Đạo lý Cảm giác kiếp sau

Lại là t cô gái bị trầm cảm đây
Hôm nay t nhớ lại về cái kí ức lúc còn nhỏ
Khoản thời gian lúc 1-2 tuổi cực kì khó nhớ, gần như không nhớ chút gì
Lúc t bắt đầu biết biết là giai đoạn gần giáp tết, t nhớ cái không khí nghèo mà yên bình của nc ta thời đó
T nhớ cái cảnh tết đến còn phơi đồ khô, rim gừng, nấu kẹo mãng cầu các loại, chứ ko phải mua 100% siêu thị như bây giờ

Cảnh đường phố cũ cũ, nhưng mà sạch, chứ ko phải hiện đại mà dơ dáy như bây giờ
Ngoài đuowngf gần tết tuy nô nức, nhưng đường vẫn vắng, cái cảnh đường xá vắng và không khí hơi gió gió 1 chút, nhất là giai đoạn mới sáng và khuya

Nhớ như in cái cảnh bà chị hàng xóm mới 5h, đốt cái bếp lửa, mà lựa loại than nổ, sẵn hướng gió, bả quạt cho than nổ lạch tạch, bụi than cháy đỏ rực bay theo làn gió thành 1 đường dài và sáng rực 1 vùng như dải ngân hà vậy, mà trời lúc đó còn hẩm hẩm tối nữa chứ!! Một cảnh đơn sơ mà đẹp, làm t toàn tâm toàn ý ngắm mà ko hề vướng bận rằng mình phải lấy đt quay hay chụp gì cả, vì lúc đó cũng chưa có gì để chụp

Tết năm đó ko còn pháo nữa, nhưng vẫn có vài người len lén đốt pháo chuột, tiếng nổ vẫn chát chúa, tuy không đồng loạt, nhưng đó là 1 sự vui thuần khiết, của cái thời mà ai cũng nghèo, chưa ganh tị, chưa sân si, chưa hơn thua xấu đẹp.

Có lẽ sau này chết đi, tao lại mở mắt ra và thấy 1 sự khởi đầu nào đó tương tự
 
Lại là t cô gái bị trầm cảm đây
Hôm nay t nhớ lại về cái kí ức lúc còn nhỏ
Khoản thời gian lúc 1-2 tuổi cực kì khó nhớ, gần như không nhớ chút gì
Lúc t bắt đầu biết biết là giai đoạn gần giáp tết, t nhớ cái không khí nghèo mà yên bình của nc ta thời đó
T nhớ cái cảnh tết đến còn phơi đồ khô, rim gừng, nấu kẹo mãng cầu các loại, chứ ko phải mua 100% siêu thị như bây giờ

Cảnh đường phố cũ cũ, nhưng mà sạch, chứ ko phải hiện đại mà dơ dáy như bây giờ
Ngoài đuowngf gần tết tuy nô nức, nhưng đường vẫn vắng, cái cảnh đường xá vắng và không khí hơi gió gió 1 chút, nhất là giai đoạn mới sáng và khuya

Nhớ như in cái cảnh bà chị hàng xóm mới 5h, đốt cái bếp lửa, mà lựa loại than nổ, sẵn hướng gió, bả quạt cho than nổ lạch tạch, bụi than cháy đỏ rực bay theo làn gió thành 1 đường dài và sáng rực 1 vùng như dải ngân hà vậy, mà trời lúc đó còn hẩm hẩm tối nữa chứ!! Một cảnh đơn sơ mà đẹp, làm t toàn tâm toàn ý ngắm mà ko hề vướng bận rằng mình phải lấy đt quay hay chụp gì cả, vì lúc đó cũng chưa có gì để chụp

Tết năm đó ko còn pháo nữa, nhưng vẫn có vài người len lén đốt pháo chuột, tiếng nổ vẫn chát chúa, tuy không đồng loạt, nhưng đó là 1 sự vui thuần khiết, của cái thời mà ai cũng nghèo, chưa ganh tị, chưa sân si, chưa hơn thua xấu đẹp.

Có lẽ sau này chết đi, tao lại mở mắt ra và thấy 1 sự khởi đầu nào đó tương tự
uh
 
Top