Cái kết của conan trị

xemtintuc

Cái lồn nhăn nheo
Trong lịch sử, đã có không ít quốc gia vận hành theo mô hình “công an trị” (police state) – tức chính quyền dùng hệ thống an ninh, tình báo và cảnh sát mật để kiểm soát mọi mặt đời sống, bóp nghẹt tự do cá nhân và chính trị. Dưới đây là một số ví dụ tiêu biểu cùng kết quả cuối cùng:




1. Đức Quốc xã (Nazi Germany, 1933–1945)​


  • Cơ quan mật vụ: Gestapo (Geheime Staatspolizei).
  • Phương thức: Theo dõi, bắt bớ và tra tấn bất đồng chính kiến; luật “Điều lệ khẩn cấp” (Reichstag Fire Decree) trao quyền hành pháp rộng rãi cho Gestapo.
  • Kết quả:
    • Quần chúng sống trong sợ hãi; hệ thống trại tập trung, diệt chủng Holocaust hơn 6 triệu người Do Thái và hàng triệu nạn nhân khác.
    • Thua trận trong Thế chiến II, Đức bị chia cắt, Đức Quốc xã sụp đổ hoàn toàn.



2. Liên Xô dưới thời Stalin (USSR, 1924–1953)​


  • Cơ quan mật vụ: GPU → NKVD → KGB.
  • Phương thức:
    • Luận tội “kẻ thù giai cấp” trong các cuộc Đại thanh trừng (Great Purge, 1936–1938).
    • Hàng triệu người bị đưa vào Gulag (trại lao động khổ sai).
  • Kết quả:
    • Mặc dù công nghiệp hoá nhanh chóng, nhưng hàng triệu dân thường và cán bộ bị sát hại hoặc chịu cảnh khổ sai.
    • Liên Xô kéo dài chế độ cảnh sát mật cho đến khi tan rã vào năm 1991.



3. Đông Đức (GDR, 1949–1990)​


  • Cơ quan mật vụ: Stasi (Ministerium für Staatssicherheit).
  • Phương thức:
    • Lưu trữ hồ sơ cá nhân của dân cư, cài đặt mạng lưới điệp viên nội bộ.
    • Kiểm soát chặt chẽ mọi liên lạc, văn hoá, báo chí.
  • Kết quả:
    • Sống trong nỗi lo bị phản bội ngay trong gia đình, bạn bè.
    • Bức tường Berlin sụp đổ năm 1989, GDR nhanh chóng bị xoá tên, tiến tới tái thống nhất với Tây Đức.



4. Chile dưới chế độ Pinochet (1973–1990)​


  • Cơ quan mật vụ: DINA (Dirección de Inteligencia Nacional) → CNI.
  • Phương thức: Bắt cóc, tra tấn, “mất tích” với những người nghi chống đối.
  • Kết quả:
    • Hàng ngàn người bị hành hình hoặc mất tích.
    • Kinh tế chuyển sang mô hình “thần kỳ Chile” nhưng đổi bằng giá đắt về nhân quyền.
    • Ổn định chính trị dần được khôi phục, bầu cử dân chủ trở lại năm 1990.



5. Argentina thời kỳ “Chiến tranh bẩn” (1976–1983)​


  • Cơ quan mật vụ: Các lực lượng quân sự, an ninh phối hợp.
  • Phương thức: Bắt cóc (“Desaparecidos”), tra tấn trong các trung tâm biệt giam bí mật.
  • Kết quả:
    • ước tính 10–30 nghìn “người mất tích”.
    • Chế độ quân phiệt sụp đổ sau thất bại tại chiến tranh Falklands; mở đường cho dân chủ và xét xử tội ác nhân quyền.



6. Triều Tiên hiện đại (North Korea, 1948–nay)​


  • Cơ quan mật vụ: Bộ An ninh Nhà nước, Bộ An ninh Nhân dân.
  • Phương thức:
    • Kiểm soát thông tin, cô lập công dân khỏi thế giới bên ngoài; hệ thống trại lao động cải tạo.
  • Kết quả:
    • Dân chúng sống trong đói nghèo, khủng hoảng nhân đạo.
    • Hệ thống vẫn duy trì nghiêm ngặt, gần như không có dấu hiệu cải cách.



Kết luận chung​


  • Chế độ công an trị thường đem lại:
    1. Vi phạm nhân quyền nghiêm trọng (bắt bớ, tra tấn, giết người, bỏ tù vô tội vạ).
    2. Nỗi sợ lan toả đến toàn xã hội, làm tê liệt tinh thần phản kháng.
    3. Thường kèm theo tham nhũng, lãng phí nguồn lực cho an ninh – tình báo.
  • Kết cục:
    • Phần lớn các chế độ cảnh sát mật (Nazi, Stalin, Stasi) đều sụp đổ hoặc biến đổi dưới áp lực nội bộ lẫn quốc tế.
    • Một số (như Triều Tiên) vẫn tồn tại, nhưng phải đánh đổi bằng khủng hoảng nhân đạo và bế tắc phát triển.

Như vậy, lịch sử cho thấy “công an trị” hiếm khi bền vững về lâu dài và luôn để lại hậu quả nặng nề về nhân quyền, kinh tế và xã hội.

:vozvn (24):
 
Vậy tại sao nó tồn tại dc ?
Tao nghĩ thế này : Nếu dân thấy tổ chức này nó là tồi tệ thì dân ko theo , dân ko theo thì nó ko có nhân lực , nó ko có nhân lực thì nó sụp đổ ... Ít nhất là dân bao che cho những người khác biệt đối lập thì tình hình cũng khả quan (như các nước độc tài đã từng sụp đổ , và như thời Việt+ nằm vùng thì Mỹ cũng sụp nữa) ... Vậy tại sao mà các chế độ conan trị ở những nước này vẫn tồn tại đến tận hôm nay ??

Nhìn lại Việt Nam cách đây vài chục năm trong giai đoạn conan trị thì dân tố nhau thậm chí là chỉ để mua vui mà thôi :)) Và Việt Nam hiện đang manh nha nhen nhóm conan trị trở lại thì có vẻ như là nhân dân rất hưởng ứng :)) Chắc có lẽ là niềm vui đấu tố cho kẻ khác ngã ngựa nó tiết ra loại Dopamine rất phù hợp vs cái Gen di truyền chăng :))
 
Vậy tại sao nó tồn tại dc ?
Tao nghĩ thế này : Nếu dân thấy tổ chức này nó là tồi tệ thì dân ko theo , dân ko theo thì nó ko có nhân lực , nó ko có nhân lực thì nó sụp đổ ... Ít nhất là dân bao che cho những người khác biệt đối lập thì tình hình cũng khả quan (như các nước độc tài đã từng sụp đổ , và như thời Việt+ nằm vùng thì Mỹ cũng sụp nữa) ... Vậy tại sao mà các chế độ conan trị ở những nước này vẫn tồn tại đến tận hôm nay ??

Nhìn lại Việt Nam cách đây vài chục năm trong gia đoạn conan trị thì dân tố nhau thậm chí là chỉ để mua vui mà thôi :)) Và Việt Nam đang manh nha nhen nhóm conan trị trở lại thì có vẻ như là nhân dân rất hưởng ứng :)) Chắc có lẽ là niềm vui đấu tố cho kẻ khác ngã ngựa nó tiết ra loại Dopamine rất phù hợp vs cái Gen di truyền chăng :))
Truyền thông nó nắm hết cmnr, nhiều khi đọc comment đ hiểu bot nó làm hay người thật comment, nhưng dẫn đến ng đọc mà đầu óc ko vững sẽ rất dễ bị cuốn theo, nhiễm theo, ... những ý kiến comment trái chiều sẽ bị combat dẫn đến nhiều người sợ
 
Thực ra tao nghĩ ngược lại, vì chế độ gần đến hồi cáo chung nên mới phải dùng cô nan trị. Hữu xạ tự nhiên hương, tốt thì tự nhiên người ta theo thôi, mà lòng người theo thì lại đéo cần phải kiểm soát nữa làm gì.
Nói thật với t thì thượng tầng có ăn nghìn tỷ nhưng điều hành tốt để những người dân như t sống khoẻ sống tốt, phát triển theo, từ đó đất nước cũng phát triển theo thì t thấy cũng đéo có vấn đề gì. Ngược lại liêm khiết 1 đời nhưng điều hành ngu như chó để dân khổ thì cũng cút mẹ đi cho nhanh.
 
Thực ra tao nghĩ ngược lại, vì chế độ gần đến hồi cáo chung nên mới phải dùng cô nan trị. Hữu xạ tự nhiên hương, tốt thì tự nhiên người ta theo thôi, mà lòng người theo thì lại đéo cần phải kiểm soát nữa làm gì.
Nói thật với t thì thượng tầng có ăn nghìn tỷ nhưng điều hành tốt để những người dân như t sống khoẻ sống tốt, phát triển theo, từ đó đất nước cũng phát triển theo thì t thấy cũng đéo có vấn đề gì. Ngược lại liêm khiết 1 đời nhưng điều hành ngu như chó để dân khổ thì cũng cút mẹ đi cho nhanh.
đéo nhé, tao đang sống yên ổn cho đến khi thằng cướp nó lên ngôi
 
đéo nhé, tao đang sống yên ổn cho đến khi thằng cướp nó lên ngôi
Thì nó lấy cái xấu của cả 2 trường hợp thì mày chạy đi đâu =))
Như đời tiên đế dù hay nói nhảm nhưng ít ra đéo làm gì, dân tự làm tự ăn, thực sự cũng đéo gây ra bất ổn gì.
 
Vậy tại sao nó tồn tại dc ?
Tao nghĩ thế này : Nếu dân thấy tổ chức này nó là tồi tệ thì dân ko theo , dân ko theo thì nó ko có nhân lực , nó ko có nhân lực thì nó sụp đổ ... Ít nhất là dân bao che cho những người khác biệt đối lập thì tình hình cũng khả quan (như các nước độc tài đã từng sụp đổ , và như thời Việt+ nằm vùng thì Mỹ cũng sụp nữa) ... Vậy tại sao mà các chế độ conan trị ở những nước này vẫn tồn tại đến tận hôm nay ??

Nhìn lại Việt Nam cách đây vài chục năm trong giai đoạn conan trị thì dân tố nhau thậm chí là chỉ để mua vui mà thôi :)) Và Việt Nam hiện đang manh nha nhen nhóm conan trị trở lại thì có vẻ như là nhân dân rất hưởng ứng :)) Chắc có lẽ là niềm vui đấu tố cho kẻ khác ngã ngựa nó tiết ra loại Dopamine rất phù hợp vs cái Gen di truyền chăng :))
Còn mỗi thằng Triều Tiên tồn tại thôi m, tất cả đi vào lịch sử hết rồi. Mà thằng Triều Tiên thì chết có khi còn sướng hơn, sống khổ như chó, nhồi sọ cả cuộc đời.
 
Từ khi tướng cướp lên ngôi thì số phận dân tộc đã an bài, vde là dân phải chịu đựng trong bao lâu
Giờ chỉ có mạnh thường quân nào xiên từng thằng bộ HY rồi treo lên thì may ra mới thoát cái viễn cảnh tăm tối :vozvn (24):
 
Thực ra tao nghĩ ngược lại, vì chế độ gần đến hồi cáo chung nên mới phải dùng cô nan trị. Hữu xạ tự nhiên hương, tốt thì tự nhiên người ta theo thôi, mà lòng người theo thì lại đéo cần phải kiểm soát nữa làm gì.
Nói thật với t thì thượng tầng có ăn nghìn tỷ nhưng điều hành tốt để những người dân như t sống khoẻ sống tốt, phát triển theo, từ đó đất nước cũng phát triển theo thì t thấy cũng đéo có vấn đề gì. Ngược lại liêm khiết 1 đời nhưng điều hành ngu như chó để dân khổ thì cũng cút mẹ đi cho nhanh.
Hoặc là theo vì sợ....
 
Trong lịch sử, đã có không ít quốc gia vận hành theo mô hình “công an trị” (police state) – tức chính quyền dùng hệ thống an ninh, tình báo và cảnh sát mật để kiểm soát mọi mặt đời sống, bóp nghẹt tự do cá nhân và chính trị. Dưới đây là một số ví dụ tiêu biểu cùng kết quả cuối cùng:




1. Đức Quốc xã (Nazi Germany, 1933–1945)​


  • Cơ quan mật vụ: Gestapo (Geheime Staatspolizei).
  • Phương thức: Theo dõi, bắt bớ và tra tấn bất đồng chính kiến; luật “Điều lệ khẩn cấp” (Reichstag Fire Decree) trao quyền hành pháp rộng rãi cho Gestapo.
  • Kết quả:
    • Quần chúng sống trong sợ hãi; hệ thống trại tập trung, diệt chủng Holocaust hơn 6 triệu người Do Thái và hàng triệu nạn nhân khác.
    • Thua trận trong Thế chiến II, Đức bị chia cắt, Đức Quốc xã sụp đổ hoàn toàn.



2. Liên Xô dưới thời Stalin (USSR, 1924–1953)​


  • Cơ quan mật vụ: GPU → NKVD → KGB.
  • Phương thức:
    • Luận tội “kẻ thù giai cấp” trong các cuộc Đại thanh trừng (Great Purge, 1936–1938).
    • Hàng triệu người bị đưa vào Gulag (trại lao động khổ sai).
  • Kết quả:
    • Mặc dù công nghiệp hoá nhanh chóng, nhưng hàng triệu dân thường và cán bộ bị sát hại hoặc chịu cảnh khổ sai.
    • Liên Xô kéo dài chế độ cảnh sát mật cho đến khi tan rã vào năm 1991.



3. Đông Đức (GDR, 1949–1990)​


  • Cơ quan mật vụ: Stasi (Ministerium für Staatssicherheit).
  • Phương thức:
    • Lưu trữ hồ sơ cá nhân của dân cư, cài đặt mạng lưới điệp viên nội bộ.
    • Kiểm soát chặt chẽ mọi liên lạc, văn hoá, báo chí.
  • Kết quả:
    • Sống trong nỗi lo bị phản bội ngay trong gia đình, bạn bè.
    • Bức tường Berlin sụp đổ năm 1989, GDR nhanh chóng bị xoá tên, tiến tới tái thống nhất với Tây Đức.



4. Chile dưới chế độ Pinochet (1973–1990)​


  • Cơ quan mật vụ: DINA (Dirección de Inteligencia Nacional) → CNI.
  • Phương thức: Bắt cóc, tra tấn, “mất tích” với những người nghi chống đối.
  • Kết quả:
    • Hàng ngàn người bị hành hình hoặc mất tích.
    • Kinh tế chuyển sang mô hình “thần kỳ Chile” nhưng đổi bằng giá đắt về nhân quyền.
    • Ổn định chính trị dần được khôi phục, bầu cử dân chủ trở lại năm 1990.



5. Argentina thời kỳ “Chiến tranh bẩn” (1976–1983)​


  • Cơ quan mật vụ: Các lực lượng quân sự, an ninh phối hợp.
  • Phương thức: Bắt cóc (“Desaparecidos”), tra tấn trong các trung tâm biệt giam bí mật.
  • Kết quả:
    • ước tính 10–30 nghìn “người mất tích”.
    • Chế độ quân phiệt sụp đổ sau thất bại tại chiến tranh Falklands; mở đường cho dân chủ và xét xử tội ác nhân quyền.



6. Triều Tiên hiện đại (North Korea, 1948–nay)​


  • Cơ quan mật vụ: Bộ An ninh Nhà nước, Bộ An ninh Nhân dân.
  • Phương thức:
    • Kiểm soát thông tin, cô lập công dân khỏi thế giới bên ngoài; hệ thống trại lao động cải tạo.
  • Kết quả:
    • Dân chúng sống trong đói nghèo, khủng hoảng nhân đạo.
    • Hệ thống vẫn duy trì nghiêm ngặt, gần như không có dấu hiệu cải cách.



Kết luận chung​


  • Chế độ công an trị thường đem lại:
    1. Vi phạm nhân quyền nghiêm trọng (bắt bớ, tra tấn, giết người, bỏ tù vô tội vạ).
    2. Nỗi sợ lan toả đến toàn xã hội, làm tê liệt tinh thần phản kháng.
    3. Thường kèm theo tham nhũng, lãng phí nguồn lực cho an ninh – tình báo.
  • Kết cục:
    • Phần lớn các chế độ cảnh sát mật (Nazi, Stalin, Stasi) đều sụp đổ hoặc biến đổi dưới áp lực nội bộ lẫn quốc tế.
    • Một số (như Triều Tiên) vẫn tồn tại, nhưng phải đánh đổi bằng khủng hoảng nhân đạo và bế tắc phát triển.

Như vậy, lịch sử cho thấy “công an trị” hiếm khi bền vững về lâu dài và luôn để lại hậu quả nặng nề về nhân quyền, kinh tế và xã hội.

:vozvn (24):
Và cái quan trọng nhất là conan trị luôn dc xảy ra kéo dài tầm từ 10-20 năm. Mới bắt đầu thay đổi. Nghĩa là tml nào bây giờ tầm 2x tuổi thì coi như xác định bỏ luôn cdoi là vừa.
 
Và cái quan trọng nhất là conan trị luôn dc xảy ra kéo dài tầm từ 10-20 năm. Mới bắt đầu thay đổi. Nghĩa là tml nào bây giờ tầm 2x tuổi thì coi như xác định bỏ luôn cdoi là vừa.
Nhiều lúc nghĩ nếu cần sụp thì sụp luôn đi cho đỡ phải nơm nớp mỗi ngày. Nhưng nhìn con mình 10 tuổi giờ sụp đời nó coi như bỏ cũng lại hơi không nỡ.
Nhưng nếu không sụp hẳn thì cứ dặt dẹo lại như Cam, Miến thì cũng đéo sung sướng gì
Nghĩ cày thật lực rồi té được thì té thôi là tốt nhất
 
Trong lịch sử, đã có không ít quốc gia vận hành theo mô hình “công an trị” (police state) – tức chính quyền dùng hệ thống an ninh, tình báo và cảnh sát mật để kiểm soát mọi mặt đời sống, bóp nghẹt tự do cá nhân và chính trị. Dưới đây là một số ví dụ tiêu biểu cùng kết quả cuối cùng:




1. Đức Quốc xã (Nazi Germany, 1933–1945)​


  • Cơ quan mật vụ: Gestapo (Geheime Staatspolizei).
  • Phương thức: Theo dõi, bắt bớ và tra tấn bất đồng chính kiến; luật “Điều lệ khẩn cấp” (Reichstag Fire Decree) trao quyền hành pháp rộng rãi cho Gestapo.
  • Kết quả:
    • Quần chúng sống trong sợ hãi; hệ thống trại tập trung, diệt chủng Holocaust hơn 6 triệu người Do Thái và hàng triệu nạn nhân khác.
    • Thua trận trong Thế chiến II, Đức bị chia cắt, Đức Quốc xã sụp đổ hoàn toàn.



2. Liên Xô dưới thời Stalin (USSR, 1924–1953)​


  • Cơ quan mật vụ: GPU → NKVD → KGB.
  • Phương thức:
    • Luận tội “kẻ thù giai cấp” trong các cuộc Đại thanh trừng (Great Purge, 1936–1938).
    • Hàng triệu người bị đưa vào Gulag (trại lao động khổ sai).
  • Kết quả:
    • Mặc dù công nghiệp hoá nhanh chóng, nhưng hàng triệu dân thường và cán bộ bị sát hại hoặc chịu cảnh khổ sai.
    • Liên Xô kéo dài chế độ cảnh sát mật cho đến khi tan rã vào năm 1991.



3. Đông Đức (GDR, 1949–1990)​


  • Cơ quan mật vụ: Stasi (Ministerium für Staatssicherheit).
  • Phương thức:
    • Lưu trữ hồ sơ cá nhân của dân cư, cài đặt mạng lưới điệp viên nội bộ.
    • Kiểm soát chặt chẽ mọi liên lạc, văn hoá, báo chí.
  • Kết quả:
    • Sống trong nỗi lo bị phản bội ngay trong gia đình, bạn bè.
    • Bức tường Berlin sụp đổ năm 1989, GDR nhanh chóng bị xoá tên, tiến tới tái thống nhất với Tây Đức.



4. Chile dưới chế độ Pinochet (1973–1990)​


  • Cơ quan mật vụ: DINA (Dirección de Inteligencia Nacional) → CNI.
  • Phương thức: Bắt cóc, tra tấn, “mất tích” với những người nghi chống đối.
  • Kết quả:
    • Hàng ngàn người bị hành hình hoặc mất tích.
    • Kinh tế chuyển sang mô hình “thần kỳ Chile” nhưng đổi bằng giá đắt về nhân quyền.
    • Ổn định chính trị dần được khôi phục, bầu cử dân chủ trở lại năm 1990.



5. Argentina thời kỳ “Chiến tranh bẩn” (1976–1983)​


  • Cơ quan mật vụ: Các lực lượng quân sự, an ninh phối hợp.
  • Phương thức: Bắt cóc (“Desaparecidos”), tra tấn trong các trung tâm biệt giam bí mật.
  • Kết quả:
    • ước tính 10–30 nghìn “người mất tích”.
    • Chế độ quân phiệt sụp đổ sau thất bại tại chiến tranh Falklands; mở đường cho dân chủ và xét xử tội ác nhân quyền.



6. Triều Tiên hiện đại (North Korea, 1948–nay)​


  • Cơ quan mật vụ: Bộ An ninh Nhà nước, Bộ An ninh Nhân dân.
  • Phương thức:
    • Kiểm soát thông tin, cô lập công dân khỏi thế giới bên ngoài; hệ thống trại lao động cải tạo.
  • Kết quả:
    • Dân chúng sống trong đói nghèo, khủng hoảng nhân đạo.
    • Hệ thống vẫn duy trì nghiêm ngặt, gần như không có dấu hiệu cải cách.



Kết luận chung​


  • Chế độ công an trị thường đem lại:
    1. Vi phạm nhân quyền nghiêm trọng (bắt bớ, tra tấn, giết người, bỏ tù vô tội vạ).
    2. Nỗi sợ lan toả đến toàn xã hội, làm tê liệt tinh thần phản kháng.
    3. Thường kèm theo tham nhũng, lãng phí nguồn lực cho an ninh – tình báo.
  • Kết cục:
    • Phần lớn các chế độ cảnh sát mật (Nazi, Stalin, Stasi) đều sụp đổ hoặc biến đổi dưới áp lực nội bộ lẫn quốc tế.
    • Một số (như Triều Tiên) vẫn tồn tại, nhưng phải đánh đổi bằng khủng hoảng nhân đạo và bế tắc phát triển.

Như vậy, lịch sử cho thấy “công an trị” hiếm khi bền vững về lâu dài và luôn để lại hậu quả nặng nề về nhân quyền, kinh tế và xã hội.

:vozvn (24):
China đâu
 
Thực ra tao nghĩ ngược lại, vì chế độ gần đến hồi cáo chung nên mới phải dùng cô nan trị. Hữu xạ tự nhiên hương, tốt thì tự nhiên người ta theo thôi, mà lòng người theo thì lại đéo cần phải kiểm soát nữa làm gì.
Nói thật với t thì thượng tầng có ăn nghìn tỷ nhưng điều hành tốt để những người dân như t sống khoẻ sống tốt, phát triển theo, từ đó đất nước cũng phát triển theo thì t thấy cũng đéo có vấn đề gì. Ngược lại liêm khiết 1 đời nhưng điều hành ngu như chó để dân khổ thì cũng cút mẹ đi cho nhanh.
Mày là bot à, sao comment ngu zậy, sao lại đồng tình cho quan chức ăn hối lộ, nếu chế độ này mà công bằng dân chủ thật sự thì có ai bầu cữ mấy thằng ngu lên điều hành.
Hệ thống bầu cử các nước phát triển đâu có đơn giản và lắp liếm như xứ lừa này.
 

Có thể bạn quan tâm

Top