Không biết tụi bây thế nào, chứ tao thì mấy chuyện khó khăn, đen đủi nó luôn luôn ập đến cùng 1 lúc, như 1 con sóng rất to bổ nhào xuống dìm tao xuống càng sâu càng tốt ấy; chứ không phải mỗi ngày nó chia ra một ít cho bọn mày giải quyết như làm bài tập đâu.
Riết rồi tao cũng quen, những ngày bình lặng, đéo có gì là tao luôn phải chuẩn bị thật lực, vô cùng cảnh giác vì tao biết "nó" sẽ đến. Và khi nó đến, thì ít nhất với sự chuẩn bị đấy tao cũng đéo cảm thấy khốn khổ như hồi đầu còn ngu si.