closed

T năm nay vừa tròn 25t, t ở cùng bố mẹ t 25 năm năm rồi, chưa ny, nghiện game và nghiện thủ dâm, t thấy ở nhà cùng vs bố mẹ thoải mái quá k phải lo cơm áo gạo tiền, thích tiêu gì tiêu cho mình, k áp lực nhưng ngược lại t cảm thấy vùng an toàn của t nó quá an toàn khiến t đéo dám vượt khỏi rào cản để đối diện với cuộc sống.

ăn uống mẹ t mua gì t ăn đấy
đi làm về rồi gym, ngủ muộn đ lo, thức dậy muộn k ai gọi
k có ny ,thủ dâm nhiều
t chảng màng đến tương lai

Nhưng hôm nay t chợt nhận ra 25t ở cùng bố mẹ t thấy trong mắt người khác, em t cũng coi thường t, ngta ko quan tâm đến vấn đề của t mà họ chỉ quan tâm là kết quả hiện tại t có gì, t cảm thấy t rất bé nhỏ trong mắt mọi người xung quanh, t nghĩ sẽ dọn ra ở riêng để tự lo cuộc sống của mình, nhà t dạng nghèo, k có đất cũng k có tài sản gì...

Chúng m cho t hỏi, t lên làm gì để bức phá hết bản thân k còn cảm giác dựa dẫm vào bố mẹ nữa ?
khác gì súc vật con vật cưng đâu. xỉnh bố mẹ ra chắc tai biến
 
25t thì cố học ngoại ngữ, tích tiền để đi nước ngoài. Chứ ở VN kiểu như mày 90% sẽ nằm thẳng.
 
Thằng này có mấy thớt tương tự như vậy, nhằm mục đích xấu, gây war kích động +1 block cho nước nó trong xammer nhé :vozvn (19):
 
Bỏ bớt mấy cái thiết bị điện tử lại. Nó cuốn vào trong vòng xoáy, khiến đầu óc nó hoạt động nhiều, mà thực ra chỉ có việc nhìn, chứ k có suy nghĩ. Lo lắng về tương lai, đau khổ về quá khứ,…còn kích thích thủ dâm nữa. Bỏ nó ra sẽ tập trung vào hiện tại nhiều hơn.

Được thì đọc sách, thể thao, kết nối xung quanh nhiều hơn.

Còn mấy cái tự ti, coi thường kia có thể là suy nghĩ nhiều, có thể là có thật. Nhưng mà quan trọng là phải biết tha thứ cho mình, yêu thương mình hơn. Vì có vậy mới có động lực mà phấn đấu thay đổi.

Còn mấy cái e tả ở trên thì nó cũng chỉ ở mức an bình, k phá phách báo đời gì thì nó cũng k có gì nặng nề. Thằng FA nào cũng vậy thôi
 
cũng tạm được nhưng cần phấn đấu thêm
vì ổn định quá lâu dễ tạo ra sự chây ỳ :))
T năm nay vừa tròn 25t, t ở cùng bố mẹ t 25 năm năm rồi, chưa ny, nghiện game và nghiện thủ dâm, t thấy ở nhà cùng vs bố mẹ thoải mái quá k phải lo cơm áo gạo tiền, thích tiêu gì tiêu cho mình, k áp lực nhưng ngược lại t cảm thấy vùng an toàn của t nó quá an toàn khiến t đéo dám vượt khỏi rào cản để đối diện với cuộc sống.

ăn uống mẹ t mua gì t ăn đấy
đi làm về rồi gym, ngủ muộn đ lo, thức dậy muộn k ai gọi
k có ny ,thủ dâm nhiều
t chảng màng đến tương lai

Nhưng hôm nay t chợt nhận ra 25t ở cùng bố mẹ t thấy trong mắt người khác, em t cũng coi thường t, ngta ko quan tâm đến vấn đề của t mà họ chỉ quan tâm là kết quả hiện tại t có gì, t cảm thấy t rất bé nhỏ trong mắt mọi người xung quanh, t nghĩ sẽ dọn ra ở riêng để tự lo cuộc sống của mình, nhà t dạng nghèo, k có đất cũng k có tài sản gì...

Chúng m cho t hỏi, t lên làm gì để bức phá hết bản thân k còn cảm giác dựa dẫm vào bố mẹ nữa ?
 
Nghiêm túc mà nói, thì mày đang sống cuộc sống của chính mày, việc gì mày phải để ý đến cách nghĩ và thái độ của người khác nếu họ không nói thẳng với mày,
 
Bỏ bớt mấy cái thiết bị điện tử lại. Nó cuốn vào trong vòng xoáy, khiến đầu óc nó hoạt động nhiều, mà thực ra chỉ có việc nhìn, chứ k có suy nghĩ. Lo lắng về tương lai, đau khổ về quá khứ,…còn kích thích thủ dâm nữa. Bỏ nó ra sẽ tập trung vào hiện tại nhiều hơn.

Được thì đọc sách, thể thao, kết nối xung quanh nhiều hơn.

Còn mấy cái tự ti, coi thường kia có thể là suy nghĩ nhiều, có thể là có thật. Nhưng mà quan trọng là phải biết tha thứ cho mình, yêu thương mình hơn. Vì có vậy mới có động lực mà phấn đấu thay đổi.

Còn mấy cái e tả ở trên thì nó cũng chỉ ở mức an bình, k phá phách báo đời gì thì nó cũng k có gì nặng nề. Thằng FA nào cũng vậy thôi
cảm ơn m , việc t cần làm bây giờ là bỏ ra vùng an toàn, t thấy t thoải mái quá lại cắm đầu vào liên minh, quên đi tương lai rồi lại kích thích thủ dâm rồi lại trầm cảm m à

Nghiêm túc mà nói, thì mày đang sống cuộc sống của chính mày, việc gì mày phải để ý đến cách nghĩ và thái độ của người khác nếu họ không nói thẳng với mày,
t thấy t thoải mái quá, nó khiến t yếu đi, k đua với đời mà đạt với thành tựu game ý m
 
T năm nay vừa tròn 25t, t ở cùng bố mẹ t 25 năm năm rồi, chưa ny, nghiện game và nghiện thủ dâm, t thấy ở nhà cùng vs bố mẹ thoải mái quá k phải lo cơm áo gạo tiền, thích tiêu gì tiêu cho mình, k áp lực nhưng ngược lại t cảm thấy vùng an toàn của t nó quá an toàn khiến t đéo dám vượt khỏi rào cản để đối diện với cuộc sống.

ăn uống mẹ t mua gì t ăn đấy
đi làm về rồi gym, ngủ muộn đ lo, thức dậy muộn k ai gọi
k có ny ,thủ dâm nhiều
t chảng màng đến tương lai

Nhưng hôm nay t chợt nhận ra 25t ở cùng bố mẹ t thấy trong mắt người khác, em t cũng coi thường t, ngta ko quan tâm đến vấn đề của t mà họ chỉ quan tâm là kết quả hiện tại t có gì, t cảm thấy t rất bé nhỏ trong mắt mọi người xung quanh, t nghĩ sẽ dọn ra ở riêng để tự lo cuộc sống của mình, nhà t dạng nghèo, k có đất cũng k có tài sản gì...

Chúng m cho t hỏi, t lên làm gì để bức phá hết bản thân k còn cảm giác dựa dẫm vào bố mẹ nữa ?
Ủa? Chứ mày muốn sao?
Bỏ ông bà già ra ở riêng???
Mày ngu như chó vậy. Sướng mà đéo biết an phận.
Mày có nhà để ở, lại được ở gần ba mẹ là cái phước báu lớn nhứt của đời người rồi.
Sau này về già thì cái nhà đó cũng là của mày.
Mày lo cái gì?
 
hiện tại, bần đạo cùng nằm thẳng hay ngồi thẳng chẳng khác gì nhau mà đi khuyên đạo hữu.
bần đạo ngót nghét 35 cái niên xuân, cũng từng hùng tâm tráng chí làm lụng sự nghiệp, sắm sữa nhà cửa trọng chấn gja môn nhưng sự đời không như ý.
đạo hữu nên tham khảo bản thân muốn làm gì nhất và nên bắt đầu từ việc đặt mục tiêu nhỏ và quan trọng nhất là bắt tay vào làm. Bắt đầu có thể chậm nhưng vững chãi để đạo hữu có đủ sức gánh lấy các kết quả sau này để từ đó có thêm động lực làm tiếp các mục tiêu sau nữa.
lời khuyên chân thành cho đạo hữu: nếu đã làm thì làm đến cùng không bỏ dở, nếu đã học thì học cho trót, đừng quan tâm nhiều đến ánh mắt đánh giá của người đời nhưng vẫn bảo lưu 1 chút với các góp ý có tính xây dựng của người nhà.
pác sĩ chuyên gia tư vấn tâm lí - phuck tjene sinh đồng gửi đạo hữu
 
Đỉ mẹ m thấy loser thì cuối tuần cứ làm chuyến vào viện thăm các e các cháu bị ung thư thì m lại thay đổi cái nhìn về cuộc sống ngay .2025 rồi đéo phải thập niên 8x 9x đâu mà phấn đấu ganh đua với đời .Làm vậy m chỉ có trôi thôi
 
Ủa? Chứ mày muốn sao?
Bỏ ông bà già ra ở riêng???
Mày ngu như chó vậy. Sướng mà đéo biết an phận.
Mày có nhà để ở, lại được ở gần ba mẹ là cái phước báu lớn nhứt của đời người rồi.
Sau này về già thì cái nhà đó cũng là của mày.
Mày lo cái gì?
t cảm ơn m
hiện tại, bần đạo cùng nằm thẳng hay ngồi thẳng chẳng khác gì nhau mà đi khuyên đạo hữu.
bần đạo ngót nghét 35 cái niên xuân, cũng từng hùng tâm tráng chí làm lụng sự nghiệp, sắm sữa nhà cửa trọng chấn gja môn nhưng sự đời không như ý.
đạo hữu nên tham khảo bản thân muốn làm gì nhất và nên bắt đầu từ việc đặt mục tiêu nhỏ và quan trọng nhất là bắt tay vào làm. Bắt đầu có thể chậm nhưng vững chãi để đạo hữu có đủ sức gánh lấy các kết quả sau này để từ đó có thêm động lực làm tiếp các mục tiêu sau nữa.
lời khuyên chân thành cho đạo hữu: nếu đã làm thì làm đến cùng không bỏ dở, nếu đã học thì học cho trót, đừng quan tâm nhiều đến ánh mắt đánh giá của người đời nhưng vẫn bảo lưu 1 chút với các góp ý có tính xây dựng của người nhà.
pác sĩ chuyên gia tư vấn tâm lí - phuck tjene sinh đồng gửi đạo hữu
t cảm ơn lời khuyên của huynh đài
Đỉ mẹ m thấy loser thì cuối tuần cứ làm chuyến vào viện thăm các e các cháu bị ung thư thì m lại thay đổi cái nhìn về cuộc sống ngay .2025 rồi đéo phải thập niên 8x 9x đâu mà phấn đấu ganh đua với đời .Làm vậy m chỉ có trôi thôi
t cảm ơn m
 
Top