Tao tưởng đang xem series Trò chơi sinh tồn: Phiên bản du lịch nội địa
Mua thuốc mà như chơi xổ số, mỗi giờ mỗi giá, mà lỡ thắc mắc thì được bonus thêm một cú "có mua không thì biến!!!" Tưởng đi nhà thuốc, ai dè đi casting vai phụ cho "Người phán xử".
Vừa ló đầu vào quán kem Hồ Tây thì ăn ngay một cú chửi sml. Chắc chị chủ tưởng khách là GPS sống, định hỏi đường chứ không hỏi kem. Mà khi biết khách muốn ăn thật thì chị chuyển mood nhanh còn hơn người yêu cũ block rồi lại unblock: “Ồ thế à? Cô cậu ăn gì nào?” 😅
Trước cổng chùa phóng sinh, sau cổng có người vớt lại — cái vòng tuần hoàn nhân quả này nó khép kín đến mức đạo diễn Hollywood cũng phải gật gù: "Bravo, Việt Nam logic!"
Ăn phở mà tính dư đầu người, chắc chủ quán đang tập đếm lớp mẫu giáo. “Em tính nhầm” — nhưng tiền thì em tính chuẩn lắm nha!
Uống trà gốc đa mà tính tiền như uống champagne trên du thuyền. Hai quả trứng gà 80k, chắc gà nhà này đẻ trứng có topping trứng cá hồi với lòng vịt Bắc cực!
Đi nhậu mà xin đá thì bị bắt tự đi lấy. Quán nhậu hay hội trại hè vậy trời? "Tự phục vụ để trưởng thành!" 😵💫
Còn taxi lòng vòng thì thôi khỏi nói. Đã đi xa lại còn bị chửi, "đm ông lên mà chạy", tôi tưởng mình là hành khách chứ hóa ra là tài xế tập sự à?
Du lịch ở đâu cũng được, miễn là không hỏi giá, không đòi hỏi và… không hỏi đường 😆
Dân Hà lội vào Nam ăn nhậu cứ mở miệng mấy Anh ra Hà lội nhớ gọi em, ra gọi thì 10 thằng 5 thằng bảo xa, 4 thằng đi công tác, 1 thằng đến uống ly cf xong chạy về. Bọn bay nhớ đó mà ăn ở