Đạo lý BỊ MA GIÀNH VỢ ĐỂ LÀM CHUYỆN GIƯỜNG CHIẾU...

BỊ MA GIÀNH VỢ ĐỂ LÀM CHUYỆN GIƯỜNG CHIẾU...

Chuyện về tâm linh, và đối với tôi, thì nó có thật 100%, ai không tin có thể bỏ qua. Tôi và Thảo quen nhau, từ đợt tháng 9 năm 2018, rất tình cờ, trên chuyến xe Sơn Động, Bắc Ninh. Thảo nhỡ xe nên đi xe sau, và vô tình ngồi cạnh tôi trên chuyến đó. Sơ qua về chuyện gặp gỡ, của tôi và Thảo như vậy!. Giới thiệu qua về tôi. Tôi trẻ thì trẻ, sinh năm 1997, đang làm bên Khí tượng thủy văn, ngành trong nhà nước nên ít người biết.



Do thời gian làm việc, chỉ khoảng 2 giờ trên ngày, một tháng chỉ cần làm 15 ngày, nên tôi có nghề tay trái là sửa điện thoại, cùng quán của cậu ruột ở Bắc Ninh. Còn Thảo là công nhân ở công ty, sinh năm 2000, khá là xinh, nên cũng kha khá người theo đuổi. Nhưng chắc tình yêu sét đánh, nên em khá chủ động, và còn tỏ tình với tôi!.



Tôi và Thảo quen nhau, được tầm một tháng thì yêu nhau. Yêu nhau được hơn một tháng, một hôm chở Thảo đi xin việc, ở công ty Samsung Bắc Ninh. đang trên đường đi, thì Thảo ghé sát vào tai tôi thì thầm. Anh ơi, đi chậm thôi, em thấy có người đằng trước xe mình!. Tôi thề, ai đang đi xe máy cùng người yêu, mà tầm 6 7 giờ tối, nghe thấy vậy, chắc kiểu gì cũng lạnh sống lưng, trong khi tôi không thấy ai!. Tôi hơi lạnh sống lưng, đi chậm lại và hỏi. Sao anh không nhìn thấy ai nhỉ, em thấy người đấy ở đoạn nào?. Thảo nói thầm vào tai tôi. Suỵt, đang đứng trước đầu xe của mình đấy, anh đừng hỏi gì nữa!.



Sau khi đi gần về tới nhà, tôi hỏi. Em nhìn thấy người âm được à!. Thấy như vậy lâu chưa?. Từ đợt đi chùa Hàm Long xong, trước đợt quen anh khoảng hơn tuần, thỉnh thoảng lại nhìn thấy người đó, là con trai, vai rất rộng, nhưng em không thể nào thấy mặt họ!. Em có sợ họ không?. Có chứ, lần đầu nhìn thấy nó, em sợ gần như đứng tim, nhưng dần dần quen rồi, nên không sợ nó nữa!.



Sơ qua về vụ đi chùa Hàm Long, Thảo thì ở Bắc Giang, trọ cùng một đứa bạn, đứa này rất hay vay tiền người yêu tôi. Một hôm, nó rủ người yêu tôi, đi chùa Hàm Long và rủ đặt lễ, nhưng có điều, là đứa kia không đặt lễ, mà mỗi người yêu tôi đặt. Người yêu tôi nói, nó vào chùa, xong để Thảo ở đó, rồi đi đâu một lúc ở trong chùa ấy!.



Thảo không biết chùa đó, là chùa nổi tiếng nhốt vong, nên đặt lễ cầu sức khỏe, bình an, và lại hứa đầu tháng sau đi trả lễ nữa.

Xong đợt đi chùa đó về, đứa bạn cùng phòng kia, chuyển trọ trong im lặng, không quên cầm nhầm của người yêu tôi, hơn 700 nghìn đồng, nói thẳng ra là ăn cắp. Từ đấy, người yêu tôi, ở một mình một phòng, và rất hay thấy bóng của người đàn ông kia, mặc dù không khi nào, nhìn thấy được mặt của nó!. Có hôm, Thảo vừa giặt quần áo xong, mang ra ngoài cửa phơi, vừa quay lại thì thấy, người đó đứng lù lù trước mặt!. Thảo sợ quá rơi cả cái chậu, đang cầm trên tay xuống đất. Được một lúc thì trấn tĩnh lại, Thảo gọi điện cho tôi rồi khóc, kêu rất sợ. Lúc đó gần 11 giờ đêm, phòng trọ của Thảo khóa cửa, nên tôi không qua được.



Một lần khác, Thảo từ quê xuống phòng trọ ở Bắc Ninh, đang trên xe, Thảo nói với bác tài. Bác ơi, đi chậm đoạn này thôi, cháu nhìn thấy thứ không hay trước đầu xe!. Thảo nói xong thì bác tài bảo. Mày dở à, ba cái tuổi ranh mà nói năng linh tinh!. Sau đó Thảo lằng nhằng đòi xuống xe. Bác tài xế dừng lại, Thảo và một số khách trên xe đi xuống, vì cũng cảm thấy bất an. Và các bạn biết gì không. Xe đi được tầm hơn 100 mét, thì đâm vào một cái ô tô khác, nhưng may là không ai bị sao, chỉ bác tài bị đau nhất!.



Đến đoạn cầu 18 ở Bắc Ninh, Thảo đang đợi tôi ra đón, thì có một ông xe ôm ra bảo đi, nhưng Thảo không đi. Xong ông ấy lại trêu ghẹo Thảo. Thảo tức quá liền quát. Ông không phải trêu tôi đâu, lo thân ông đi, không tý ngã hỏng xe, không còn xe mà chạy đâu!. Ông ấy vênh mặt lên. Tao mà ngã được á, mày mơ à con ranh con!. Nói xong, ông ấy vít ga lên và phóng được một đoạn, thì tự ngã xe, và xe hỏng khá nặng, người thì chỉ xây xát nhẹ nên không sao.

Tôi và Thảo ít khi cãi nhau, bởi tính tôi rất chiều người yêu. Một lần, đi chơi cùng Thảo ở hồ Điều Hòa, chỗ công viên Nguyễn Văn Cừ ở Bắc Ninh, như bao đôi khác, ôm hôn nhau là bình thường. Nhưng tôi không hiểu sao, cứ gần Thảo là đầu tôi đau như búa bổ, phải mua cả thuốc bổ máu để uống.



Tối hôm đó, tôi về phòng Thảo ngủ, và cũng a b c, x y z như bao cặp khác. Tối hôm sau thì Thảo bị bóng đè, Thảo kể, nó cũng a b c, x y z, trong lúc Thảo chưa hề ngủ, nhưng không thể dãy dụa được!. Hôm đó, tôi và Thảo đều tính ngày, nên tôi không dùng áo mưa, và tầm hơn một tháng sau, thì Thảo có bầu. Thời gian này, Thảo cực kỳ hay cáu gắt, tôi làm gì cũng khó chịu, và Thảo bị chuyển từ Bắc Ninh xuống Thái Nguyên, để đào tạo ở Samsung. Xuống đấy, Thảo ở ký túc xá, tận tầng 5!. Và Thảo nói nhìn thấy được cả mặt, của cái vong nam kia rồi. Trước đây chỉ nhìn thấy từ vai xuống, mặt đen thui nên không thấy gì, chỉ biết vai rất rộng và mặc áo trắng!.



Thảo kể, có thể nghe được, tiếng của vong nam đó nói. Khi xuống tới ký túc xá ở Thái Nguyên, ở trong phòng có dán lá bùa gì đó, cái vong đó nói. Có 100 cái lá bùa như thế này, tao cũng không sợ. Từ đợt xuống Thái Nguyên, Thảo nhìn thấy vong đó nhiều hơn. Thảo kêu nó hay xoa đầu, vuốt má, và hay đứng canh để cho Thảo ngủ, bởi có cả vong khác hay phá. Cái vong nó còn nói. Có tao ở đây rồi, bọn vong kia không làm gì được đâu, cứ ngủ đi!. Thảo đợt đấy mới có bầu, được tầm một tháng, cái vong đó kêu đấy là con của nó, 8 tháng nữa nó sẽ đưa đi. Thảo rất sợ, gọi cho tôi và khóc. Em sợ không giữ được con!. Nhưng tôi bảo. Không sao đâu, để anh tìm cách giải cái vong này!. Nói để an ủi thôi, chứ tôi cũng đâu biết làm gì được.



Tôi có kể với bố Thảo, thì bố đi giải mất hơn 5 triệu, nhưng gặp thầy dởm hay không cao tay gì đó, mà không thấy ăn thua. Giải duyên âm, mà không có người bị vong theo ở đó để cúng, thì tôi đoán là thầy dởm. Cúng xong đợt đấy, cái vong vẫn xuất hiện đều đều. Khoảng tuần sau thì nó nói với Thảo, là để nó chăm con cho. Hôm sau thì Thảo bị ngã cầu thang. Điều kỳ lạ là, chân tay không sao cả, mỗi tội ngã xong bụng đau, và bắt đầu bị chảy máu như tới tháng. Thảo biết là bị sảy thai rồi, Thảo khóc cực nhiều luôn!.

Về chuyện có bầu, tôi bảo Thảo là cưới, nhưng Thảo nói. nếu cưới cả hai sẽ bị vong hại, nên tôi tạm gác chuyện đó sang một bên. Qua vụ đó, Thảo bị stress rất nặng, cáu gắt cực nhiều. Tôi thương lắm. nhưng tôi làm ở Bắc Ninh. còn Thảo trong ký túc xá của Samsung, người ngoài không vào được!.



Cãi vã rất nhiều, nhiều lần Thảo bắt chia tay, nhưng tôi chưa bao giờ buông, cứ chặn thì hôm sau Thảo lại mở, cuối cùng thì cũng bình thường lại, nhưng Thảo rất ít nói. Có lần, Thảo còn muốn đi theo cái vong và con, kêu để nó dắt đi, nhưng lần nào tôi cũng tìm cách, gặp Thảo và an ủi.



Sau một thời gian, thì Thảo bình tĩnh lại, thỉnh thoảng vẫn bị bóng đè, và bị cái vong đó, a b c x y z!. Một hôm, Thảo về phòng cũ ở Bắc Ninh, để lấy nốt đồ ở phòng trọ cũ, rồi Thảo ngủ lại với tôi!. Đêm đang ngủ, tôi mở mắt ra, thấy Thảo nhìn chằm chằm tôi, nhưng tôi hỏi không thưa. Sáng tầm 5 giờ, dậy cho Thảo bắt xe về quê, Thảo dậy, bảo tôi ra bật điện lên. Tôi bật xong, Thảo nằm xuống ngủ tiếp. Tôi ra kéo dậy, thì trong mồm Thảo nói. Cút con mẹ mày đi, tránh xa vợ tao ra!. Tuy nói nhỏ, nhưng tôi nghe rõ từng câu từng chữ một, và giọng đó, cảm giác được phát ra, từ một nơi xa mà lại gần, và giọng nam nghe rất rợn người, làm tôi lạnh sống lưng. Tôi lay Thảo, tầm hơn một phút sau mới tỉnh lại. Thề chứ ai là tôi pha đó, xem có sợ không chứ!. Khi Thảo tỉnh thì tôi hỏi, nhưng Thảo bảo không biết gì. và Thảo kể, ở ký túc xá Thái Nguyên, người yêu của một chị cùng phòng, cũng bị vong nam kia nhập, nó ôm Thảo và nói, thứ 2 nó dẫn về, để cho bố mẹ nó gặp.



Đợt đó, Thảo về quê nghỉ tết từ 22 âm, bởi mới đi đào tạo, chứ chưa làm chính thức. Đợt tết, bọn tôi cãi nhau cực nhiều, tôi bận nên ít nhắn tin được, khiến Thảo càng cáu hơn!. Đợt này, Thảo càng gặp vong nam kia nhiều, và còn nhìn rõ mặt nữa. Nó kêu nó bị tai nạn xe, ở con hẻm chỗ Hồ Ba Bể, Bắc Kạn, nhưng do chết giờ trùng, nên nhà nó gửi vào chùa Hàm Long. Mấy năm nay, chùa lại mất cái Ấn gì đó, làm nhiều vong thoát ra, nó thấy Thảo xinh và hợp nó, nên nó theo từ đợt ra chùa.



Nó bắt Thảo đưa về Bắc Kạn, chỗ nó bị tai nạn. Nếu Thảo không đưa, thì nó sẽ bắt cả Thảo đi. Hôm sau, ngày 18 tháng 2, năm 2019, Thảo bắt xe từ Thái Nguyên xuống Bắc Ninh, chỗ tôi ở!. Tôi thì làm hai nghề, là sửa chữa điện thoại giúp cậu tôi, để kiếm thêm thu nhập, cũng tính mở quán cho riêng mình. và đo đạc khí tượng thủy văn, cái này là làm nhà nước, nên ít anh em biết được!. Tuy bố mẹ Thảo hơi khó tính, nhưng tôi thì có định hướng sẵn về tương lai, và bố mẹ Thảo rất quý tôi, muốn hai đứa sớm cưới luôn rồi!. Hôm đó lại vào thứ 7, nên tôi đèo Thảo về nhà ở Bắc Giang, tầm 80 cây số. xong xin phép mẹ Thảo, cho xuống nhà tôi thăm bà tôi ốm, cái này tôi nói dối, để được bố mẹ Thảo đồng ý!. Sau đó, tôi lại đưa Thảo xuống Bắc Ninh, cho kịp xe đi Bắc Kạn. Tôi kèm cả đi cả về nên hơi mệt, với cả Thảo bảo, chỉ được đi một mình xuống Bắc Kạn. Thảo đi mất 7 tiếng đồng hồ, 23 giờ 30, mới tới chỗ nó bị tai nạn. Tới nơi, cái vong nhìn Thảo và cười. sau đó, thảo thấy nó đi tầm hơn 300 mét, thì đi vào bệnh viện gì đó, ở đoạn Ba Bể!. May là quen một đứa bạn ở đó, nên tối đó Thảo ngủ nhờ được, sáng hôm sau mới có xe về. Từ hôm đó tới giờ, Thảo không thấy vong đó nữa, chứ không bọn tôi, cũng không biết làm thế nào.



Chuyện này hoàn toàn là sự thật, ai không tin tôi không ép, cũng không hề bịa đặt bất kỳ chỗ nào. Giờ vong đi, là tôi thấy rất may mắn. Đợt có vong đó theo, thì đủ mọi chuyện lớn nhỏ, bọn tôi đều vượt qua được, dù cãi nhau to cỡ nào, tôi cũng luôn luôn là người, hạ cái tôi xuống để nhận lỗi. Và thật trớ trêu, tiếp tục yêu nhau hơn một năm, tôi tưởng vượt qua giông bão, thì sẽ được ở bên nhau, nhưng không!. Đời không như mơ, do yêu xa gần nửa năm, nên tôi có mọc thêm một cái sừng!. Cái tôi của tôi lần này hơi lớn, nên tôi không muốn giữ mối quan hệ này nữa, mặc dù tôi biết, con trai nói chia tay trước là tệ, nhưng tôi vẫn phải nói, mặc Thảo giải thích, nhưng tôi không quan tâm nữa, bởi dần dà niềm tin của tôi với Thảo, cũng theo thời gian nhạt dần đi.

Nguồn: Internet
 

Có thể bạn quan tâm

Top