raviclee
Khổ vì lồn
¡Vámono'!
“Chơi đi Lee”.
tao vần vần ngũ cung Mi thứ ở fret số 7, “đừng ngại, chơi thôi” - tiếng thằng bạn Mễ thở qua ly nước cam pha rượu Mezca, tay thì cứ solo bất tuyệt, đách cần biết t “rượt” kịp 8 bar blues không.
Khốn khổ khốn nạn thằng chơi amateur mà jam vs dân đi band là vậy dấy. @.Allison.
Nhưng bữa đó t không để ý mấy, vắt vẻo trên môi điếu thuốc rẻ tiền đắng nghét. T vừa chia tay, t muốn quẳng cả cơn say vào nỗi thất tình:
“That woman is killing me.
She's set thorns around my heart.
The more I try to forget her,
My soul doesn't reason.”
“Esa mujer me está matando.
Me ha espinado el corazón….”
Nàng ra đi, như cơn say vậy. Destinee….. Hôm bữa tôi ngồi soạn một quãng văn về Sartre trong lớp, viết say sưa vì ngày đó tôi đọc nhiều lắm. Nàng bực mình, nàng bực bội, nàng không thích khi bắt chuyện là tôi la lấp lửng vì tính sợ gái.
Có bữa lái xe về sau tan lớp, tôi khoát tay nhường nàng đi trước, nàng tưởng tôi giơ tay bái bai nàng, nên… giơ tay bai lại.
Tôi sượng trân, may chân còn đạp thắng.
Sau đó tôi cứ vào lớp ngồi viết rồi ngó lén nàng, nàng ngồi ngó lại, mắt xanh trong chờ đợi, tròn xoe như bảo: “come here you idiot”
Tôi vẫn không đủ can đảm
Rồi tháng rồi ngày, luận cuối kỳ. Tôi viết 1 thiên dài về khói thuốc và hiện sinh, nàng viết cho có 1 tờ giấy, rồi vùng vằng ra khỏi cửa.
Thì đây cũng là cao đẳng cộng đồng thôi mà, ai chả có con C.
Tôi cắn răn ở lại viết cho xong. Đề rồi khi ra đến bãi giữ xe, tối thui 8h đêm, tiếng lá xào xạc đến nao nao, nhợn trong lòng.
Buồn quá, Destinee…. Lại một cuộc tình không tới sao? Destiny!
…..
Trở về thực tại, tao nốc rồi jam say xưa, văng vẳng kế bên lời thằng bạn:
“ that’s right Lee, just play bro”
Mùi khói thuốc, mùi ngái của rượu pha, beer uống dở,
Và tự dưng tôi thấy mùi hơi thở của e, khi e thắc mắc sao tôi biết Sartre là thằng nào?
..Ôi
Vọng Tưởng! Khi đó tôi biết Sartre chỉ để lấy le vs e thôi!
Let's see, let's see, you know...
Tell me, my love,
How much love
And pain remains for us?
“Chơi đi Lee”.
tao vần vần ngũ cung Mi thứ ở fret số 7, “đừng ngại, chơi thôi” - tiếng thằng bạn Mễ thở qua ly nước cam pha rượu Mezca, tay thì cứ solo bất tuyệt, đách cần biết t “rượt” kịp 8 bar blues không.

Khốn khổ khốn nạn thằng chơi amateur mà jam vs dân đi band là vậy dấy. @.Allison.
Nhưng bữa đó t không để ý mấy, vắt vẻo trên môi điếu thuốc rẻ tiền đắng nghét. T vừa chia tay, t muốn quẳng cả cơn say vào nỗi thất tình:
“That woman is killing me.
She's set thorns around my heart.
The more I try to forget her,
My soul doesn't reason.”
“Esa mujer me está matando.
Me ha espinado el corazón….”
Nàng ra đi, như cơn say vậy. Destinee….. Hôm bữa tôi ngồi soạn một quãng văn về Sartre trong lớp, viết say sưa vì ngày đó tôi đọc nhiều lắm. Nàng bực mình, nàng bực bội, nàng không thích khi bắt chuyện là tôi la lấp lửng vì tính sợ gái.
Có bữa lái xe về sau tan lớp, tôi khoát tay nhường nàng đi trước, nàng tưởng tôi giơ tay bái bai nàng, nên… giơ tay bai lại.
Tôi sượng trân, may chân còn đạp thắng.
Sau đó tôi cứ vào lớp ngồi viết rồi ngó lén nàng, nàng ngồi ngó lại, mắt xanh trong chờ đợi, tròn xoe như bảo: “come here you idiot”
Tôi vẫn không đủ can đảm
Rồi tháng rồi ngày, luận cuối kỳ. Tôi viết 1 thiên dài về khói thuốc và hiện sinh, nàng viết cho có 1 tờ giấy, rồi vùng vằng ra khỏi cửa.
Thì đây cũng là cao đẳng cộng đồng thôi mà, ai chả có con C.
Tôi cắn răn ở lại viết cho xong. Đề rồi khi ra đến bãi giữ xe, tối thui 8h đêm, tiếng lá xào xạc đến nao nao, nhợn trong lòng.
Buồn quá, Destinee…. Lại một cuộc tình không tới sao? Destiny!
…..
Trở về thực tại, tao nốc rồi jam say xưa, văng vẳng kế bên lời thằng bạn:
“ that’s right Lee, just play bro”
Mùi khói thuốc, mùi ngái của rượu pha, beer uống dở,
Và tự dưng tôi thấy mùi hơi thở của e, khi e thắc mắc sao tôi biết Sartre là thằng nào?
..Ôi
Vọng Tưởng! Khi đó tôi biết Sartre chỉ để lấy le vs e thôi!
Let's see, let's see, you know...
Tell me, my love,
How much love
And pain remains for us?