Bố mẹ đánh đòn hồi bé !!!

thichcuxem

Kích Dục Đại Sư
Đọc xong bao vụ trẻ con áp lực rồi tutu mà thấy bất an quá
Tiện topic này anh em kể chuyện hồi bé bị ăn đòn đi.
T trước nhé kkk :” Xưa mẹ t lúc nào cũng bắt t phải lau nhà , mẹ cái nhà 4 tầng , ngày nào cũng như ngày nào . Lau full phòng + lau hết cầu thang , nhà nào cao tầng thì biết. Thi thoảng mới lau nhà , đây mẹ t bắt ngày nào cũng lau. Bước chân lên nhà là đi được chân trần, phải mịn màng sàn nhà .
Bữa đó t đi chơi dưới nhà nội về. 11h đêm buồn ngủ quá ngủ mẹ quên. 12h mẹ dựng dạy bắt lau nhà 🥹. T kêu mai t lau. Mẹ đéo đồng ý. Xong gắt ngủ cãi lại , xong chạy xuống dưới nhà khoá cửa nhà vệ sinh lại . Xong cái má t cầm con dao phay to vll to đập vỡ cửa kính túm tóc t oánh cho lên bờ xuống ruộng 🥲. Kết quả vẫn là vừa đau vừa phải đi lau nhà lúc 1h đêm :))).”
Và nhiều pha tiện tay của má t nữa . Như cầm cái nồi phang cái vào đầu với tiện gì vụt nấy . Cả thời trẻ sợ mẹ với cô giáo vãi thị (!). Mà thế đ nào t vẫn cười tươi vl vậy nhỉ 😅
 
Đọc xong bao vụ trẻ con áp lực rồi tutu mà thấy bất an quá
Tiện topic này anh em kể chuyện hồi bé bị ăn đòn đi.
T trước nhé kkk :” Xưa mẹ t lúc nào cũng bắt t phải lau nhà , mẹ cái nhà 4 tầng , ngày nào cũng như ngày nào . Lau full phòng + lau hết cầu thang , nhà nào cao tầng thì biết. Thi thoảng mới lau nhà , đây mẹ t bắt ngày nào cũng lau. Bước chân lên nhà là đi được chân trần, phải mịn màng sàn nhà .
Bữa đó t đi chơi dưới nhà nội về. 11h đêm buồn ngủ quá ngủ mẹ quên. 12h mẹ dựng dạy bắt lau nhà 🥹. T kêu mai t lau. Mẹ đéo đồng ý. Xong gắt ngủ cãi lại , xong chạy xuống dưới nhà khoá cửa nhà vệ sinh lại . Xong cái má t cầm con dao phay to vll to đập vỡ cửa kính túm tóc t oánh cho lên bờ xuống ruộng 🥲. Kết quả vẫn là vừa đau vừa phải đi lau nhà lúc 1h đêm :))).”
Và nhiều pha tiện tay của má t nữa . Như cầm cái nồi phang cái vào đầu với tiện gì vụt nấy . Cả thời trẻ sợ mẹ với cô giáo vãi thị (!). Mà thế đ nào t vẫn cười tươi vl vậy nhỉ 😅
Vl con mẹ mày bị tâm thần à
 
Ngày đó có nhà 4 tầng để lau thì không túng thiếu kinh tế rồi.
Tuổi trẻ mà không lo cái ăn, cái mặt thì dễ phát triển.
Chửi bới đánh đập thì ngày 24 tiếng chửi cho 3 tiếng liền thì cũng 1/8 thời gian trong ngày.
Đứa nào tâm lí tốt thì không ảnh hưởng, vẫn phát triển đều đều.

Còn tao nghèo, từ nhỏ đã phải đi tha phương cầu thực khắp nơi.

Nhiều hôm đói meo, đứng trước của nhìn nhà người ta ăn mà thèm nhỏ dãi, nuốt nước miếng. Túng quẩn như vậy dễ nghĩ đến việc lừa lọc, trộm cắp miếng ăn cái mặc. Nhưng mà lương tri và đạo đức không cho phép tao làm như vậy.

Đến trường nhìn tụi nó có cái này, cái kia mà mình không có cũng tủi thân. Đi học bạn bè trêu trọc, miệt thị …
Hồi đó nghèo nhất lớp, đi học đúng tự ti.
Đã vậy còn hay bị bạn bè trêu chọc, bắt nạt.

Đi học cũng chả mấy ai là bạn thân, tri kỉ.
T thường tự cô lập bản thân, nép mình vào một góc riêng. Ngắm mây, ngắm trời, ngắm đất để thanh xuân mau trôi qua, rời khỏi nơi bủa vây những đau thương.

Giờ mà rủ họp lớp t cũng không đi đâu.
Chả biết nói gì với nhau mà ôn lại kỉ niệm chỉ toàn kí ức khiến t đau đớn.

Sau này cũng nghèo nhưng mà đỡ đói hơn trước, quần áo cũng không quá tả tơi, cũng có dc con xe tàn, nhà cũng không quá dột.
Thôi thì như vậy cũng tạm kiếp người …

Mày phải sống trong hoàn cảnh túng thiếu, nghèo hèn như những người như tao thì mới hiểu được.

Sống mà phải chạy từng bữa ăn hôm rau hôm cháo nhiều rồi thì cái chữ tiền nó nặng như núi Tu Di. Nhìn người ta có này có kia mình dễ chạnh lòng.

Mà nhắc tới tiền bạc thì dễ tự ái. Lòng cứ luôn nghĩ người ta nói khoé, mỉa mai mình. Có những cái tính xấu mf chỉ có những người sinh ra trong hoàn cảnh nghèo như tao dễ có và dễ mắc là ganh tị và bỏn xẻn.

Ganh tị vì nhìn ai ai cũng hơn mình, cảm tưởng bản thân mình là tầng lớp thấp kém, đáy xã hội.

Bỏn xẻn vì tiền kiếm ra khó, của nẻ không có bao nhiêu nên làm gì, nghĩ gì cho bản thân cũng phải đắn đo. Huống gì là sẵn lòng nghĩ tới người khác, tới thiên hạ.

Người giàu thì đa số họ thoải mái hơn. Miếng ăn cái mặc đầy đủ rồi thì cái đầu mới mở ra được nhiều chuyện khác. Giàu thì quá nhiều điều kiện để ăn xài, bao nhiêu cơ hội để phát triển, gia tăng tài sản, thu nhập.
Vì vậy người ta thường không chấp vặt những cái nhỏ nhặt.
 
hồi xưa thì đa số nhà nào cũng vậy, nên trẻ con cũng k áp lực nhiều như bgio.
giờ thử lên lớp kể hqa 1h sáng mẹ t còn đánh bắt tao đi lau nhà, xong mấy đứa bạn bảo nhà tụi nó đứa thì xài robot, đứa thì có giúp việc. nghe xong không trầm cảm mới lạ.
nhiều lần như vậy tự giác sinh ra mặc cảm, cảm thấy thua thiệt, rồi suy nghĩ bố mẹ không thương mình blah blah. đứa nào tâm lý chưa vững, không tâm sự được với ai thì tự tử là điều dễ xảy ra.
 
Đọc xong bao vụ trẻ con áp lực rồi tutu mà thấy bất an quá
Tiện topic này anh em kể chuyện hồi bé bị ăn đòn đi.
T trước nhé kkk :” Xưa mẹ t lúc nào cũng bắt t phải lau nhà , mẹ cái nhà 4 tầng , ngày nào cũng như ngày nào . Lau full phòng + lau hết cầu thang , nhà nào cao tầng thì biết. Thi thoảng mới lau nhà , đây mẹ t bắt ngày nào cũng lau. Bước chân lên nhà là đi được chân trần, phải mịn màng sàn nhà .
Bữa đó t đi chơi dưới nhà nội về. 11h đêm buồn ngủ quá ngủ mẹ quên. 12h mẹ dựng dạy bắt lau nhà 🥹. T kêu mai t lau. Mẹ đéo đồng ý. Xong gắt ngủ cãi lại , xong chạy xuống dưới nhà khoá cửa nhà vệ sinh lại . Xong cái má t cầm con dao phay to vll to đập vỡ cửa kính túm tóc t oánh cho lên bờ xuống ruộng 🥲. Kết quả vẫn là vừa đau vừa phải đi lau nhà lúc 1h đêm :))).”
Và nhiều pha tiện tay của má t nữa . Như cầm cái nồi phang cái vào đầu với tiện gì vụt nấy . Cả thời trẻ sợ mẹ với cô giáo vãi thị (!). Mà thế đ nào t vẫn cười tươi vl vậy nhỉ 😅
Xin hãy hiểu cho tấm lòng cha mẹ. A di đà phật!
 
Đọc xong bao vụ trẻ con áp lực rồi tutu mà thấy bất an quá
Tiện topic này anh em kể chuyện hồi bé bị ăn đòn đi.
T trước nhé kkk :” Xưa mẹ t lúc nào cũng bắt t phải lau nhà , mẹ cái nhà 4 tầng , ngày nào cũng như ngày nào . Lau full phòng + lau hết cầu thang , nhà nào cao tầng thì biết. Thi thoảng mới lau nhà , đây mẹ t bắt ngày nào cũng lau. Bước chân lên nhà là đi được chân trần, phải mịn màng sàn nhà .
Bữa đó t đi chơi dưới nhà nội về. 11h đêm buồn ngủ quá ngủ mẹ quên. 12h mẹ dựng dạy bắt lau nhà 🥹. T kêu mai t lau. Mẹ đéo đồng ý. Xong gắt ngủ cãi lại , xong chạy xuống dưới nhà khoá cửa nhà vệ sinh lại . Xong cái má t cầm con dao phay to vll to đập vỡ cửa kính túm tóc t oánh cho lên bờ xuống ruộng 🥲. Kết quả vẫn là vừa đau vừa phải đi lau nhà lúc 1h đêm :))).”
Và nhiều pha tiện tay của má t nữa . Như cầm cái nồi phang cái vào đầu với tiện gì vụt nấy . Cả thời trẻ sợ mẹ với cô giáo vãi thị (!). Mà thế đ nào t vẫn cười tươi vl vậy nhỉ 😅
Ăn đòn bằng roi mây với roi cá đuối chưa em?
 
Ngày đó có nhà 4 tầng để lau thì không túng thiếu kinh tế rồi.
Tuổi trẻ mà không lo cái ăn, cái mặt thì dễ phát triển.
Chửi bới đánh đập thì ngày 24 tiếng chửi cho 3 tiếng liền thì cũng 1/8 thời gian trong ngày.
Đứa nào tâm lí tốt thì không ảnh hưởng, vẫn phát triển đều đều.

Còn tao nghèo, từ nhỏ đã phải đi tha phương cầu thực khắp nơi.


Nhiều hôm đói meo, đứng trước của nhìn nhà người ta ăn mà thèm nhỏ dãi, nuốt nước miếng. Túng quẩn như vậy dễ nghĩ đến việc lừa lọc, trộm cắp miếng ăn cái mặc. Nhưng mà lương tri và đạo đức không cho phép tao làm như vậy.

Đến trường nhìn tụi nó có cái này, cái kia mà mình không có cũng tủi thân. Đi học bạn bè trêu trọc, miệt thị …
Hồi đó nghèo nhất lớp, đi học đúng tự ti.
Đã vậy còn hay bị bạn bè trêu chọc, bắt nạt.

Đi học cũng chả mấy ai là bạn thân, tri kỉ.
T thường tự cô lập bản thân, nép mình vào một góc riêng. Ngắm mây, ngắm trời, ngắm đất để thanh xuân mau trôi qua, rời khỏi nơi bủa vây những đau thương.

Giờ mà rủ họp lớp t cũng không đi đâu.
Chả biết nói gì với nhau mà ôn lại kỉ niệm chỉ toàn kí ức khiến t đau đớn.

Sau này cũng nghèo nhưng mà đỡ đói hơn trước, quần áo cũng không quá tả tơi, cũng có dc con xe tàn, nhà cũng không quá dột.
Thôi thì như vậy cũng tạm kiếp người …

Mày phải sống trong hoàn cảnh túng thiếu, nghèo hèn như những người như tao thì mới hiểu được.

Sống mà phải chạy từng bữa ăn hôm rau hôm cháo nhiều rồi thì cái chữ tiền nó nặng như núi Tu Di. Nhìn người ta có này có kia mình dễ chạnh lòng.

Mà nhắc tới tiền bạc thì dễ tự ái. Lòng cứ luôn nghĩ người ta nói khoé, mỉa mai mình. Có những cái tính xấu mf chỉ có những người sinh ra trong hoàn cảnh nghèo như tao dễ có và dễ mắc là ganh tị và bỏn xẻn.

Ganh tị vì nhìn ai ai cũng hơn mình, cảm tưởng bản thân mình là tầng lớp thấp kém, đáy xã hội.

Bỏn xẻn vì tiền kiếm ra khó, của nẻ không có bao nhiêu nên làm gì, nghĩ gì cho bản thân cũng phải đắn đo. Huống gì là sẵn lòng nghĩ tới người khác, tới thiên hạ.

Người giàu thì đa số họ thoải mái hơn. Miếng ăn cái mặc đầy đủ rồi thì cái đầu mới mở ra được nhiều chuyện khác. Giàu thì quá nhiều điều kiện để ăn xài, bao nhiêu cơ hội để phát triển, gia tăng tài sản, thu nhập.
Vì vậy người ta thường không chấp vặt những cái nhỏ nhặt.
Mẹ t xuất thân là 1 bà bán rau bán túi nilon đó m ?. Chỉ là má t giỏi . Đợt Hp quy hoạch làm đường thì bà có đảo qua làm bất động sản nên mới có ngày hôm nay. T chưa bao giờ khinh hay chê ng nghèo. Đi học thì không ai bắt nạt được t . Nhưng t lại chả bao h đi bắt nạt ai. Đứa nào bị ăn hiếp t còn bênh nữa kìa . Mẹ t có tiền nhưng chưa bao giờ cho t tiền tiêu như những nhà khác đâu m :))). Có bữa t đi mưa nhiều. Ướt hết giày. Mẹ t còn k mua giày mới . Bắt t đi giày nhựa đi học ;)). Xong cái mấy đứa con gái cùng lớp còn góp tiền mua giày cho t nữa kkk. Chứ không phải kiểu tiểu thư được tiêu tiền đâu .
 

Có thể bạn quan tâm

Top