Bọn mày ghét những hạng người nào?

Lỵt pẹ

Đéo ghét ai ngoài bml cá ngựa

Mong nuke từ triều tiên bắn lạc sang để xoá nhoà

Thế đủ chưa bml mày

Hố hố
 
ghét hết bọn Lồn ngu nào cũng giả tạo 2 mặt có một ngày t sẽ k kiểm soát được nữa
 
bakery, và những thằng xiạo lozz, bốc phét, nói được đéll làm được, mượn nợ quỵt
 
Nhị Gia @Thu_Đông và mấy thằng fan của nó. :doubt:

Hôm nay, tôi đi ra ngoài đường tính ăn cơm, thì đang dừng lại để cho 1 xe hơi đi. Thì 1 thằng lùn chạy xe bán hàng rong đi qua chửi tôi: "Chạy ngu như con bò".
Tôi đi lên, trừng mắt nhìn nó. Nó còn chửi: "Nhìn cc, địt con mẹ mày".
Sau đấy, tôi lại đi lên 1 đoạn, dừng lại. Nó cũng đi lên vượt qua tôi, và dừng lại, và nó lấy cây sắt ra. Tôi thấy vậy đi lên, trừng mắt nhìn nó, nhưng nó cũng không nói hay làm gì tôi. Tôi lại lái xe đi 1 đoạn nữa, nó cũng lái xe vượt qua tôi và dừng xe lại, và nó lấy cây sắt ra. Chỉ đến khi tôi đi qua trái, tôi với nó mới không đi chung đường nữa.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, tôi đang ăn cơm và vẫn còn tức. Tôi nghĩ sau này tôi sẽ còn gặp lại nó. Ngày mai, tôi còn gặp thằng lùn đấy nữa. Tôi sẽ đánh hay ít ra phải chửi nó.
Mấy ngày nay tôi cũng đi đoạn đường đấy, nhưng không thấy nó đâu. Chắc nó sợ tôi nên nó tránh tôi rồi.
 
Ko hiểu sao h t tự nhiên ko còn muốn ghét ai nữa. Cũng ko muốn gây nhiều sự chú ý nữa. Mình có thể thay đổi bản thân, chứ đâu thể thay đổi ng khác. Chính trị chính e cũng thế. Khi mình sa cơ lỡ vận đâu ai quan tâm, ngó ngàng mình. Vậy khi thành đạt thịnh vượng rồi, hà cớ j cần phải thu hút ánh nhìn của mọi người? Nó có giả tạo ko? Con ng luôn có xu hướng bị hút về nơi có ánh sáng, sức nhiệt, có giá trị để trao đổi, và họ sẽ lập tức rời bỏ nếu ko còn j buộc họ phải quay đầu quan tâm. Mình ghét ai đó cũng chỉ thể hiện sự bất lực rằng mình ko kiểm soát đc họ, ko có đc thứ như thứ của họ, ko bằng họ, từ đó ghét chính mình. Con ng sinh ra để dc sống hạnh phúc, làm vậy chỉ khiến ta buồn bực đau khổ. Thôi thì họ hơn mình thì hơn vậy, ko ai để ý tới mình cũng dc thôi, người khác tỏa sáng lấn át hết mình thì hãy để họ tỏa sáng. Suy cho cùng cuộc đời là sự cô độc, rồi ta vẫn chỉ còn lại chính mình. Cảm thấy thật trống rỗng. Có lẽ t cũng muốn sớm có ngày đc ở ẩn, ko muốn thể hiện, tranh đấu nữa
 
Top