50 tuổi, nhiều người phụ nữ giỏi, đẹp thích nhưng tôi chưa ưng

hầm bà lằng

Chịu khó la liếm
Tôi không tìm người hoàn hảo, chỉ mong người đủ sâu sắc để hiểu, đủ mềm để chia sẻ, đủ bản lĩnh để cùng già đi một cách yên ổn.
Tôi 50 tuổi, người Hà Nội, giảng viên một trường đại học có tiếng. Tôi đam mê thể thao, yêu du lịch, biết chơi đàn và có năng khiếu nấu ăn. Về kinh tế, ngoài công việc giảng dạy, tôi còn tham gia luyện thi và đầu tư một vài lĩnh vực nên thu nhập ổn định. Nhà cửa cha mẹ để lại, không vướng bận tài chính, tôi sống thoải mái, có thời gian tận hưởng những thú vui cá nhân.

Tôi từng có gia đình rồi vợ chồng chia tay vì không còn chung quan điểm sống, không ai sai, cũng không có bi kịch. Con gái lớn năm nay vào đại học, hiện sống cùng tôi. Tôi và vợ cũ giữ mối quan hệ tôn trọng nhau, cùng lo cho con. Mọi thứ diễn ra trong sự văn minh và chừng mực, như cách tôi chọn sống. Bạn bè nhận xét tôi vui tính, biết cách trò chuyện và thấu hiểu tâm lý. Ở trường, sinh viên quý mến, gọi tôi là "thầy quốc dân", tôi nghe, cười cho qua, nhưng trong lòng cũng thấy ấm.

Tình yêu, với tôi, chưa bao giờ thiếu. Nhưng cái tôi thiếu, có lẽ là điểm dừng. Nếu chỉ cần tình yêu qua đường chẳng khó, nhưng tôi cần nhiều hơn thế: một người đồng hành, hiểu chuyện, có chiều sâu và đủ tinh tế để chia sẻ cuộc sống cùng nhau. Một trong những mối quan hệ khiến tôi day dứt nhất là với một người phụ nữ tôi gặp trong lần được mời giảng dạy tại doanh nghiệp lớn. Cô ấy là giám đốc truyền thông của tập đoàn, người phụ nữ bản lĩnh, thông minh, sắc sảo và vô cùng cuốn hút. Chúng tôi nhanh chóng tìm được điểm chung trong tư duy và cách nhìn nhận vấn đề. Những cuộc trò chuyện giữa tôi và cô ấy, dù là về công việc, xã hội hay nhân sinh đều sắc nét, thẳng thắn và kích thích trí tuệ. Ở cô ấy, tôi thấy sự chủ động, tinh tế, tự tin, những phẩm chất khiến tôi vừa ngưỡng mộ vừa... e dè.
 

Có thể bạn quan tâm

Top