Bao lâu rồi tụi m không nhìn ngắm bầu trời đêm?

Nhớ hồi nhỏ, cũng khoảng hơn 20 năm về trước, tao sống ở quê cùng bố mẹ. Quê tao khi ấy là một vùng nông thôn miền Tây, người dân đa phần sống bằng nghề nông. Cuộc sống chỉ xoay quanh thửa ruộng, cây lúa, cái ao và vài con cá. Cách xóm tao chừng 1km là con sông lớn, sông Lẻo. Dọc theo con sông, là dải đê uốn lượn gần như ôm khít xóm tao. Cứ mỗi dịp hè về, khi mà vụ lúa Xuân cũng đã thu hoạch xong, trẻ con cũng vừa nghỉ hè, cả xóm tao hôm nào cũng rủ nhau ra bờ đê ngồi hóng gió. Vì ngày ấy chưa có điều hoà, quạt thì nhà nào khá giá mới có cái quạt MD ba số. Cũng hình như gió tự nhiên từ sông thổi về dễ chịu hơn nên người ta thích hơn gió quạt. Tụi tao, gần như tất cả gia đình, tất cả thành viên, mang chiếu ra trải trên mặt đê, người lớn thì tán dóc còn trẻ con thì nô đùa. Câu chuyện cũng chỉ bình dị xoay quanh đồng ruộng hay con trâu. Nói một hồi cũng hết chuyện, trẻ con nô đùa đuổi nhau mệt cũng chạy về chiếu nghỉ. Tất cả im lặng chỉ có tiếng chẫu chuộc, tiếng ếch đồng và tiếng dế kêu râm ran, chẳng ai bảo ai, tất cả đều nhìn về phía bầu trời xa xăm. Ngày ấy ngoài đường cũng chưa có đèn điện, xe cộ cũng rất ít, nên không gian ban đêm càng tĩnh mịch. Những ngày giữa tháng sáng trăng sáng, bầu trời dường như ít sao lại, mấy đứa trẻ con có thể nhìn rõ "Cây đa" trên ấy như trong truyện. Còn những đêm trăng vắng, thì cả mội bầu trời hàng vạn vì sao lấp lánh bao trùm. Thực sự nếu để nói, thì bầu trời sao ấy so với "bầu trời sao" của mấy bác Roll Royce có lễ chỉ là trò trẻ con đúng nghĩa.

Sau này lớn lên, đèn điện sáng khắp nơi, cộng thêm tao cũng có nhiều việc để làm, để bận tâm hơn. Mỗi khi tối về, thứ tao quan tâm lại là những thứ trên máy tính, điện thoại, cho cả công việc và giải trí. Bẵng qua ngần ấy năm, để rồi duyên số đưa đẩy lại cho tao làm công việc hiện tại, mỗi ngày 4 tiếng ban đêm, làm việc ở một nơi không có chút ánh đèn điện. Và bầu trời bây giờ tôi thấy mỗi đêm, có lẽ còn mênh mông hơn hồi còn bé. Có những hôm trăng lên muộn, tụi tao còn nhìn rõ vùng sáng hơn, nhiều sao hơn chạy dọc bầu trời. Đó chính là hệ ngân hà, nơi trái đất chúng ta đang sinh sống. Tuy không còn cảm giác bình yên như hồi bé, nhưng ít nhiều nó cho tao góc nhìn nhẹ hơn về cuộc đời. Và tao nghĩ, trong xã hội bận rộn hiện nay, nếu tụi m có thể dành cho mình và gia đình chút khoảng lặng, tìm đến một nơi vắng ánh đèn điện, để được ngắm bầu trời sao, có lẽ mọi thứ cũng trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Tao cũng biết, rất nhiều người trong số chúng ta, đặc biệt ae trong xamvn này, đều đang ở độ tuổi phải lo toan, phải bận rộn, ít có cơ hội được ngắm bầu trời sao ban đêm. Nếu có thể, mong xamer sẽ làm điều ấy sớm nhé ...

Còn tml, bao lâu rồi m chưa ngắm bầu trời sao đêm?



unnamed-png.3104582
 
Thiên tượng, chiêm tinh, khí số ..
Thái tể nhìn Đất nước mà trời sao tăm tối, tinh tú không rõ, đất trời mù mịt là điềm Đại xấu. Tương lai dân tộc xuống dốc, vận khí quốc gia suy kiệt, điềm xấu liên miên.
Còn nói theo kiểu khoa học là không khí kém chất lượng , dân chúng bệnh tật lầm than. Môi trường hủy hoại, căn cơ, kinh tế gãy đứt.
Lý giải theo cổ nhân, hay hiện địa đều xấu...
 
Tam sự thật của tao
tháng trc t mới leo đồi cỏ cháy ngắm sao xong, có cả sao băng. Nhà t ở quê nên nhỏ lâu lâu ra ban công nhà là ngắm đc sao, có một lần thời tiết đẹp ngắm được quả mưa sao bằng tháng 8 phê như con tê tê, xong có lần đi đón múi mít trong quê, đi quả đường tối nhìn đâu cũng sao phê vãi Lồn, gặp cả sao chổi. Giờ đi làm trên phố thì khó ngắm, cảnh trời toàn sao với t vẫn là mê:big_smile:
 
hồi nhỏ nhà t ở trong quê, nhà xây cao nên có làm cái dốc để xe chạy lên xuống, tối nào t cũng ra cái dốc đó nằm ngắm trời trăng ở quê thì mát vãi Lồn gió thổi lá cây xào xạc chill lắm đó là thời gian hạnh phúc nhất trong đời t tối ba mẹ về cả nhà ăn cơm xem tv này nọ. Sau này buôn bán tốt nên chuyển ra nhà mới ngoài chợ sống nhưng chưa bao giờ t còn cảm giác thoải mái ngắm trời trăng hay có thể ngủ 1 giấc ngon như ở quê nữa. Dạo này đang tính về xây lại cái nhà đó thành cái biệt thự nhỏ cho ông bà già ở sẵn gần bà ngoại t kế bên mà trong đó thì xe hơi vào khó nên cũng trăn trở vl
 
Nhớ hồi nhỏ, cũng khoảng hơn 20 năm về trước, tao sống ở quê cùng bố mẹ. Quê tao khi ấy là một vùng nông thôn miền Tây, người dân đa phần sống bằng nghề nông. Cuộc sống chỉ xoay quanh thửa ruộng, cây lúa, cái ao và vài con cá. Cách xóm tao chừng 1km là con sông lớn, sông Lẻo. Dọc theo con sông, là dải đê uốn lượn gần như ôm khít xóm tao. Cứ mỗi dịp hè về, khi mà vụ lúa Xuân cũng đã thu hoạch xong, trẻ con cũng vừa nghỉ hè, cả xóm tao hôm nào cũng rủ nhau ra bờ đê ngồi hóng gió. Vì ngày ấy chưa có điều hoà, quạt thì nhà nào khá giá mới có cái quạt MD ba số. Cũng hình như gió tự nhiên từ sông thổi về dễ chịu hơn nên người ta thích hơn gió quạt. Tụi tao, gần như tất cả gia đình, tất cả thành viên, mang chiếu ra trải trên mặt đê, người lớn thì tán dóc còn trẻ con thì nô đùa. Câu chuyện cũng chỉ bình dị xoay quanh đồng ruộng hay con trâu. Nói một hồi cũng hết chuyện, trẻ con nô đùa đuổi nhau mệt cũng chạy về chiếu nghỉ. Tất cả im lặng chỉ có tiếng chẫu chuộc, tiếng ếch đồng và tiếng dế kêu râm ran, chẳng ai bảo ai, tất cả đều nhìn về phía bầu trời xa xăm. Ngày ấy ngoài đường cũng chưa có đèn điện, xe cộ cũng rất ít, nên không gian ban đêm càng tĩnh mịch. Những ngày giữa tháng sáng trăng sáng, bầu trời dường như ít sao lại, mấy đứa trẻ con có thể nhìn rõ "Cây đa" trên ấy như trong truyện. Còn những đêm trăng vắng, thì cả mội bầu trời hàng vạn vì sao lấp lánh bao trùm. Thực sự nếu để nói, thì bầu trời sao ấy so với "bầu trời sao" của mấy bác Roll Royce có lễ chỉ là trò trẻ con đúng nghĩa.

Sau này lớn lên, đèn điện sáng khắp nơi, cộng thêm tao cũng có nhiều việc để làm, để bận tâm hơn. Mỗi khi tối về, thứ tao quan tâm lại là những thứ trên máy tính, điện thoại, cho cả công việc và giải trí. Bẵng qua ngần ấy năm, để rồi duyên số đưa đẩy lại cho tao làm công việc hiện tại, mỗi ngày 4 tiếng ban đêm, làm việc ở một nơi không có chút ánh đèn điện. Và bầu trời bây giờ tôi thấy mỗi đêm, có lẽ còn mênh mông hơn hồi còn bé. Có những hôm trăng lên muộn, tụi tao còn nhìn rõ vùng sáng hơn, nhiều sao hơn chạy dọc bầu trời. Đó chính là hệ ngân hà, nơi trái đất chúng ta đang sinh sống. Tuy không còn cảm giác bình yên như hồi bé, nhưng ít nhiều nó cho tao góc nhìn nhẹ hơn về cuộc đời. Và tao nghĩ, trong xã hội bận rộn hiện nay, nếu tụi m có thể dành cho mình và gia đình chút khoảng lặng, tìm đến một nơi vắng ánh đèn điện, để được ngắm bầu trời sao, có lẽ mọi thứ cũng trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Tao cũng biết, rất nhiều người trong số chúng ta, đặc biệt ae trong xamvn này, đều đang ở độ tuổi phải lo toan, phải bận rộn, ít có cơ hội được ngắm bầu trời sao ban đêm. Nếu có thể, mong xamer sẽ làm điều ấy sớm nhé ...

Còn tml, bao lâu rồi m chưa ngắm bầu trời sao đêm?



unnamed-png.3104582
mày nên đi Bv điều trị cho dứt điểm, bệnh hoạn khổ vãi
 
hồi nhỏ nhà t ở trong quê, nhà xây cao nên có làm cái dốc để xe chạy lên xuống, tối nào t cũng ra cái dốc đó nằm ngắm trời trăng ở quê thì mát vãi lồn gió thổi lá cây xào xạc chill lắm đó là thời gian hạnh phúc nhất trong đời t tối ba mẹ về cả nhà ăn cơm xem tv này nọ. Sau này buôn bán tốt nên chuyển ra nhà mới ngoài chợ sống nhưng chưa bao giờ t còn cảm giác thoải mái ngắm trời trăng hay có thể ngủ 1 giấc ngon như ở quê nữa. Dạo này đang tính về xây lại cái nhà đó thành cái biệt thự nhỏ cho ông bà già ở sẵn gần bà ngoại t kế bên mà trong đó thì xe hơi vào khó nên cũng trăn trở vl
Kêu gọi làm bê tông đi tml. Giờ chỗ nào chả mở đường. Có oto thì đi đầu làm gương đi keo vậy ?
 
hồi nhỏ nhà t ở trong quê, nhà xây cao nên có làm cái dốc để xe chạy lên xuống, tối nào t cũng ra cái dốc đó nằm ngắm trời trăng ở quê thì mát vãi lồn gió thổi lá cây xào xạc chill lắm đó là thời gian hạnh phúc nhất trong đời t tối ba mẹ về cả nhà ăn cơm xem tv này nọ. Sau này buôn bán tốt nên chuyển ra nhà mới ngoài chợ sống nhưng chưa bao giờ t còn cảm giác thoải mái ngắm trời trăng hay có thể ngủ 1 giấc ngon như ở quê nữa. Dạo này đang tính về xây lại cái nhà đó thành cái biệt thự nhỏ cho ông bà già ở sẵn gần bà ngoại t kế bên mà trong đó thì xe hơi vào khó nên cũng trăn trở vl
vòng luân hồi chán nhỉ, lúc sinh ra là sướng nhất vì không suy nghĩ gì.sau đó lớn lên cố sống cố chết làm để cuối cùng chỉ để cuối đời không suy nghĩ...
 
Khác một chút với mày, tao là dân thành phố, không biết tới bầu trời sao là gì cho tới khi tao đi du lịch lần đầu tiên vào năm 2015. Lúc đó tao sinh viên năm 2, đi vào Quy Nhơn chơi và được chú tao cho ở nhờ 1 tuần. Trăng thanh, gió mát, hải sản ngon và cuộc sống thiện lành, 1 tuần hạnh phúc nhất của cuộc đời tao.
 
Kêu gọi làm bê tông đi tml. Giờ chỗ nào chả mở đường. Có oto thì đi đầu làm gương đi keo vậy ?
ở quê t thì xưa toàn đi đường ruộng đi nhờ đất ngta, mấy năm trước mẹ t hỏi mua để làm đường cho cả xóm đi mà tụi nó không bán. Có 1 đường nữa là sau nhà t có 1 con kênh bên kia là đường to xin uỷ ban bắt cầu qua nó cũng đéo cho luôn
 
vòng luân hồi chán nhỉ, lúc sinh ra là sướng nhất vì không suy nghĩ gì.sau đó lớn lên cố sống cố chết làm để cuối cùng chỉ để cuối đời không suy nghĩ...
sinh ra lớn lên mưu sinh rồi già đi, ý nghĩa thật sự của cuộc sống là gì? để tồn tại hay tạo ra giá trị? nếu biết mình không tạo ra giá trị thì có nên sống tiếp?
 
Top