ xã hội/giao tiếp thì chỗ này đợi qua ngày rồi nhắn cũng dc, kể cả sau cuộc gọi kia cũng bơ luôn.
Đằng này ông thớt cứ như đã thân tình lắm, xây dựng kết nối tình cảm chặt lắm vậy. Để rồi khi...
thớt ngu như chó, đã là nghĩa trang giáo xứ => người mất là dân Công giáo, đa phần là Bắc 54.
Xong rồi suy rộng ra là "các liệt sỹ VNCH"
M vào nghĩa trang Bình An ở Thủ Đức đi, đủ gốc cả, miền Tây, miền Trung, miền Nam.
cái quan trọng nhất là bớt muối lại. Đù mẹ hốc toàn mắm muối nêm nếm thì chả bị thận.
còn 1 cái nữa đám 8x-9x hay bị, là lúc nhỏ cho uống nước gạo/nước đường thay sữa. hại vkl.
rèn thêm thói quen khám định kỳ hàng năm + xét nghiệm máu/nước tiểu nữa.
t nói thật tụi m đừng buồn, mẹ VNAH toàn ở miền Trung, chứ có cc mà đám Bắc cụ nó nướng con tụi nó. cỡ như Hải Phòng Quảng Ninh toàn dc auto suất hậu cần chứ chả cần trốn lính mẹ gì.
mãi nhưng năm cuối sau Mậu Thân và cao điểm 1972, Bắc cụ mới chịu vét hết thanh niên đi. Lúc đó Mẽo mà rắn tay...