Chênh vênh

ed.89211

Xàm 0 Lít
Em năm nay 28 (ít tuổi hơn nhiều bác nên xưng em), có một câu chuyện tình cũng khá ổn được 02 năm, mọi chuyện cứ êm đềm trôi qua tụi em cũng đã tính cuối năm nay hoặc đầu năm sau sẽ về với nhau, em cũng rất thương bạn ấy. Thế rồi công việc càng ngày càng thuận lợi, những buổi đi chơi riêng với nhau ngày càng ít đi, đến lúc bạn ấy không thể chịu đựng được nữa nên đã chủ động chia tay. Em cũng đã giải thích rất nhiều rằng mọi thứ em làm là cho cả hai đứa, em chỉ mong bạn ấy cố gắng thông cảm và đồng hành cùng em trong giai đoạn này nhưng không được. Nay buồn lên đây tâm sự với các bác nếu ở độ tuổi này, cơ hội để phát triển sự nghiệp đang nằm ngay trong lòng bàn tay thì các bác sẽ chọn chuyện tình cảm hay ưu tiên sự nghiệp của mình... Là một thằng đàn ông, em sẽ ưu tiên sự nghiệp của em trước cho dù không biết đến bao giờ mới quên được những ký ức với người cũ!
 
Em năm nay 28 (ít tuổi hơn nhiều bác nên xưng em), có một câu chuyện tình cũng khá ổn được 02 năm, mọi chuyện cứ êm đềm trôi qua tụi em cũng đã tính cuối năm nay hoặc đầu năm sau sẽ về với nhau, em cũng rất thương bạn ấy. Thế rồi công việc càng ngày càng thuận lợi, những buổi đi chơi riêng với nhau ngày càng ít đi, đến lúc bạn ấy không thể chịu đựng được nữa nên đã chủ động chia tay. Em cũng đã giải thích rất nhiều rằng mọi thứ em làm là cho cả hai đứa, em chỉ mong bạn ấy cố gắng thông cảm và đồng hành cùng em trong giai đoạn này nhưng không được. Nay buồn lên đây tâm sự với các bác nếu ở độ tuổi này, cơ hội để phát triển sự nghiệp đang nằm ngay trong lòng bàn tay thì các bác sẽ chọn chuyện tình cảm hay ưu tiên sự nghiệp của mình... Là một thằng đàn ông, em sẽ ưu tiên sự nghiệp của em trước cho dù không biết đến bao giờ mới quên được những ký ức với người cũ!
Trong này đầy thằng Lồn deo dc 25 nhót, kp em vs ai cả
 
Gái gú là phù du, yêu đương cc gì đéo biết nghĩ cho công việc. Bỏ cmn luôn và ngay
 
Em năm nay 28 (ít tuổi hơn nhiều bác nên xưng em), có một câu chuyện tình cũng khá ổn được 02 năm, mọi chuyện cứ êm đềm trôi qua tụi em cũng đã tính cuối năm nay hoặc đầu năm sau sẽ về với nhau, em cũng rất thương bạn ấy. Thế rồi công việc càng ngày càng thuận lợi, những buổi đi chơi riêng với nhau ngày càng ít đi, đến lúc bạn ấy không thể chịu đựng được nữa nên đã chủ động chia tay. Em cũng đã giải thích rất nhiều rằng mọi thứ em làm là cho cả hai đứa, em chỉ mong bạn ấy cố gắng thông cảm và đồng hành cùng em trong giai đoạn này nhưng không được. Nay buồn lên đây tâm sự với các bác nếu ở độ tuổi này, cơ hội để phát triển sự nghiệp đang nằm ngay trong lòng bàn tay thì các bác sẽ chọn chuyện tình cảm hay ưu tiên sự nghiệp của mình... Là một thằng đàn ông, em sẽ ưu tiên sự nghiệp của em trước cho dù không biết đến bao giờ mới quên được những ký ức với người cũ!
Phải ai cũng nên chọn sự nghiệp, vì người đã muốn rời đi thì có hàng vạn lý do.
 
Thiếu gái thì ko chết. Còn thiếu tiền là vỡ mồm.

Thiếu gái thì có thể kiếm được gái.
Thiếu tiền thì quay tay với cái dái khô.
 
Này em trai, sau khi đọc câu chuyện về cuộc đời em. Anh xin phép được nói vài câu thật lòng: em không ngu, nhưng em đang tự biến mình thành thằng ngu vì không chịu nhìn thẳng vào sự thật.

Em nói em thương người ta, tính cưới người ta, nhưng suốt hai năm mà càng ngày thời gian dành cho nhau càng ít? Em bảo là lo sự nghiệp, nhưng hỏi thật: lo vì ước mơ, hay lo vì bị cuốn vào cảm giác thành công và quên mất mình từng có ai bên cạnh?

Người ta đâu cần em mua nhà mua xe ngay tức khắc. Người ta cần một người đồng hành – đúng như cái từ em dùng. Nhưng em lại để người ta lủi thủi một mình rồi hy vọng người ta "thông cảm". Người ta không phải mẹ em đâu mà cứ phải hiểu và chờ hoài trong im lặng.

Sự nghiệp quan trọng, không ai phủ nhận. Nhưng nếu em không học được cách cân bằng tình cảm và công việc, thì mấy năm nữa khi em có tiền, có địa vị, em vẫn sẽ thấy trống rỗng khi về nhà. Lúc đó, thứ duy nhất nằm trong tay em không phải là cơ hội, mà là hối hận.

Nên là nếu còn cơ hội quay lại và em thấy cô ấy vẫn xứng đáng, hãy chứng minh bằng hành động chứ đừng bằng mấy lời thanh minh. Còn nếu hết đường rồi, thì cũng hãy học bài học này cho kỹ: “đừng lấy lý do lo cho tương lai để làm tổn thương hiện tại”. Vì người thật lòng với em thường chỉ đến một lần trong đời thôi.

Làm đàn ông không có nghĩa là bỏ mặc cảm xúc, mà là biết cách bảo vệ cả tương lai lẫn người mình thương. Đừng để sự trưởng thành của em phải đánh đổi bằng việc đánh mất người duy nhất từng chờ em.
 
Đọc 2 lần vẫn không thấy em loé ra chút nam tính nào, hoan hỉ.
 
Lo sự nghiệp cũng không sai. Nhưng có người yêu rồi bỏ bê thì cũng đáng trách.

Anh gặp vợ lúc đang làm startup. Lúc đó đéo có tiền nên không dám chủ động tán. Còn định chờ vài năm nữa cho sự nghiệp ổn định rồi mới tính tiếp. Mà nó lúc đó cũng có người yêu. Tính ra hai đứa nó còn quen nhau trước anh. Còn chuẩn bị cưới.

Lúc đó anh mà chờ startup xong thì chắc là toang luôn. Cũng may là hồi đó chơi liều vãi Lồn. Thuê cả gái để lừa thằng kia, quay lại clip rồi gửi cho vợ. Sau hai đứa nó chia tay anh mới nhảy vào.

Tính ra anh mày cũng tâm cơ vãi Lồn chứ không đùa.
 
Con gái nó đéo chênh thì thôi, m chênh cái l. Đéo lo được cho người ta thì dứt mẹ đi. Hết tình còn nghĩa, sau này em nó có việc gì khó khăn phải giúp đỡ hết lòng.
 
Lo sự nghiệp cũng không sai. Nhưng có người yêu rồi bỏ bê thì cũng đáng trách.

Anh gặp vợ lúc đang làm startup. Lúc đó đéo có tiền nên không dám chủ động tán. Còn định chờ vài năm nữa cho sự nghiệp ổn định rồi mới tính tiếp. Mà nó lúc đó cũng có người yêu. Tính ra hai đứa nó còn quen nhau trước anh. Còn chuẩn bị cưới.

Lúc đó anh mà chờ startup xong thì chắc là toang luôn. Cũng may là hồi đó chơi liều vãi lồn. Thuê cả gái để lừa thằng kia, quay lại clip rồi gửi cho vợ. Sau hai đứa nó chia tay anh mới nhảy vào.

Tính ra anh mày cũng tâm cơ vãi lồn chứ không đùa.
chơi ác vl. nhưng thôi, bạn phải đổ vỏ rùi :D
 
Này em trai, sau khi đọc câu chuyện về cuộc đời em. Anh xin phép được nói vài câu thật lòng: em không ngu, nhưng em đang tự biến mình thành thằng ngu vì không chịu nhìn thẳng vào sự thật.

Em nói em thương người ta, tính cưới người ta, nhưng suốt hai năm mà càng ngày thời gian dành cho nhau càng ít? Em bảo là lo sự nghiệp, nhưng hỏi thật: lo vì ước mơ, hay lo vì bị cuốn vào cảm giác thành công và quên mất mình từng có ai bên cạnh?

Người ta đâu cần em mua nhà mua xe ngay tức khắc. Người ta cần một người đồng hành – đúng như cái từ em dùng. Nhưng em lại để người ta lủi thủi một mình rồi hy vọng người ta "thông cảm". Người ta không phải mẹ em đâu mà cứ phải hiểu và chờ hoài trong im lặng.

Sự nghiệp quan trọng, không ai phủ nhận. Nhưng nếu em không học được cách cân bằng tình cảm và công việc, thì mấy năm nữa khi em có tiền, có địa vị, em vẫn sẽ thấy trống rỗng khi về nhà. Lúc đó, thứ duy nhất nằm trong tay em không phải là cơ hội, mà là hối hận.

Nên là nếu còn cơ hội quay lại và em thấy cô ấy vẫn xứng đáng, hãy chứng minh bằng hành động chứ đừng bằng mấy lời thanh minh. Còn nếu hết đường rồi, thì cũng hãy học bài học này cho kỹ: “đừng lấy lý do lo cho tương lai để làm tổn thương hiện tại”. Vì người thật lòng với em thường chỉ đến một lần trong đời thôi.

Làm đàn ông không có nghĩa là bỏ mặc cảm xúc, mà là biết cách bảo vệ cả tương lai lẫn người mình thương. Đừng để sự trưởng thành của em phải đánh đổi bằng việc đánh mất người duy nhất từng chờ em.
Mày có thể viết dài hơn nữa k?
 
Lo sự nghiệp cũng không sai. Nhưng có người yêu rồi bỏ bê thì cũng đáng trách.

Anh gặp vợ lúc đang làm startup. Lúc đó đéo có tiền nên không dám chủ động tán. Còn định chờ vài năm nữa cho sự nghiệp ổn định rồi mới tính tiếp. Mà nó lúc đó cũng có người yêu. Tính ra hai đứa nó còn quen nhau trước anh. Còn chuẩn bị cưới.

Lúc đó anh mà chờ startup xong thì chắc là toang luôn. Cũng may là hồi đó chơi liều vãi lồn. Thuê cả gái để lừa thằng kia, quay lại clip rồi gửi cho vợ. Sau hai đứa nó chia tay anh mới nhảy vào.

Tính ra anh mày cũng tâm cơ vãi lồn chứ không đùa.
Điếm thúi vậy chắc làm startup thành công phải k
 
Top