Chiếc váy ngủ gợi cảm và một bí mật khiến tôi suýt nữa... mất vợ

Bất chợt về nhà sớm, tôi phát hiện ra một sự thật. Sau đó, tôi đã phải chủ động hâm nóng tình cảm với vợ.​

Hôm ấy, tôi về nhà sớm hơn thường lệ vì công việc bị hủy đột xuất. Vợ tôi không có ở nhà, bảo đi làm tóc cùng bạn.

Tôi định vào phòng thay đồ thì vô tình làm rơi chùm chìa khóa cạnh tủ quần áo. Khi cúi xuống nhặt, tôi thấy cánh tủ hé mở, để lộ ra một túi giấy lớn, vẫn còn nguyên tem mác. Tò mò, tôi kéo túi ra xem thử.

Bên trong là cả chục bộ đồ ngủ gợi cảm, ren mỏng, màu sắc rực rỡ, kiểu dáng táo bạo mà từ trước đến nay, tôi chưa từng thấy vợ tôi mặc. Có cả mùi nước hoa nhẹ thoảng ra từ túi, là loại mùi hương mà tôi chưa bao giờ ngửi thấy trên cơ thể vợ mình.

Lúc ấy, tôi thoáng nghĩ, chắc vợ muốn tạo bất ngờ cho mình. Một cảm giác phấn khích xen lẫn hồi hộp len vào tim tôi. Mấy tháng gần đây, chúng tôi bận bịu, chuyện chăn gối cũng thưa dần. Có lẽ, vợ tôi đang muốn hâm nóng lại tình cảm?

Chiếc váy ngủ gợi cảm và một bí mật khiến tôi suýt nữa... mất vợ - 1

Tôi đã nghi ngờ vợ khiến gia đình lục đục suốt một thời gian dài (Ảnh minh họa: iStock).

Nhưng một tuần trôi qua, rồi hai tuần, không có gì diễn ra. Vợ tôi vẫn đi ngủ với bộ đồ quen thuộc, chẳng chút thay đổi. Mỗi tối, tôi chờ đợi trong háo hức xen lẫn tò mò. Nhưng thứ tôi nhận lại chỉ là sự hụt hẫng.

Có hôm, cô ấy mặc chiếc áo phông cũ kỹ rồi lăn ra ngủ trước cả tôi, trong đầu tôi bắt đầu dấy lên những suy nghĩ khác. Cô ấy mua những bộ đồ ấy để làm gì, nếu không phải để mặc cho tôi? Tôi bắt đầu để ý vợ mình nhiều hơn. Cô ấy có vẻ chăm chút bản thân hơn hẳn.

Mỗi sáng dậy sớm, cô ấy trang điểm nhẹ, xịt nước hoa, chọn váy vóc chỉn chu hơn dù chỉ là đi làm văn phòng. Tôi ghen nhưng lại không dám nói thẳng.

Chẳng ai muốn thốt ra từ “ngoại tình” khi chưa có bằng chứng. Nhưng tôi bắt đầu lục điện thoại của vợ khi cô ấy ngủ say, dò xét tin nhắn, lịch sử cuộc gọi. Tôi thậm chí còn bật định vị theo dõi xem buổi tối, cô ấy có thực sự đi spa như đã nói hay không.

Tất cả đều bình thường. Càng không có gì khả nghi, tôi càng thấy bất an. Bởi nếu đã lén lút, người ta đâu dễ để lại dấu vết.

Tôi bắt đầu rơi vào trạng thái bực dọc, gắt gỏng vô cớ. Chúng tôi cãi nhau nhiều hơn. Tôi cáu vì bữa cơm muộn, vì phòng ngủ chưa gọn gàng, vì vợ về muộn mà không nhắn tin báo trước.

Cho đến thứ bảy tuần trước, tôi đi công tác về sớm hơn dự kiến. Vừa mở cửa nhà, tôi nghe thấy tiếng nói cười trong phòng khách. Vợ tôi đang cùng một cô gái lôi đống túi ra khỏi ngăn tủ, ríu rít chọn lựa.

“Cái này nhìn xinh quá”, cô gái kia reo lên. Tôi bước vào, ánh mắt lạnh tanh. Vợ tôi giật mình. Cô ấy đứng dậy lắp bắp: “Ơ anh về rồi à?”.

Tôi không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm vào những món đồ trước mặt. Tim tôi đập thình thịch, nghẹn ở cổ họng, chỉ còn chờ một lời thú nhận.

Nhưng rồi cô gái kia quay sang cười tươi với tôi: “Em chào anh ạ. Em là Linh - đồng nghiệp của chị Mai. Em sắp cưới, chị Mai mua tặng em đồ trăng mật. Chị ấy tâm lý lắm”.

Tôi chết lặng. Vợ tôi nhìn tôi bằng ánh mắt hoài nghi. Có lẽ, cô ấy đã thấy nét thảng thốt và sự nhẹ nhõm vừa vụt qua trên mặt tôi.

Cô ấy không hỏi, cũng không giải thích gì thêm. Cô ấy chỉ gom lại đống đồ, bảo tôi: “Anh vào nghỉ đi. Tí nữa em nấu cơm”.

Buổi tối hôm đó, tôi ngồi một mình thật lâu trong phòng làm việc. Cảm giác như vừa bị ai đó tát cho tỉnh. Tôi đã nghi ngờ người vợ đầu ấp tay gối suốt 10 năm chỉ vì vài bộ đồ ngủ. Tôi đã tự vẽ ra cả một kịch bản phản bội không hề tồn tại rồi giam mình trong sự nghi ngờ, lạnh nhạt và hằn học.

Nếu hôm nay tôi không về sớm, liệu tôi còn trượt dài trong ngờ vực đến bao giờ? Và nếu chẳng may tôi tra hỏi, buộc tội vợ mình vô cớ, liệu cuộc hôn nhân này có giữ được nữa không?

Hôm đó, tôi ôm vợ khi cô ấy đang rửa bát. Không cần nói gì, cô cũng hiểu tôi muốn xin lỗi.

Tôi ân hận vì đã cáu gắt với vợ suốt thời gian dài. Hóa ra, những thứ tôi cho rằng bất thường kia chính là cuộc sống hàng ngày của vợ tôi. Tôi đã quá vô tâm nên không hề nhận ra điều đó.

Tôi học được một bài học đắt giá rằng, đôi khi, những thứ ta cho là bằng chứng phản bội chỉ đơn giản là hiểu lầm. Nhưng sự thiếu tin tưởng và ghen tuông mù quáng mới là thứ giết chết tình yêu nhanh nhất.

Đừng để những thứ nhỏ nhặt như vài món đồ ngủ chưa được mặc trở thành ngòi nổ cho bi kịch gia đình. Bởi hạnh phúc, suy cho cùng, vẫn cần được vun đắp bằng sự tin tưởng hơn là trí tưởng tượng.
 

Có thể bạn quan tâm

Top