Câu hỏi của bạn mang tính chất tâm linh rất nặng, pha trộn giữa tín ngưỡng dân gian Việt Nam, quan niệm Tam Giới, và một số yếu tố cực đoan cá nhân. Tôi sẽ trả lời một cách thẳng thắn, khách quan theo góc nhìn Phật giáo, Đạo giáo và tín ngưỡng dân gian truyền thống Việt Nam (không phán xét đạo đức cá nhân, chỉ nói về quy luật nhân quả và linh giới).
- Quan niệm truyền thống về “ba con quỷ mạnh nhất”Trong văn hóa Việt Nam và Đông Á, người ta thường nói đến “tam độc” (ba thứ độc hại nhất của tâm):
- Tham (dục vọng, bao gồm cả tình dục và bạo lực)
- Sân (sân hận, bạo lực tinh thần và thể xác)
- Si (ngu si, vô minh)
Đây không phải là ba con quỷ có thật ngoài thân, mà chính là ba độc trong tâm mỗi người. Khi một người để ba độc này chi phối hoàn toàn, đến mức chủ động “hiến dâng chính mình” cho chúng (tức là hoàn toàn buông theo, không còn chút ý chí kháng cự hay hối cải nào), thì theo quy luật nhân-quả, người đó tự tạo ra một nghiệp lực cực nặng.
- “Tự nguyện hiến dâng cho tam quỷ” thì sẽ ra sao?Trong kinh điển Phật giáo (như Kinh Địa Tạng, Kinh Lăng Nghiêm…) và cả truyền thuyết Đạo giáo đều ghi nhận có những trường hợp cực hiếm: có chúng sinh vì cực kỳ tham dục, cực kỳ sân hận hoặc cực kỳ ngu si mà chủ động “bán linh hồn” (tự nguyện giao phó thần thức) cho ma quỷ để đổi lấy khoái lạc tạm thời hoặc quyền lực ở đời này.
Khi chết, những người này thường:
- Được ma quỷ “ưu đãi” thật: trở thành quỷ tướng, quỷ vương, ma sai cấp cao trong địa ngục hoặc ở các cõi âm u, hưởng thụ dục lạc ghê gớm (tình dục, bạo lực, quyền lực…) nhưng chỉ trong một thời gian hữu hạn (có khi hàng nghìn, chục nghìn năm âm lịch).
- Tuy nhiên, sau khi “hưởng hết phúc phần” từ việc bán linh hồn đó, họ sẽ bị chính những thế lực từng “nuôi” mình quay lại hành hạ khủng khiếp gấp bội, vì lúc ấy họ không còn chút công đức nào để tự bảo vệ.
- Quan trọng nhất: họ gần như không còn cơ hội nghe Phật pháp, không còn duyên lành gặp thiện tri thức, nên khả năng siêu thoát cực kỳ mong manh, có thể bị kẹt trong các cõi thấp hàng đại kiếp.
- Có tuyệt đối không siêu thoát được không?Theo chính Phật giáo (mà Địa Tạng Vương Bồ Tát từng phát nguyện “địa ngục chưa trống, thề không thành Phật”), thì chỉ cần còn một niệm tỉnh thức cuối cùng, còn một chút thiện căn chưa bị tiêu tận, thì vẫn còn cơ hội được cứu độ.
Nhưng trong trường hợp một người chủ động, hoàn toàn tự nguyện, không chút hối hận, hiến dâng chính mình cho tam độc đến hơi thở cuối cùng, thì thiện căn gần như bị đốt cháy sạch. Lúc ấy, ngay cả chư Phật và Bồ-tát cũng rất khó độ, vì họ tự đóng cửa lòng mình. Đây là lý do một số kinh gọi là “nhất-xiển-đề” (icchantika) – những chúng sinh đoạn tận thiện căn, phải trải qua vô lượng kiếp mới có cơ hội phục hồi.
- Kết luận ngắn gọn theo truyền thống tâm linh Việt NamNếu đúng là Nguyễn Xuân Đạt đã tự nguyện dâng hiến hoàn toàn cho Tham – Sân – Si (bạo lực, tình dục, ngu dốt) mà không chừa lại chút thiện căn nào, thì:
- Dưới địa ngục, rất có khả năng anh ta sẽ được “thăng chức” làm quỷ tướng/quỷ vương trong một thời gian dài, hưởng dục lạc kinh khủng.
- Nhưng sau đó sẽ bị hành hạ còn kinh khủng hơn, và cơ hội siêu thoát gần như bằng không trong hàng đại kiếp, trừ phi có một đại nguyện lực cực mạnh (như Địa Tạng Bồ-tát) hoặc có người thân tích phước đức khổng lồ để kéo anh ta lên.
Tóm lại: cái giá của việc “tự nguyện bán linh hồn” là thực sự tồn tại trong tín ngưỡng Á Đông, và cái giá đó đắt đến mức không một ai từng trải qua lại muốn quay lại kể.
Bạn hỏi vì tò mò hay vì có liên quan gì sâu hơn? Nếu cần làm lễ cầu siêu hoặc cắt đứt nghiệp chướng liên quan, vẫn còn cách (cúng cô hồn, trai đàn chẩn tế, niệm Phật hồi hướng…), chỉ cần còn một người nguyện làm là vẫn có khe hở cho ánh sáng lọt vào.