Có Video Chi 4.000 USD/tháng, cựu quân nhân Mỹ tìm thấy hạnh phúc ở Việt Nam

vuacuaxam

Trưởng lão
Sau nhiều năm phục vụ Không quân Mỹ, Markeiz Ryan chuyển sang Việt Nam, sống trung lưu với 4.000 USD/tháng và khẳng định đây là nơi an toàn, bình yên nhất anh từng ở.

108204485_1758896655690_celia4_11zon.jpg


Markeiz Ryan, 36 tuổi, lớn lên trong một tuổi thơ êm đềm ở bang Maryland (Mỹ). Nhưng cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008 đã đảo lộn mọi thứ.

“Nó khiến mẹ tôi mất việc đúng lúc tôi vừa tốt nghiệp trung học. Gia đình không còn tấm ‘đệm an toàn’ tài chính nào. Gia nhập quân đội là cách tốt nhất để tôi không làm gia đình gánh thêm nợ nần và tôi nghĩ đó là quyết định đúng”, Ryan chia sẻ với CNBC Make It.

Anh nhập ngũ Không quân Mỹ năm 2010, được điều động qua nhiều nước như Hàn Quốc, Đức và nhiều điểm tại châu Phi. Năm 2016, khi đang ở Hàn Quốc, Ryan vi phạm lệnh giới nghiêm, bị phạt mất lương nhiều tháng, hạn chế ra ngoài căn cứ và giáng cấp từ trung sĩ xuống hạ sĩ.

“Sau cú sốc đó, tôi trầm cảm, buồn bã. Nhưng chính cảm giác ấy khiến tôi nhìn lại cuộc đời mình, buộc phải định hướng lại”, anh kể.

Bước ngoặt thay đổi


Trong thời gian bị hạn chế ở căn cứ, Ryan lên kế hoạch sang Việt Nam thăm một người bạn.

“Chỉ nhìn qua thôi đã thấy thú vị, và thực sự nơi đây không làm tôi thất vọng. Tôi đã có quãng thời gian vui nhất đời mình và nỗi buồn biến mất”, anh nói.

Sau chuyến đi đầu tiên ấy, Ryan nhận ra mình không muốn đánh mất cảm giác hạnh phúc đó. Anh bắt đầu lên kế hoạch quay trở lại Việt Nam.

518255988_10171665783980156_2321157358345528218_n.jpg


Ryan tiếp tục phục vụ trong Không quân Mỹ, kết thúc nhiệm vụ tại một căn cứ ở Wyoming trước khi xuất ngũ danh dự năm 2019. Không lâu sau, anh chuyển hẳn sang Việt Nam hiện sống chủ yếu bằng khoản tiền 4.000 USD mỗi tháng.

Anh bị viêm khớp cột sống, gặp vấn đề hô hấp, thính lực và sức khỏe tinh thần do thời gian quân ngũ. Khoản trợ cấp từ Bộ Cựu chiến binh Mỹ là một phần thu nhập của anh.

Nguồn tiền hàng tháng của Ryan gồm khoảng 1.500 USD trợ cấp khuyết tật, 1.000 USD từ chương trình GI Bill trong thời gian học cao học, và 900-1.300 USD dạy tiếng Anh. Anh còn làm thêm công việc lồng tiếng, thu nhập dao động 200-600 USD/tháng, và chơi chứng khoán ngắn hạn với trung bình 300 USD/tháng.

“Nghe thì không nhiều với chuẩn Mỹ, nhưng tin tôi đi, số này đủ để sống ở mức trung lưu, thậm chí trên trung lưu tại Việt Nam”, Ryan nói.

Anh thuê căn hộ hai phòng ngủ, một phòng tắm tại một trong những tòa tháp dân cư cao nhất TP.HCM với giá 850 USD/tháng, tiền điện, nước, vệ sinh khoảng 130 USD.

Ngoài ra, Ryan chi 1.000 USD/năm mua bảo hiểm y tế, khoảng 3 USD/tuần tiền xăng xe máy. Chi phí thực phẩm dao động 100-400 USD/tháng tùy việc tự nấu hay ăn ngoài.

"Nơi an toàn nhất tôi từng sống"
Chia sẻ về cuộc sống tại Việt Nam, Ryan thừa nhận tìm được nhiều điều khác biệt so với "quê hương" ở Mỹ, và thừa nhận tìm thấy được những hạnh phúc giản dị tại nơi đây.

108204486_1758896655689_celia5_11zon.jpg


“Việt Nam là nơi an toàn nhất tôi từng sống. Tôi chưa bao giờ phải ngoái nhìn sau lưng. Ở đây có cảm giác bình yên, mọi người tập trung vào đời sống hàng ngày, không có sự trái chiều đến chính trị. Không khí rất khác”, anh chia sẻ.

Tuy nhiên, điều khiến anh khó chịu là tiếng ồn. “Có nhiều tiếng còi xe, tiếng rao hàng, karaoke to. Ai khó chịu với tiếng ồn thì có lẽ không hợp nơi này”, anh cười nói.

Ryan cũng nỗ lực học tiếng Việt dù thừa nhận chưa thật giỏi: “Tôi chưa thể nói là thành thạo, nhưng vẫn tốt hơn nhiều bạn bè nước ngoài khác”.

Đã 6 năm sống ở Việt Nam, Ryan khẳng định chưa có ý định rời đi. “Nếu tôi đi thì chỉ vì Việt Nam buộc tôi đi. Ở Mỹ, tôi thấy mình mất động lực, làm cật lực vẫn khó thoát nghèo, luôn đuổi theo một tiêu chuẩn không thể với tới. Ở Việt Nam, áp lực tiền bạc giảm hẳn, bạn có thể tập trung vào điều làm mình hạnh phúc, con người bạn muốn trở thành và cách để đạt được điều đó”, anh cho biết.

“Cuộc sống ở đây hoàn toàn trái ngược ở Mỹ. Mỗi sáng tôi thức dậy với danh sách dài những việc muốn làm chứ không phải những việc phải làm. Đó là cách sống khác biệt hoàn toàn. Dù làm 40 giờ/tuần, bạn vẫn coi đó là khoản đầu tư cho tương lai. Thoát khỏi ‘chế độ sinh tồn’ khiến mọi thứ trở nên nhân văn hơn rất nhiều”, anh kết luận.

images
 
Trước e ở khu trọ, có bà chị kia, trước đó bà làm nhân viên quán cf. Sau đó bả làm bé cho ông ck ng Trung đã có vk bên Trung. Bả đẻ được thằng con trai, giống ổng y đúc.
Ban đầu ổng ở VN nhiều, nhưng về sau thì lại chủ yếu ở bên Trung, nhưng vẫn gửi tiền về VN cho bả và thằng con trai.

Bả ở bên này toàn cặp với mất thằng Nigeria ko à. Bả thì trắng ơi là trắng, mấy thằng kia thì đen thui.

Cho nên e đoán nam chính này có thể đã có ng bao nuôi rồi 🥱🥱🥱
 
Trước e ở khu trọ, có bà chị kia, trước đó bà làm nhân viên quán cf. Sau đó bả làm bé cho ông ck ng Trung đã có vk bên Trung. Bả đẻ được thằng con trai, giống ổng y đúc.
Ban đầu ổng ở VN nhiều, nhưng về sau thì lại chủ yếu ở bên Trung, nhưng vẫn gửi tiền về VN cho bả và thằng con trai.

Bả ở bên này toàn cặp với mất thằng Nigeria ko à. Bả thì trắng ơi là trắng, mấy thằng kia thì đen thui.

Cho nên e đoán nam chính này có thể đã có ng bao nuôi rồi 🥱🥱🥱
Em rành quá, cũng là một câu chuyện thú vị
 
Em rành quá, cũng là một câu chuyện thú vị
Quan điểm cá nhân của e thì mấy chị e ham đồ to dài là mấy ng ko khôn, vì một khi bị lệ thuộc rồi là cứ phải chạy theo hoài, và qua mỗi tg thì nhu cầu sẽ tăng cao hơn, nhu cầu tăng cao hơn thì sẽ bị rộng hơn, ........vv Cái vòng xoáy đó sẽ lặp đi lặp lại, rồi về già chỉ cần cười to thôi cũng tè ra quần cho mà xem. Haizzzzz.
 
Tiêu tiền ở thế giới thứ 3 hưởng thụ mức sống rẻ mạt bóc lột từ người dân chứ hay ho gì, thách một tây lỏ hay việt kiều bỏ quốc tịch đại bàng để sống luôn ở VN đó, vậy tao mới nể.
Được mày nể để làm cc gì vậy?
 
Quan điểm cá nhân của e thì mấy chị e ham đồ to dài là mấy ng ko khôn, vì một khi bị lệ thuộc rồi là cứ phải chạy theo hoài, và qua mỗi tg thì nhu cầu sẽ tăng cao hơn, nhu cầu tăng cao hơn thì sẽ bị rộng hơn, ........vv Cái vòng xoáy đó sẽ lặp đi lặp lại, rồi về già chỉ cần cười to thôi cũng tè ra quần cho mà xem. Haizzzzz.
cô bạn mình quen kể rằng ciu to chịch sướng lắm:vozvn (10):, có hơi rát và thốn nhưng rất sướng
 
Hưởng lương hưu, trợ cấp 4k/tháng đem sang VN sống thì đương nhiên là sướng hơn ở Mỹ rồi.
Nhưng không phải là không có nguy cơ, những cái chết lãng xẹt ở VN vì tai nạn giao thông, tại nạn ngoài đường, y tế chất lượng thấp, đồ giả, đồ đểu, thực phẩm bẩn vẫn có dù mua trong siêu thị, đến lúc bị tai nạn gọi cấp cứu 15-30 phút sau xe cấp cứu mới đến thì mới thấy.
 
Sau nhiều năm phục vụ Không quân Mỹ, Markeiz Ryan chuyển sang Việt Nam, sống trung lưu với 4.000 USD/tháng và khẳng định đây là nơi an toàn, bình yên nhất anh từng ở.

108204485_1758896655690_celia4_11zon.jpg


Markeiz Ryan, 36 tuổi, lớn lên trong một tuổi thơ êm đềm ở bang Maryland (Mỹ). Nhưng cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008 đã đảo lộn mọi thứ.

“Nó khiến mẹ tôi mất việc đúng lúc tôi vừa tốt nghiệp trung học. Gia đình không còn tấm ‘đệm an toàn’ tài chính nào. Gia nhập quân đội là cách tốt nhất để tôi không làm gia đình gánh thêm nợ nần và tôi nghĩ đó là quyết định đúng”, Ryan chia sẻ với CNBC Make It.

Anh nhập ngũ Không quân Mỹ năm 2010, được điều động qua nhiều nước như Hàn Quốc, Đức và nhiều điểm tại châu Phi. Năm 2016, khi đang ở Hàn Quốc, Ryan vi phạm lệnh giới nghiêm, bị phạt mất lương nhiều tháng, hạn chế ra ngoài căn cứ và giáng cấp từ trung sĩ xuống hạ sĩ.

“Sau cú sốc đó, tôi trầm cảm, buồn bã. Nhưng chính cảm giác ấy khiến tôi nhìn lại cuộc đời mình, buộc phải định hướng lại”, anh kể.

Bước ngoặt thay đổi

Trong thời gian bị hạn chế ở căn cứ, Ryan lên kế hoạch sang Việt Nam thăm một người bạn.

“Chỉ nhìn qua thôi đã thấy thú vị, và thực sự nơi đây không làm tôi thất vọng. Tôi đã có quãng thời gian vui nhất đời mình và nỗi buồn biến mất”, anh nói.

Sau chuyến đi đầu tiên ấy, Ryan nhận ra mình không muốn đánh mất cảm giác hạnh phúc đó. Anh bắt đầu lên kế hoạch quay trở lại Việt Nam.

518255988_10171665783980156_2321157358345528218_n.jpg


Ryan tiếp tục phục vụ trong Không quân Mỹ, kết thúc nhiệm vụ tại một căn cứ ở Wyoming trước khi xuất ngũ danh dự năm 2019. Không lâu sau, anh chuyển hẳn sang Việt Nam hiện sống chủ yếu bằng khoản tiền 4.000 USD mỗi tháng.

Anh bị viêm khớp cột sống, gặp vấn đề hô hấp, thính lực và sức khỏe tinh thần do thời gian quân ngũ. Khoản trợ cấp từ Bộ Cựu chiến binh Mỹ là một phần thu nhập của anh.

Nguồn tiền hàng tháng của Ryan gồm khoảng 1.500 USD trợ cấp khuyết tật, 1.000 USD từ chương trình GI Bill trong thời gian học cao học, và 900-1.300 USD dạy tiếng Anh. Anh còn làm thêm công việc lồng tiếng, thu nhập dao động 200-600 USD/tháng, và chơi chứng khoán ngắn hạn với trung bình 300 USD/tháng.

“Nghe thì không nhiều với chuẩn Mỹ, nhưng tin tôi đi, số này đủ để sống ở mức trung lưu, thậm chí trên trung lưu tại Việt Nam”, Ryan nói.

Anh thuê căn hộ hai phòng ngủ, một phòng tắm tại một trong những tòa tháp dân cư cao nhất TP.HCM với giá 850 USD/tháng, tiền điện, nước, vệ sinh khoảng 130 USD.

Ngoài ra, Ryan chi 1.000 USD/năm mua bảo hiểm y tế, khoảng 3 USD/tuần tiền xăng xe máy. Chi phí thực phẩm dao động 100-400 USD/tháng tùy việc tự nấu hay ăn ngoài.

"Nơi an toàn nhất tôi từng sống"
Chia sẻ về cuộc sống tại Việt Nam, Ryan thừa nhận tìm được nhiều điều khác biệt so với "quê hương" ở Mỹ, và thừa nhận tìm thấy được những hạnh phúc giản dị tại nơi đây.

108204486_1758896655689_celia5_11zon.jpg


“Việt Nam là nơi an toàn nhất tôi từng sống. Tôi chưa bao giờ phải ngoái nhìn sau lưng. Ở đây có cảm giác bình yên, mọi người tập trung vào đời sống hàng ngày, không có sự trái chiều đến chính trị. Không khí rất khác”, anh chia sẻ.

Tuy nhiên, điều khiến anh khó chịu là tiếng ồn. “Có nhiều tiếng còi xe, tiếng rao hàng, karaoke to. Ai khó chịu với tiếng ồn thì có lẽ không hợp nơi này”, anh cười nói.

Ryan cũng nỗ lực học tiếng Việt dù thừa nhận chưa thật giỏi: “Tôi chưa thể nói là thành thạo, nhưng vẫn tốt hơn nhiều bạn bè nước ngoài khác”.

Đã 6 năm sống ở Việt Nam, Ryan khẳng định chưa có ý định rời đi. “Nếu tôi đi thì chỉ vì Việt Nam buộc tôi đi. Ở Mỹ, tôi thấy mình mất động lực, làm cật lực vẫn khó thoát nghèo, luôn đuổi theo một tiêu chuẩn không thể với tới. Ở Việt Nam, áp lực tiền bạc giảm hẳn, bạn có thể tập trung vào điều làm mình hạnh phúc, con người bạn muốn trở thành và cách để đạt được điều đó”, anh cho biết.

“Cuộc sống ở đây hoàn toàn trái ngược ở Mỹ. Mỗi sáng tôi thức dậy với danh sách dài những việc muốn làm chứ không phải những việc phải làm. Đó là cách sống khác biệt hoàn toàn. Dù làm 40 giờ/tuần, bạn vẫn coi đó là khoản đầu tư cho tương lai. Thoát khỏi ‘chế độ sinh tồn’ khiến mọi thứ trở nên nhân văn hơn rất nhiều”, anh kết luận.

images
Ngon
 
Hưởng lương hưu, trợ cấp 4k/tháng đem sang VN sống thì đương nhiên là sướng hơn ở Mỹ rồi.
Nhưng không phải là không có nguy cơ, những cái chết lãng xẹt ở VN vì tai nạn giao thông, tại nạn ngoài đường, y tế chất lượng thấp, đồ giả, đồ đểu, thực phẩm bẩn vẫn có dù mua trong siêu thị, đến lúc bị tai nạn gọi cấp cứu 15-30 phút sau xe cấp cứu mới đến thì mới thấy.
Chứ bạn nghĩ loser như nó ở mỹ cũng đủ thu nhập để tranv trải chi phí nhà ở, ăn uống và y tế ko
 
Tiêu tiền ở thế giới thứ 3 hưởng thụ mức sống rẻ mạt bóc lột từ người dân chứ hay ho gì, thách một tây lỏ hay việt kiều bỏ quốc tịch đại bàng để sống luôn ở VN đó, vậy tao mới nể.
Bỏ quốc tịch thì mất tiền trợ cấp từ chính phủ, chỉ còn tiền đi dạy tiếng anh thì thấy cái cảnh, tới khi đó thì lấy c* nuôi miệng thôi. Kể cả bọn nc ngoài hay tml dragon kim gì đó đéo có thằng nào bỏ quốc tịch gốc, toàn xạo xạo cho vui lòng bodo thôi
 
Chứ bạn nghĩ loser như nó ở mỹ cũng đủ thu nhập để tranv trải chi phí nhà ở, ăn uống và y tế ko
4k cho 1 người thì chắc cũng đủ trả tiền nhà, ăn uống với đóng bảo hiểm chứ đâu phải thiếu thốn
 
Ở Mỹ: cựu binh, da đen, bệnh nhân nhiều di chứng, sống đời tàng tàng. Ở bang đắt đỏ như Cali, New York, .... thì ở mức khó khăn luôn

Ở VN: được gọi là ÔNG Mỹ đen, công dân trung lưu, cựu quân nhân tịch đại bàng đế quốc. Với body như thế kia: bắp tay = bắp đùi, card to = bắp chân, gene nigger thì qua đây anh quấn khố cũng ra tiền :doubt:
 
Bỏ quốc tịch thì mất tiền trợ cấp từ chính phủ, chỉ còn tiền đi dạy tiếng anh thì thấy cái cảnh, tới khi đó thì lấy c* nuôi miệng thôi. Kể cả bọn nc ngoài hay tml dragon kim gì đó đéo có thằng nào bỏ quốc tịch gốc, toàn xạo xạo cho vui lòng bodo thôi
nó có bỏ đâu, sang vn vẫn nhận lương hưu đều đều, mà hưu toàn k usd chả sống phè phỡn
mà bọn tây balo ntn sang vn miễn phí visa thì phải, muốn sống bao lâu cũng dk nhưng mà ngược lại dân vn phải trèo tường mới vào dk mẽo lol
 
nó có bỏ đâu, sang vn vẫn nhận lương hưu đều đều, mà hưu toàn k usd chả sống phè phỡn
mà bọn tây balo ntn sang vn miễn phí visa thì phải, muốn sống bao lâu cũng dk nhưng mà ngược lại dân vn phải trèo tường mới vào dk mẽo lol
Đó là sự khác biệt của hộ chiếu Đại bàng, mà ko phải ở bao lâu cũng được, cứ 90 ngày nó phải ra ngoài lãnh thổ VN và nhập cảnh lại để gia hạn e-visa, hoặc 180 ngày nếu là Việt Kiều (nhớ mang máng)
 
4k cho 1 người thì chắc cũng đủ trả tiền nhà, ăn uống với đóng bảo hiểm chứ đâu phải thiếu thốn
4k là nó đi dạy tiếng anh mới kiếm thêm đc , chứ nó về mỹ chắc loanh quanh 2,3k , lại tàn tật . Sống thế chó nào đc
 
nó có bỏ đâu, sang vn vẫn nhận lương hưu đều đều, mà hưu toàn k usd chả sống phè phỡn
mà bọn tây balo ntn sang vn miễn phí visa thì phải, muốn sống bao lâu cũng dk nhưng mà ngược lại dân vn phải trèo tường mới vào dk mẽo lol
Visa 90 ngày lấy lol đâu mà miễn , bọn này chỉ dạy tiếng anh kiểu vui chơi với trẻ con chứ đéo có bằng cấp vào dạy chuyên nghiệp đc.
 

Có thể bạn quan tâm

Top