Thổ phỉ Đỏ
Thanh niên hoi

Sáng nay tao rời sơn trại xuống phố uống cafe sáng.
Sau khi chui rừng băng qua mấy con suối mùa lũ, vượt mấy ngọn đồi sạc lở cũng đến nơi đô thành.
Chợt nhớ cô hàng nước ngày xưa, cô nàng mà tao hay uống cafe gán nợ bóp dú hổng tốn xiền vì lúc đấy là thợ săn khố rách áo ôm , gặm vỏ cây húp nước tù đọng. Kể từ khi làm thổ phỉ đến nay cũng lâu chưa ghé.
Khi vô cũng cafe, thuốc lá tươm tất, nhấp ngụm cafe , rít hơi thuốc đầy phổi từ từ nhả ra làn khói trắng , mắt liếc nhìn trộm . Chứ nhớ quá mà.
Ngồi mỏi đít, ghế sắp mòn , tao đứng lên theo thói quen ngày xưa là bóp dú gán nợ. Tay vừa đưa ra, cô ấy nhích nhẹ chân , thân mình chuyển động nhẹ hơn gió thoảng, bàn tay tao trượt ra trật lất. Cô mỉm cười trước vẻ mặt ngơ ngác của tao" ngày xưa, anh là thợ săn em thích vẻ trần trụi mang cung tên, mặc khố.Em thương".
Tao đỏ mặc , cô tiếp lời" giờ đây anh là Thổ phỉ. Thì giá là thổ phỉ. Em không cho anh gán nợ nữa rồi".
Trời xui bỏ mẹ. Mấy nay mưa gió bão bùng, trôi mẹ nó mấy cái trại , chết mấy lâu la. Éo cướp được gì. Tiền nong không có , bụng thì óc ách , bước đi liêu xiêu, đầu gối va đập.Tưởng được ly cafe gán nợ. Bây giờ thì ....
Biết phải làm sao.
Tao không thốt nên lời.
Vẫn vẻ mặt tươi như hoa nở mùa đông. Nhưng lạnh lùng thờ ơ.
"GIỜ TRẢ TIỀN ĐÂY CHO BÀ, LÀM CƯỚP MÀ LẠI TÍNH QUỴT LY CAFE À?"
ae vô cứu tao dới.
@Âu Dương Khắc 009 có @Pác Tơn thì trả cho tao ly cafe.
@Lovely124 ới cho cứu đại ca với.
@Thiennakne2909vn @suchawanderer